Quẩy thâu đêm, Hạ Kình nghe chuông cửa không ngừng kêu vang, cả người chôn trong chăn, không muốn ngồi dậy.
"Thằng ông cố nội nào vậy???" Chuông cửa càng lúc càng dồn dập, cậu cuối cùng nhịn không được bật dậy, bước ra mở cửa.
Nam sinh tuổi trẻ trương dương xách theo một cái túi, nhìn thấy cậu, lập tức hỏi: "Xin chào, tôi là Lưu Hạ, xin hỏi Hạ tiên sinh có ở đây không?"
Lưu Hạ đang gấp, buổi chiều còn có hoạt động, vừa thấy cậu xuất hiện, liền muốn nhanh chóng trả đồ vật, nhân tiện cảm ơn một chút.
Dù sao người ta cũng giúp đỡ anh, anh vẫn có lòng cảm kích.
Hạ Kình lại không nghĩ vậy. Nam sinh trước mặt còn cao hơn cậu một chút, hơn nữa còn đeo khuyên tai, mắt còn kẽ mi, xem ra cũng không phải người đứng đắn gì cho cam.
"À, chính là tôi." Cậu cầm lấy túi, giọng điệu không kiên nhẫn: "Về đi."
Cậu muốn ngủ bù. Sớm biết nam sinh này sẽ không biết lễ phép liên tục nhấn chuông cửa, hôm đó cậu sẽ không cho địa chỉ.
Trước khi đóng cửa, cậu còn nói thầm: "Con trai thời nay bị làm sao vậy? Một người hai người đều thích đi gay bar. Nam nhân có gì hay mà thích."
Cửa chưa kịp khép lại hoàn toàn, bị một bàn tay khớp xương rõ ràng đè lại, nam sinh liếc xéo cậu: "Hạ tiên sinh kì thị đồng tính luyến ái?"
Giọng nói kia, ẩn ẩn không vui, lại bị đè nén xuống.
Hạ Kình năm nay hai mươi bảy tuổi, diện mạo tuy không xuất chúng như Kỳ Dật nhưng cũng là kiểu đẹp trai có chút bất cần.
Là hình tượng công tử bột điển hình, chỉ là làm việc đúng mực biết điều, mới không bị mấy lão ngoan đồng của Hạ gia vạch tội.
Cậu bây giờ có hơi khó ở, một là do bị đánh gãy giấc ngủ ngon, hai là vì sau sự kiện ở gay bar kia, Kỳ Dật không thèm để ý đến cậu nữa.
Cho nên nhìn thấy Lưu Hạ liền tâm tình không vui.
Lưu Hạ đè lại cửa, là hoàn toàn ngoài dự liệu của Hạ Kình.
Cậu đối với nữ sinh còn có chút kiên nhẫn. Nam sinh? Quên đi.
Không muốn tiếp tục dây dưa, cậu đánh văng tay Lưu Hạ ra: "Đừng phiền tôi."
Cửa bị đóng lại, Lưu Hạ dựa vào tường, khóe miệng hơi cong lên, cười lạnh hai tiếng: "Hạ tiên sinh, ừm, tôi nhớ kỹ."
Hạ Kình vò đầu hai cái, lần nữa bổ nhào lên giường.
Địa điểm tổ chức sinh nhật của Kỳ Tuấn vốn là ở Kỳ gia, nhưng bởi vì Đồ Tuyết Nguyệt đề cử, gã quyết định chuyển sang nơi khác, ngay tại hội trường Tụ Hưng.
Nơi đó người đông, trò vui nhiều. Chờ anh em quẩy xong, còn có thể vào club bên cạnh uống rượu, ca hát.
Mà hội trường Tụ Hưng, buổi chiều có một hoạt động cosplay. Không khéo, chính là hoạt động mà Lăng Thanh Huyền và Lưu Hạ muốn tham gia.
Lưu Hiểu cũng nghĩ kỹ rồi. Không cùng câu lạc bộ khác lập CP, vậy thì xài hàng cây nhà lá vườn thôi. Cho nên Lăng Thanh Huyền cùng Lưu Hạ lập CP.
Lăng Thanh Huyền phụ trách nhân vật nam, Lưu Hạ phụ trách nhân vật nữ.
Chiều cao hai người mặc dù có chênh lệch nhưng dùng biện pháp phụ trợ, không quá rõ ràng.
Bọn họ thay đổi phục trang xong tới nơi, lại bị cản lại.
"Chỗ này Kỳ thiếu bao hết, các người đi chỗ khác." Cửa ra vào có hai người không chút khách khí đuổi bọn họ đi.
Lăng Thanh Huyền nhìn quanh, còn có không ít người của câu lạc bộ khác đều đang đợi hội trường mở cửa.