Hóa Ra Ta Là Đại Lão Tu Tiên

Chương 12



Người của Lưu Li Tông nhìn Ngụy Phong và đám người đột nhiên rời đi, trong lòng nhất thời không biết nói gì.

Vừa rồi Ngụy Phong còn chuẩn bị tiêu diệt Lưu Li Tông, nhưng vừa nghe đến vị tiền bối kia liền lập tức bỏ đi.

Chẳng lẽ Ngụy Phong biết sự đáng sợ của vị tiền bối kia?

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, con kể chi tiết cho ta nghe."

Nhìn Ngụy Phong rời đi, Lưu Dao vội vàng hỏi.

Hàn Linh Nhi không giấu giếm, đem chuyện mình gặp ở Vạn Yêu Sơn Mạch kể lại một năm một mười cho Lưu Dao.

"Trong Vạn Yêu Sơn Mạch lại có cường giả bậc này cư ngụ." Lưu Dao nghe xong không khỏi kinh ngạc cảm thán liên tục.

Vạn Yêu Sơn Mạch vốn là cấm kỵ của toàn bộ Linh Võ Đại Lục, truyền thuyết kể rằng ngay cả cường giả Đại Thừa kỳ tiến vào cũng là có đi mà không có về.

Bây giờ nơi này lại có người cư ngụ, chỉ sợ vị tiền bối kia chính là sự tồn tại cấp bậc Nhân Tôn.

"Vị tiền bối này không biết có duyên sâu gì với Lưu Li Tông chúng ta." Lưu Dao chìm vào trầm tư.

Trong ấn tượng của nàng, Lưu Li Tông chưa từng quen biết người nào khủng bố như vậy.

Chẳng lẽ là bạn của tiền bối trong tông môn trước đây!

Nếu không thì không thể giải thích được!

"Sư phụ, đây là linh dược mà vị tiền bối kia ban cho, nó nhất định có thể chữa lành vết thương trên người người."

Hàn Linh Nhi ôm cây cải trắng, kích động đặt vào tay Lưu Dao.

Lưu Dao nhìn cây cải trắng, trong mắt đột nhiên bộc phát ra một tia sáng không thể tưởng tượng.

Đây là cực phẩm linh dược.

Một gốc cực phẩm linh dược này có thể làm cho xương trắng mọc lại thịt tươi, chỉ cần còn một hơi thở là có thể cứu sống.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Vết thương của mình trước mặt cực phẩm linh dược này chỉ là vết thương nhỏ không thể nhỏ hơn.

"Đại ân của tiền bối! Lưu Li Tông ta không biết lấy gì báo đáp." Lưu Dao kích động quỳ trên mặt đất.

Nàng không ngờ mình lại có ngày được dùng đến cực phẩm linh dược này.

Những người khác của Lưu Li Tông cũng kích động không thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Sư phụ, người ăn trước đi để chữa lành vết thương, chúng ta lại cùng đi bái kiến tiền bối, cảm tạ lão nhân gia ngài." Hàn Linh Nhi đỡ Lưu Dao dậy.

"Linh Nhi nói đúng, đại ân của tiền bối ta nhất định phải đích thân cảm tạ." Lưu Dao gật đầu nói.

Sau đó, nàng trực tiếp cho cây cải trắng vào miệng.

Lúc này, cực phẩm linh dược căn bản không cần luyện chế thành đan dược gì. Luyện chế đan dược ngược lại sẽ làm mất đi dược hiệu.

Khi cây cải trắng vừa vào miệng Lưu Dao, trong nháy mắt hóa thành chất lỏng màu xanh biếc chảy vào cơ thể.

Trong nháy mắt, chất lỏng màu xanh biếc đó bắt đầu nuôi dưỡng nội tạng của Lưu Dao.

Nguyên Anh vốn đã ảm đạm không ánh sáng của Lưu Dao, dưới tác dụng của chất lỏng màu xanh lục đó, trực tiếp bắt đầu tỏa ra hồng quang rực rỡ.

Nguyên Anh vốn giống một đứa trẻ gầy gò, ốm đói, lúc này lại trực tiếp biến thành một đứa trẻ mập mạp.

Hơn nữa, Lưu Dao còn cảm thấy tu vi của mình sắp đột phá.

Ầm ầm!!

Một luồng khí tức tuyệt cường ập đến!

Mọi người của Lưu Li Tông vui mừng khôn xiết.

"Phân Thần kỳ, tông chủ đã đột phá đến Phân Thần kỳ!"

"Lưu Li Tông chúng ta cuối cùng cũng có người đột phá đến Phân Thần kỳ, Lưu Li Tông chúng ta sắp thịnh vượng rồi!"

Mọi người của Lưu Li Tông ai nấy đều vui mừng khôn xiết.

Phân Thần kỳ đại biểu cho việc Lưu Li Tông của họ có cơ hội trở thành thế lực huyền cấp.

Toàn bộ Ninh Quốc đều không có một thế lực huyền cấp nào, ngay cả Hỏa Viêm Tông cũng không có.

Lưu Dao càng kích động đến mức nước mắt sắp chảy ra, mình cuối cùng cũng đã đột phá.

Vị tiền bối kia nhất định có liên hệ rất lớn với Lưu Li Tông chúng ta, nếu không không thể nào ban cho gốc linh dược này, giúp mình đột phá.

Đại ân của tiền bối quả thực là suốt đời khó quên, dù thế nào nàng cũng phải đích thân đến cảm tạ vị tiền bối kia.

"Tất cả mọi người của Lưu Li Tông nghe lệnh, từ giờ trở đi mở hộ tông đại trận, cẩn thận địch nhân, mọi chuyện đợi ta trở về rồi nói."

"Linh Nhi, chúng ta đi tìm vị tiền bối kia."