Hẹn Em Vào Ngày Trăng Tròn

Chương 23: Ngày mình còn quen nhau (3)



Trường THPT N có một truyền thống bất di bất dịch vào ngày Tết. Đó là “trực Tết”, mỗi lớp phải cử từ năm đến mười lăm học sinh vào trường ngày mùng 1 Tết để trông coi các thứ. Đám học sinh hay gọi là làm bảo vệ không lương trong vòng vài tiếng. Gọi là trực Tết nhưng khi vào, đám nhóc chỉ tụ lại đánh xì dách, chơi lô tô,... cho đến giờ thay ca. Bình thường công việc này sẽ dành cho khối lớp 10, nhưng năm nay lại đùn đẩy cho khối cuối cấp.

Lớp 12A8 của Phương Di đảm nhận ca trực từ 14 giờ đến 16 giờ, gom gom hết mấy đứa quê gốc ở vùng này cũng được hơn mười đứa. Tụi nó trải chiếu đánh bài, miệng vừa cắn hạt dưa vừa tám chuyện không ngừng. Đến hết ngày thì rủ nhau ra về.

Di về được hơn nửa đường thì nhớ ra mình chưa trả lại dụng cụ Hội Xuân cho Đoàn Thanh niên. Thế là con nhỏ đành phải ngậm ngùi quay đầu xe, thở dốc đạp xe trở về trường. Không khí chiều xuân lạnh lẽo bao trùm cả ngôi trường, huống chi lớp của Phương Di là lớp trực Tết cuối cùng của ngày.

Nó chạy ngược xuống nhà thi đấu, xem xét đống đồ đạc còn quăng bừa bãi ở góc phòng. Tìm kiếm hồi lâu, cuối cùng Di cũng thấy thứ mình cần tìm. Nó ôm thùng dụng cụ trở về văn phòng Đoàn, lúc đi ngang qua ngã rẽ. Di nhìn thấy bóng dáng ai thấp thoáng ở phòng bảo vệ. Nheo mắt nhìn kĩ lại, nó chợt nhận ra đó là cô Hoài Thương. Nghĩ đi nghĩ lại một hồi, nó quyết định đến hỏi thăm cô. Di chậm rãi đến gần Hoài Thương, thấp thoáng nghe được lời tâm sự của cô giáo.

“Đến giờ tôi mới tới đây thăm ông. Hôm trước tôi có gặp Trà và Đức, hai ổng bả cũng nhớ ông lắm. Ba người là bộ tam hồi đó mà nhỉ?”

“Cô Thương!” Di gọi.

“Ơ? Phương Di à?” Hoài Thương quay đầu lại, kinh ngạc khi bắt gặp học trò. “Em làm gì ở trường vậy?”

Di đến cạnh Hoài Thương, cúi đầu nhìn thùng đồ mình đang bê, “Em quên trả đạo cụ cho bên Đoàn, sợ qua Tết trả là bị khiển trách ạ." Rồi nó ngập ngừng hỏi: “Cô là bạn của anh Duy ạ? Em có quen anh Hoàng Đức nên cũng có biết anh Duy.”

“À đúng rồi, cô là bạn cùng lớp của Minh Duy.”

*

Mùa xuân, lớp 12A1, ngày người còn ở đây.

“Đóng tiền quỹ lớp! Đóng tiền quỹ lớp! Trả nợ cho bà thư ký mới được nghỉ Tết kìa!” Thủ quỹ kêu lên đầy ai oán, chân thoăn thoắt đến lấy tiền từng bàn một. Đi đến bàn cuối, bước chân của nhỏ thủ quỹ chậm dần.

“Duy, ông lại quên mang tiền nữa à? Tôi đã nhắc từ hôm qua rồi mà.”

“Xin…”

“Đây đây, tôi có đem dư nè. Của Duy để tôi đóng dùm cho, Quỳnh cứ bình tĩnh.” Dứt lời, Hoài Thương rút tiền từ ví ra, đếm lại đưa cho Quỳnh. Chờ con nhỏ đã chuyển mục tiêu sang đối tượng khác, Minh Duy mới thở phào nhẹ nhõm.

“Cảm ơn bà nha, mai tôi trả lại cho.”

“Không cần. Bình thường ông cũng giúp tôi nhiều mà.” Cô hào sảng mỉm cười. Duy ái ngại nhìn cô bạn, mấp máy môi định nói gì thì lại bị cướp lời.

“Nhưng mà… ông hãy hứa với tôi một chuyện đi. Thi tốt nghiệp xong, tôi với ông hẹn nhau ở cây dầu gần bến phà, tôi có cái này muốn đưa cho ông.”

Minh Duy nghệt mặt, gãi gãi đầu. Song, anh gật đầu đồng ý: “Được thôi.”

Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com