"Ừ." Cậu không muốn nói, tôi cũng không tiện hỏi, nhưng tôi thật rất sự tò mò.
Mẹ của một học bá ở Đại học Thanh Hoa lại không muốn cậu ấy học?
"Nếu cậu không nói, sự tò mò của tôi sẽ khiến tôi trưa nay không ngủ được mất."
Phì...
Cậu ấy không nhịn được cười qua điện thoại.
Cười cái gì chứ?
Tôi khó chịu.
"Cậu thật sự muốn biết?" Cậu ấy cười hỏi.
"Ừ."
Mẹ ơi, cậu ấy làm tôi tò mò c.h.ế.t được!
"......" Cậu ấy khẽ ho một tiếng, hạ giọng, "Mẹ muốn tôi kết hôn sớm, rồi sinh cháu cho bà."
Tôi!!!!!
Không khí trở nên yên lặng.
Tôi thật ngốc, tại sao lại hỏi chứ?
Mặt tôi đỏ bừng lên.
May mà chỉ gọi điện, cậu ấy không thấy, nếu là gọi video, chắc tôi c.h.ế.t mất.
"Sợ rồi?" Thấy tôi im lặng quá lâu, cậu ấy hỏi tiếp.
"Không, sao lại, tuyệt đối không!" Tôi liên tục phủ nhận.
Bên kia cậu ấy lại khẽ cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Cười cũng thật dễ nghe.
À không phải, cậu ấy vẫn cười, là đang cười tôi!
Nhận ra điều này, tôi phải phản công.
"Vậy cậu sinh con với cô nàng Trần Viên Viên đó đi."
Sao tôi lại nói vậy?
Tôi ngu thật, vừa nói ra, tôi liền hối hận ngay.
Đúng là tự hại mình mà.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟 🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶 🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Chuyện đó tôi không quyết định được." Cậu ấy cười nói.
"Chỉ là... chỉ là tôi không nói về mình, thật là phiền..." Vì quá giận, đầu óc tôi rối bời.