Heo Mặt Người

Chương 16



Chú Cường vừa nói vừa chỉ vào ngón tay và nước trên mặt tôi.

"Thế còn lọ thịt vụn kia?" Tôi vội vàng hỏi.

"Yên tâm, trước đó chú đã đặt một thiết bị định vị vào trong lọ rồi, hắn không thoát được đâu." Chú Cường an ủi giải thích.

"Ơ, đây cũng là một phần trong kế hoạch của chú sao, sao khác với những gì con nghe được vậy?"

"Hê hê, nếu để cháu nhìn thấu tâm tư của đội trưởng chúng tôi, vậy thì anh ấy làm đội trưởng cũng uổng công rồi." Hồ Dũng cười hì hì nói bên cạnh.

"Vậy mọi người đừng đứng đây nữa, mau đi bắt Văn đại sư đi."

"Nhóc con, còn đến lượt cháu chỉ huy các chú à? Cháu cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi, đừng lo lắng nữa, đội trưởng đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi." Lúc này thấy tôi đã hồi phục, chú Lý cũng rất vui, nói đùa.

Ba ngày sau tôi đã hoàn toàn bình phục, cũng nhận được điện thoại của chú Cường, đầu dây bên kia nói Văn đại sư đã sa lưới. Nhưng người đã phát điên, là do ăn thuốc làm từ thịt heo không sạch sẽ. May mà Văn đại sư làm gì cũng đều ghi chép lại, nhờ vậy mới khôi phục lại được toàn bộ quá trình của sự việc.

Mọi chuyện bắt đầu từ con quái vật mình người đầu heo kia. Sau khi Tiêu thợ m.ổ đập ch//ết con quái vật xuống đất, trong lòng chợt cảm thấy buồn nôn, không biết có phải do tâm lý hay không, không còn muốn ở lại đây nữa.

Ông ta thu dọn đồ đạc của mình rồi về nhà, về đến nhà không những không đỡ mà còn buồn nôn hơn, cơm cũng không nuốt nổi.

Vì vậy mới tìm đến Văn đại sư gần đó. Khi Văn đại sư nghe nói đã phát hiện ra một con quái vật mình người đầu heo, vô cùng kích động, vội vàng hỏi Tiêu thợ m.ổ, bào thai heo đó ở đâu.

Nhưng lúc này Tiêu thợ m.ổ nào còn tâm trạng trả lời câu hỏi của ông ta, chỉ nói là phát hiện ở nhà Lý lão nhị trong làng.

Sau đó lại nhờ Văn đại sư kê cho ít thuốc rồi về nhà. Tiêu thợ m.ổ về nhà uống thuốc, lúc này mới hồi phục lại. Cẩn thận nhớ lại cuộc trò chuyện với Văn đại sư, hắn chợt nhận ra có điều mờ ám.

Chiều hôm đó nhân lúc vắng người, vậy mà ông ta lại tìm được chỗ tôi và Lý lão nhị chôn con heo, đó là lý do tại sao lúc sau chúng tôi đi tìm thì con heo đã biến mất.

Chiếc túi da rắn còn lại cũng là của ông ta, cảnh sát tìm thấy tóc người trên túi, chứng minh đó chính là của Tiêu thợ m.ổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sau khi về nhà, Tiêu thợ m.ổ vẫn không yên tâm, băm nhỏ thịt heo rồi mang lên núi, chia vào ba chiếc lọ đó.

Cùng lúc đó, Văn đại sư biết Tiêu thợ m.ổ là em vợ của Vũ Hữu Tài, nên cũng không vội. Ông ta biết tối nay Vũ Hữu Tài sẽ dùng nấm độc ông ta đưa để khiến Tiêu thợ m.ổ khai ra, đến lúc đó nhân lúc họ rời đi, ông ta sẽ thuận tiện hỏi bào thai heo đang ở đâu.

Nhưng khi ông ta đến hiện trường vào buổi tối, mới phát hiện Tiêu thợ m.ổ đã gục ngã. Lúc này mới biết, vợ chồng Vũ Hữu Tài đã không làm theo lời dặn của ông ta.

Thực ra Văn đại sư nói một cây nấm rưỡi là đủ dùng, đưa ba cây là để phòng hờ. Nhưng lúc đó Vũ Hữu Tài và Tiêu Tứ Hỉ nào còn tâm trí đâu mà để ý đến những chi tiết này, cứ thế cho hết vào.

Điều này đã dẫn đến cái ch//ết của Tiêu thợ m.ổ. Ban đầu, khi thấy có người ch//ết, Văn đại sư muốn cao chạy xa bay. Nhưng nghĩ đến bao nhiêu năm qua mình đã tìm kiếm "tiên thai" này, lại thấy không nỡ.

Theo ông ta, con heo con mình người đầu heo này chính là tiên chưa hóa hình thành công, ăn thịt nó có thể trường sinh bất lão, bách độc bất xâm.

Trước sự cám dỗ to lớn, ông ta mới chọn liều lĩnh. Nửa đêm giả làm quái vật đầu heo mình người, đi tìm Lý lão nhị, không ngờ Lý lão nhị quá yếu bóng vía, cứ thế bị dọa ch//ết.

Lại thêm một mạng người, ban ngày thấy cảnh sát không điều tra ra mình, ông ta mới thở phào nhẹ nhõm. Tối đến lại tìm vợ chồng Vũ Hữu Tài, đề nghị họ giúp tìm "tiên thai", nếu không sẽ báo cảnh sát, nói họ gi//ết em trai mình.

Lúc này vợ chồng Vũ Hữu Tài vốn đã bị nợ nần chồng chất, dù sao cũng đã lỡ dại một lần rồi, nên đồng ý.

Không ngờ họ cũng may mắn, lại tìm thấy trong lọ mà em vợ chôn. Ban đầu còn định lấy thịt đi đổi tiền với Văn đại sư, kết quả bị chúng tôi bắt quả tang.

Sau đó là chuyện tôi bị thôi miên, Văn đại sư lấy trộm lọ và thịt vụn.

Ông ta dùng thịt vụn luyện đan rồi uống, kết quả vì nhiều vấn đề mà dẫn đến rối loạn tâm thần, cuối cùng trở thành một người tâm thần.

Chú Cường còn nói, qua giám định của cơ quan chuyên môn, con heo con đó bị dịch tả heo châu Phi và bệnh di truyền, mới dẫn đến dị dạng. Chú nhắc nhở chúng tôi đừng ăn thịt heo gi//ết m.ổ trong làng nữa.

Tôi nhìn nửa bát thịt kho tàu còn thừa trên bàn ăn, trầm ngâm suy nghĩ.

Hoàn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com