Thấy đến đây, Phan Thế Hữu có chút do dự.
Vị tổng giám đốc Hứa này nói nhà hàng không định mở nữa, chưa chắc đã là nói đùa.
Lần đầu tiên đối phương đến, vì nguyên liệu chuẩn bị trong ngày không đủ, không thể để vị khách này được ăn món gà đậu hoa mong muốn, uy thế của vị tổng giám đốc Hứa lúc đó đã khiến ông ta nhớ mãi không quên.
Nhưng, bảo ông ta cứ thế từ bỏ Ba Bộ Phận Của Vịt, ông ta cũng không cam lòng.
Phan Thế Hữu do dự hồi lâu, chỉ đạo đệ tử từ xa: "Con nói thật với tổng giám đốc Hứa đi, thầy ở nhà ma này đã được ăn một món mỹ thực tuyệt phẩm mà quốc yến chưa chắc đã có, nếu bà ấy có hứng thú thì cũng đến đây nếm thử. Nếu không có hứng thú... thì chỉ có thể đợi tôi về rồi làm gà đậu hoa cho bà ấy."
Cậu đệ tử chấn động!
"Sư phụ, lúc người bỏ con lại một mình vất vả chống đỡ việc kinh doanh, xoay xở với các đại gia, người đâu có nói là người lén đi ăn ngon một mình đâu?"
"Không phải nói là đón về một sư tỷ cho con sao?"
Cậu ta liên tục truy hỏi bảy tám tin nhắn, Phan Thế Hữu đều không trả lời. Cậu đệ tử nhỏ đáng thương vừa ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy gương mặt có chút sắc sảo của tổng giám đốc Hứa.
"Sư phụ cậu nói gì?"
Tổng giám đốc Hứa giật lấy điện thoại của cậu đệ tử nhỏ, liếc qua tin nhắn trả lời, trong nháy mắt, đồng tử hơi giãn ra.
Đầu bếp của bà ta tự mình đi ăn ngon rồi sao?
Tổng giám đốc Hứa là người tuy chiều cao chỉ vỏn vẹn một mét năm mươi lăm, nhưng tính cách lại vô cùng phóng khoáng, mạnh mẽ.
Nghề chính của bà là liên quan đến tài chính, thăng trầm mấy bận, khi kiếm được tiền thì "Magic Mike" (phim về vũ công t.h.o.á.t y nam), khi phá sản thì ra đường chạy "Didi" (ứng dụng gọi xe). Tập thể dục thì phải học võ chiến đấu tay không tự do, du lịch thì phải chạy đến Nam Cực, ăn uống tự nhiên cũng phải thưởng thức những món đỉnh cao nhất.
Trong vài năm qua, mỗi khi cần suy nghĩ, bà đều chạy đến đây ăn một bữa gà đậu hoa do chính tay Phan Thế Hữu làm. Nhưng gần đây, lần nào bà ta đến cũng đều hụt.
"Thôi được rồi, tôi cũng không làm khó cậu." Tổng giám đốc Hứa liếc nhìn cậu đệ tử nhỏ của Phan Thế Hữu: "Sợ cái gì? Ngẩng cao đầu lên! Nếu tôi là cậu, tôi sẽ nhân cơ hội này, học được món gà đậu hoa của sư phụ cậu rồi hất cẳng ông ta!"
Cậu đệ tử nhỏ nhìn nhân viên phục vụ bên cạnh, lí nhí, sợ câu nói này bị coi là thật.
"Nhà ma đó ở đâu?"
Ba Bộ Phận Của Vịt gì đó, tổng giám đốc Hứa thật ra không để ý lắm.
Loại món ăn phô trương kỹ thuật này, bà ấy có món gì mà chưa từng ăn qua? Nói hơi khoe khoang một chút, món ăn đẳng cấp quốc yến bà ấy cũng không phải chưa từng ăn.
Những món ăn thành phẩm trong các bữa tiệc này, ngoài việc phô trương kỹ thuật, còn có một điểm rất quan trọng nữa là, hương vị phải đảm bảo an toàn. Trong những trường hợp như vậy, ngon là quan trọng, nhưng không quan trọng bằng việc không phạm sai lầm.
Thư ký bên cạnh tiến lên tìm hiểu địa chỉ nhà ma, nhưng rất nhanh đã gặp khó khăn: "Tổng giám đốc Hứa, nhà ma này gần đây khá nổi tiếng, suất đặt trước đã bị đẩy lên đến ba nghìn năm rồi..."
"Cứ đến đó rồi tính."
Trước khi rời khỏi nhà hàng, tổng giám đốc Hứa đưa tay xoa đầu cậu đệ tử nhỏ của Phan Thế Hữu. Mặc dù thấp hơn đối phương mười centimet, nhưng khí thế của bà ấy lại khiến cho động tác này trở nên vô cùng tự nhiên.
