Hóa Ra Ta Là Đại Lão Tu Tiên

Chương 192





Sắc mặt Liễu Như Phong biến đổi, lại bị xuyên thủng.

“Trấn áp!”

Liễu Như Phong lại một lần nữa ra tay, lần này là toàn lực.

Trong tay ông ta xuất hiện một bàn cờ, bàn cờ lập tức bao vây ngọn núi đó.

Ngọn núi vốn đang không ngừng bay lên, ngay khi gặp bàn cờ này, liền ngừng lại.

Hai bên giằng co trên không trung!

“Rốt cuộc chuyện này là sao?” những người khác của Tứ Dục Tông hoang mang nhìn cảnh này.

Một ngọn núi sao lại có uy lực lợi hại như vậy!

Tại Lão Bệnh Thôn!

Sở  Mặc Vũ nhìn hai chiếc chìa khóa trong tay, một vàng một bạc.

Hai chiếc vừa mới chạm vào nhau, sao lại biến thành hai cái.

Nàng lại một lần nữa ra tay, một tay một chiếc chìa khóa!

Muốn dung hợp hai chiếc chìa khóa lại với nhau!

Nhưng khi nàng vừa định chạm vào, một lực đẩy cực lớn lại truyền đến.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

“Không nên như vậy chứ, sư tôn đã nói, chỉ cần hai chiếc kết hợp là có thể triệu hồi ra kho báu mà!” Sở  Mặc Vũ nghi hoặc nói.

“ Mặc Vũ, con đang làm gì vậy!” Triệu Tiểu Bắc nhìn Sở  Mặc Vũ không ăn cơm, mà lại loay hoay với hai chiếc chìa khóa trong tay, không khỏi hỏi.

“Thưa sư tôn, con muốn dung hợp hai chiếc chìa khóa này lại với nhau, nhưng sao lại không được.” Sở  Mặc Vũ nói.

“Còn có chuyện lạ như vậy sao, đưa ta thử xem!”

Triệu Tiểu Bắc lấy hai chiếc chìa khóa từ tay Sở  Mặc Vũ, một trái một phải.

Nhẹ nhàng chập lại với nhau!

Và ngay khoảnh khắc hai chiếc chìa khóa nhẹ nhàng chập lại!

Tại Tứ Dục Tông ở Nam Châu xa xôi, ngọn núi kia như nhận được sự triệu hồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngọn núi vốn đang trong trạng thái giằng co, bàn cờ đột nhiên bị đánh văng sang một bên, cả ngọn núi lập tức xé rách không gian bay đi.

Sau đó, toàn bộ người trên đại lục Linh Võ đều thấy, một ngọn núi khổng lồ bay về phía Tây Châu.

“Đáng chết!”

Liễu Như Phong thầm mắng một tiếng, ông ta hoàn toàn không ngờ ngọn núi này lại có thể chạy thoát khỏi tay mình.

“Tông chủ, chúng ta có đuổi theo không!” những người khác nhìn về phía Liễu Như Phong.

“Hừ, ngọn núi này đi về hướng Tây Châu, vừa hay cho chúng ta một lý do để đến Tây Châu!” trong mắt Liễu Như Phong lộ ra một tia cơ trí.

Lời này vừa thốt ra, các Tán Tiên của Tứ Dục Tông vốn đang lo lắng, cũng lập tức hiểu ra.

“Truyền lệnh của ta, thông báo cho các thế lực trên đại lục Linh Võ. Trưởng lão Cầm Si và Mọt Sách của Tứ Dục Tông chúng ta đã bị Yêu tộc Vạn Yêu sơn mạch g.i.ế.c chết, hơn nữa Yêu tộc này còn cướp đi ngọn núi của Tứ Dục Tông.”

“Tứ Dục Tông ta phải phát động thánh chiến chống lại Vạn Yêu sơn mạch, ai muốn ngăn cản chính là kẻ thù của Tứ Dục Tông!”

“Truyền lệnh của ta, tất cả đệ tử Tứ Dục Tông có tu vi từ Hợp Thể kỳ trở lên, từ hôm nay toàn bộ xuất quan, tiến đến Tây Châu, Vạn Yêu sơn mạch!”

Mệnh lệnh của Liễu Như Phong theo các đệ tử Tứ Dục Tông truyền đi, gây ra những cuộc thảo luận sôi nổi trên toàn đại lục Linh Võ.

Tại Trung Châu, các cường giả của một số Thánh địa cổ xưa, nhìn cảnh này trên mặt mang theo một tia khinh thường.

“Thì ra tất cả chỉ là cuộc chiến giữa Tứ Dục Tông và Yêu tộc Vạn Yêu sơn mạch!”

“Nhánh Yêu tộc năm đó chạy trốn đến Tây Châu cũng dám chống lại Tứ Dục Tông sao.”

Tại phủ đệ của Yêu tộc Bắc Châu!

Một con kim sắc hầu vương trên người tỏa ra khí tức khủng bố ngửa mặt lên trời nhìn, bất đắc dĩ thở dài.

“Hy vọng các ngươi có thể vượt qua kiếp nạn này, ta nhất định sẽ mau chóng thuyết phục các trưởng lão, đón các ngươi trở về!”

Thân ảnh của kim sắc hầu vương biến mất trong không gian!

Và lúc này, đại lục Tây Châu rơi vào một mảnh khủng hoảng!

Tứ Dục Tông là một tồn tại còn mạnh hơn cả toàn bộ Tây Châu, họ lại muốn đến Tây Châu.

Những người này sôi nổi đi về phía Tiểu Bắc Tông!