Hóa Ra Ta Là Đại Lão Tu Tiên

Chương 1: Mở đầu hệ thống đã chết vì hết thọ mệnh



"Ký chủ, ta không xong rồi, thọ mệnh của ta đã hết, sau này mọi chuyện ngươi chỉ có thể tự mình dựa vào bản thân thôi."

"Đừng mà, hệ thống, ta bây giờ vẫn chỉ là một phàm nhân, ít nhất cũng phải để ta trở thành tu tiên giả rồi mới c.h.ế.t chứ!"

"Ngươi không thể bỏ mặc ta như vậy được!"

"Hệ thống đếm ngược thọ mệnh bắt đầu, 10, 9, 8... 3, 2, 1, 0."

Sau khi con số 0 cuối cùng kết thúc, Triệu Tiểu Bắc cảm thấy trong đầu mình hoàn toàn tĩnh lặng, cái hệ thống cao lãnh ngày nào đã thực sự biến mất.

"Hệ thống, ngươi chắc chắn đang đùa với ta đúng không."

"Hệ thống ngươi đừng quậy nữa, chúng ta là bạn tốt mà, ngươi là hệ thống sao có thể có thọ mệnh được."

"Hệ thống, ngươi... ít nhất cũng truyền cho ta ít công pháp tu tiên rồi hẵng c.h.ế.t chứ."

"Hệ thống, ta chửi cả tổ tông nhà ngươi, ngươi đem ta đến cái nơi này, bây giờ lại cứ thế mà chạy, ngươi vô sỉ, ngươi đê tiện, ngươi hạ lưu."

Nhưng cho dù Triệu Tiểu Bắc có chửi rủa thế nào, hệ thống chiếm cứ trong đầu hắn vẫn không có chút động tĩnh nào, rõ ràng là nó đã toi thật rồi.

Điều này khiến Triệu Tiểu Bắc khó lòng chấp nhận, hắn ngồi phịch xuống đất, nhìn bầu trời xanh thẳm, trong lòng dâng lên cảm giác muốn khóc.

Hắn, Triệu Tiểu Bắc, vốn là một thanh niên của thế kỷ 21, ai ngờ ngủ một giấc tỉnh dậy lại xuyên không đến thế giới này.

Thế giới này là thế giới gì, Triệu Tiểu Bắc không biết, nhưng hắn biết thế giới này có tu tiên giả, vì hắn đã tận mắt thấy có người ngự kiếm phi hành. Sau khi thấy cảnh đó, Triệu Tiểu Bắc vô cùng phấn khích.

Bởi vì mình vừa có hệ thống lại xuyên không đến thế giới tu tiên, đây chẳng phải là sự tồn tại của nhân vật chính trong tiểu thuyết tiên hiệp hay sao?

Theo kịch bản tiểu thuyết tu tiên thông thường, mình sẽ trải qua vô vàn gian khổ, cuối cùng cứu vớt cả thế giới, trở thành chúa tể của thế giới này.

Nhưng cái hệ thống này đúng là một cái hố, hoàn toàn không truyền cho Triệu Tiểu Bắc bất kỳ bí tịch tu tiên nào, ngược lại mỗi ngày bắt hắn nuôi gà, nuôi cá, nuôi vịt, đốn củi, viết chữ, vẽ tranh, nấu cơm...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tóm lại là trên cơ bản cái gì cũng dạy, chỉ không dạy tu tiên.

Vì thế, Triệu Tiểu Bắc đã xuyên không 5 năm mà vẫn là một phàm nhân, thậm chí còn chưa từng bước ra khỏi cái thôn nhỏ này.

Vốn dĩ Triệu Tiểu Bắc nghĩ rằng sau khi học hết những thứ tạp nham này, hệ thống sẽ bắt đầu dạy mình tu tiên, ai ngờ bây giờ hệ thống lại trực tiếp hết thọ mệnh mà chết.

"Thôi rồi, thôi rồi. Ông Trời ông đang chơi tôi đấy à." Triệu Tiểu Bắc ngửa mặt lên trời hét dài.

Trong sân nhỏ, một con ch.ó mực, mấy con gà, một con heo béo vốn đang nhàn nhã ăn thức ăn, thấy chủ nhân nhà mình nổi điên thì con nào con nấy trốn sang một bên, đến đồ ăn cũng không dám ăn nữa.

Sau khi gào thét một trận, tâm trạng của Triệu Tiểu Bắc khá hơn nhiều. Hệ thống c.h.ế.t rồi thì cuộc sống của mình vẫn phải tiếp tục thôi.

Thế là hắn đi đến góc sân, cầm lấy cái rìu.

"Ta đi đốn củi, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch, mấy đứa trông nhà cho cẩn thận." Triệu Tiểu Bắc nói với con ch.ó mực và con heo béo.

Con chó mực và con heo béo vội vàng gật đầu, dường như có thể hiểu được tiếng người.

Đối với biểu hiện này của chúng, Triệu Tiểu Bắc không hề kinh ngạc, hắn đã quen rồi.

Dù sao đây cũng là thế giới tu tiên, động vật có linh trí cao hơn một chút cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Nhưng ngay khi bóng dáng Triệu Tiểu Bắc vừa rời khỏi sân nhỏ, con ch.ó mực bỗng mở miệng nói chuyện.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

"Tiểu Bạch, ngươi nói xem chủ nhân vừa rồi bị sao vậy? Ta chưa từng thấy bao giờ."

"Ta đoán là tu luyện không thuận lợi, nếu không không thể nào nổi giận lớn như vậy." Con heo béo tự tin nói.

"Ừm ừm, chắc chắn là như vậy, ngươi xem chủ nhân lại cầm cái rìu thần kia ra ngoài rèn luyện bản thân rồi kìa."

Triệu Tiểu Bắc bước ra khỏi sân nhà mình. Thôn hắn ở có tên là Lão Bệnh Thôn.