"Đừng nói với sư phụ của cậu, cậu yên tâm, tôi bắt ông ta về xong, sẽ bảo ông ta dạy cậu làm gà đậu hoa."
Mắt của cậu đệ tử nhỏ sáng lên!
Lúc đó sư phụ cũng nói như vậy, sợ cậu ta cảm thấy có sư tỷ rồi địa vị của mình bị uy hiếp, nói là đón sư tỷ về sẽ dạy cậu ta món gà đậu hoa.
Nhưng mà, sư tỷ không về, sư phụ một mình ở đó lén ăn ngon.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bây giờ thì tốt rồi, ngọn lửa hy vọng vừa mới tắt của cậu ta, lại một lần nữa bùng cháy!
"Được! Tổng giám đốc Hứa, tôi nhất định sẽ giúp tổng giám đốc Hứa giữ bí mật, tổng giám đốc Hứa nhất định phải sớm bắt sư phụ của tôi về!"
Cậu ta thậm chí còn cẩn thận cúi đầu xuống một chút, để tổng giám đốc Hứa xoa đầu cho thoải mái.
Tổng giám đốc Hứa có chút đắc ý nhếch mép, nghênh ngang rời đi.
Nghĩ đến điều gì là lập tức làm ngay, luôn là phương châm của tổng giám đốc Hứa. Mặc dù thư ký tạm thời chưa mua được suất đặt trước được chuyển nhượng, nhưng dù sao mục đích chính của bà ấy cũng không phải là đến nếm thử Ba Bộ Phận Của Vịt.
Bắt Phan Thế Hữu về làm gà đậu hoa cho bà ấy mới là thật!
Bà ấy thoải mái nằm trong xe, nghe thư ký báo cáo tình hình đã điều tra được.
"Nhà ma này gần đây vì mấy món Hoài Dương mà ầm ĩ xôn xao, giá đặt trước đã bị đẩy lên đến mức ngàn vàng khó cầu."
"Tuy nhiên, nhà ma này vẫn kiên trì mỗi ngày chỉ tiếp ba đoàn khách, đối với những lời kêu gọi trên mạng yêu cầu đổi thành nhà hàng kinh dị cũng không thèm để ý."
"Từ những video và hình ảnh bị rò rỉ trên mạng, có thể thấy, chi phí xây dựng của nhà ma này không hề thấp, ông chủ đồng thời còn có một studio game nhỏ, chỉ có ba nhân viên. Nhà ma này cũng là để hoàn thiện trò chơi và quảng cáo."
"Cho nên trong một thời gian dài, e rằng nhà ma này sẽ kiên trì thái độ bán hàng khan hiếm này, như vậy cũng có lợi cho việc game sau này ra mắt và bán được. Thời gian hoàn vốn thực sự của nhà ma, e rằng phải đợi đến khi game kinh dị ra mắt, thu hút người chơi game đến check-in và bán các sản phẩm liên quan."
"Ông nội của ông chủ nhà ma, đúng là một danh gia Hoài Dương, nhưng bản thân ông ta lại bị thương tật nhẹ, có lẽ không có khả năng làm bếp trưởng."
Tổng giám đốc Hứa khẽ gật đầu.
Từ góc độ này phân tích, đồ ăn trong nhà ma này càng không có khả năng đáng tin.
"Lịch đặt trước của nhà ma đã kín đến hai tuần sau, đầu bếp Phan Thế Hữu mỗi ngày đều ở trước cửa nhà ma hỏi xem có ai muốn chuyển nhượng không..."
Tổng giám đốc Hứa tâm trạng vui vẻ nhận lấy cà phê từ tay thư ký: "Lát nữa ông ta xuất hiện, thì lập tức báo cho tôi."
Thư ký hơi do dự...
"Tổng giám đốc có muốn bây giờ qua đó xem thử không?"
Anh ta biết ý định của tổng giám đốc Hứa là trực tiếp qua đó mời đầu bếp Phan Thế Hữu lên xe, nhưng tình hình hiện tại là, nếu bây giờ không xuống xe, lát nữa sẽ không xuống được xe!
Tổng giám đốc Hứa nghi hoặc một chút, đặt cà phê lại vào lòng bàn tay kính cẩn đưa ra của thư ký, nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
— Toàn là người.
Đám đông chen chúc bên ngoài cửa sổ xe, dù thế nào cũng không nên xuất hiện ở trước cửa một khu vui chơi đổ nát như vậy, thậm chí cũng không nên xuất hiện ở trước cửa nhà ma.
Trong đám đông chen chúc, không ít người giơ những tấm biển đơn giản.
"Cần nhượng suất đặt trước! Ba ngày tới đều được!"
"Tôi là blogger ẩm thực triệu fan, cầu xin nhượng suất!"
"Tôi có nhiều năm kinh nghiệm đóng phim ở Hoành Điếm, có thể đóng vai khách mời nhiều loại ma quỷ!"
Tổng giám đốc Hứa ngồi thẳng dậy.
Bà ấy có hứng thú rồi!