Kỷ Vân Thư cả đêm không ngủ, đứng dưới mái hiên, mắt vẫn luôn nhìn những dải băng kết trên ngói.
Thật là trong suốt lấp lánh!
Cảnh Dung đẩy cửa phòng bước ra, liền thấy nàng trong một bộ áo tang trắng, mái tóc đen búi cao buông lơi bên hông. Đôi mắt nàng nghiêng nghiêng như tranh thủy mặc, ngẩng đầu ngắm nhìn trời tuyết. Làn tuyết trắng tinh khôi chiếu rọi thân hình nhỏ nhắn của nàng càng thêm thẳng tắp. Gió lạnh thổi qua, hai tay áo dài phất phơ, vài lọn tóc mai nhảy múa trên khuôn mặt tinh xảo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cảnh đẹp thế này, thật hiếm thấy!
Trong khoảnh khắc, Cảnh Dung có chút ngẩn ngơ. Khóe môi hắn khẽ cong lên, đi đến bên cạnh nàng, nhìn trời tuyết mịt mù, vươn lòng bàn tay hứng lấy mấy bông tuyết.
“Tiên sinh không lẽ đã ngắm tuyết cả đêm?”
Kỷ Vân Thư không nói.
“Bị lạnh cóng rồi sao? Hay là câm rồi?” Cảnh Dung hỏi.
Nàng lắc đầu, ánh mắt rời khỏi mái hiên, nhàn nhạt liếc nhìn hắn, rồi hỏi lại: “Giường gỗ đỏ của Chu phủ, không biết Dung Vương ngủ có ngon không?”
“Không ngon.”
“Ồ? Tiểu nhân thấy ngài ngủ ngon lắm mà.”
Câu nói này khiến Cảnh Dung vô cùng hứng thú, đôi mày dài nhướng lên: “Vậy tiên sinh nói xem, đêm đông giá rét thế này, bổn vương ngủ ngon như thế nào?”
Kỷ Vân Thư bình tĩnh, trên dưới đánh giá hắn một lượt, tự tin nói: “Tiểu nhân nhớ, tối qua ngọc bội bên hông Vương gia đeo lệch về phía trước một tấc, bây giờ lại không lệch không vẹo, vừa vặn ở vị trí ba tấc trước hông. Quần áo Vương gia chỉnh tề, có dấu vết cố ý sửa sang, điều này đủ để chứng minh Vương gia tinh thần rất tỉnh táo, ngủ rất ngon. Hơn nữa, xương gò má của Vương gia hơi nhô lên, khiến cho phần trên hốc mắt có chút sưng, đây là hiện tượng chỉ xuất hiện khi người ta ngủ sâu.”
Phân tích xong từng điểm một.
“Không biết tiểu nhân phân tích có đúng không?” Nàng hỏi.
Cảnh Dung hơi kinh ngạc. Kỳ nhân thiên hạ nam bắc hắn đã gặp không ít, nhưng vị tiểu thư sinh này, quả thật quá thông minh.
Hắn không nhịn được mà lắc đầu cảm thán: “Thật là đáng tiếc.”
“Vương gia tại sao lại nói vậy?”
“Một thành Cẩm Giang nhỏ bé, e là không chứa nổi tiên sinh.”
Dứt lời, khóe miệng Cảnh Dung ẩn chứa một nụ cười bí ẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kỷ Vân Thư nhìn hắn, thôi, không hỏi nữa.
Lúc này, một nha đầu của Chu gia đội tuyết chạy vào, đến trước mặt hai người, nói: “Kỷ tiên sinh, phu nhân bảo nô tỳ qua đây hỏi, đã tìm được hung thủ chưa?”
Con gái mình bị người ta hại chết, làm mẹ có chút sốt ruột cũng là điều tất nhiên.
Kỷ Vân Thư nghiêm mặt: “Phiền cô nương mời lão gia và phu nhân nhà cô đến linh đường.”
“Bây giờ sao?”
“Đúng vậy, bây giờ. Mặt khác, cũng mời tất cả mọi người trong phủ qua đó.”
Nha đầu vẻ mặt hoang mang, nhưng vẫn chịu đựng cơn gió lạnh buốt, ôm hai tay đi thông báo.
Cảnh Dung nhíu mày: “Hay là ăn sáng xong rồi hãy qua đó?”
Kỷ Vân Thư lạnh lùng liếc hắn một cái, không nhịn được mà cười khẩy một tiếng: “Nếu tối qua Dung Vương có thể ăn cơm tử tế, thì sáng nay đã không để ý đến bữa sáng rồi.”
Ai bảo tối qua ngươi không ăn cơm, đáng đời!
Không đợi Cảnh Dung phản bác, nàng đã cất bước đi về phía linh đường.
Đây là lần đầu tiên Cảnh Dung bị người ta nói đến cứng họng. Đôi mắt sáng rực của hắn dán chặt vào tấm lưng thẳng tắp của Kỷ Vân Thư, tức giận mà không thể hiện ra.
Cuối cùng, vẫn là không có tiền đồ mà đi theo!
Cái thói mặt dày của đàn ông, nên để Kỷ Vân Thư trị một phen!
Tại linh đường.
Hơn hai mươi người nhà họ Chu, toàn bộ đã có mặt đông đủ.
Chu lão gia thần sắc ngưng trọng, mặt mày hơi rũ xuống, trán nhíu chặt.
Bên cạnh, Chu phu nhân cũng không còn khóc lóc nữa, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều, chỉ là khi nhìn vào quan tài của con gái, mắt vẫn hơi đỏ lên.
“Kỷ tiên sinh, con gái tôi đã qua giờ hạ táng. Hôm nay nếu không chôn cất, tôi lo t.h.i t.h.ể con bé…” Chu lão gia nói không hết lời, thở dài một tiếng.
Thông thường, t.h.i t.h.ể để vài ngày sẽ có mùi hôi. Huống chi t.h.i t.h.ể của Chu tiểu thư bị đập nát, thịt da đều vỡ ra, dù là vào tháng Chạp, cũng đã bốc mùi hôi thối nồng nặc.