Cố Bắc Từ mơ hồ nhớ lại, Lộ Tiểu Tang là người duy nhất được nhận vào trường trung học quý tộc S nhờ vào thành tích. Ba mẹ cô ấy đều là công nhân dọn vệ sinh, gia cảnh vô cùng bần hàn. Có điều cô ấy không chịu thua kém, dùng thành tích xuất sắc để được nhận vào lớp biên kịch ảnh, cuối cùng hai mươi tuổi đã trở thành nhà biên kịch nổi tiếng.
Cố Bắc Từ cũng biết đám người đang gây chuyện với Lộ Tiểu Tang, người cầm đầu tên là Hoàng Lị Lị, cậy nhà có tiền mà ở trong trường học hoành hành ngang ngược. Bởi vì thành tích kém, nên không vừa mắt với kiểu học bá vào trường dựa vào thành tích như Lộ Tiểu Tang, thường xuyên bắt nạt Lộ Tiểu Tang.
“Cái gì? Mày còn dám cãi lại tao! Lộ Tiểu Tang, mày có bản lĩnh lắm đấy!”
Hoàng Lị Lị sắc mặt lạnh lùng, một tay hất đổ khay thức ăn của Lộ Tiểu Tang, hai cái bánh bao lập tức rơi xuống mặt đất.
“Bánh bao của tôi!”
“Hức” nước mắt Lộ Tiểu Tang rơi xuống, vừa ngồi xổm xuống muốn nhặt nó lên, không nghĩ rằng Hoàng Lị Lị lại cố tình giẫm lên chiếc bánh bao hung hăng nghiền nát rồi mới thả ra.
“Như thế này là được rồi chứ, loại người như mày, thì chỉ nên ăn cơm giống như vậy. Ăn đi… sao mày lại không ăn?