Hoài Phúc Tinh, Lưu Đày Cứu Vớt Phản Diện

Chương 162: --: Gây rối ---



 

Cố Khai Nguyên xoa bụng, vẻ mặt đau khổ hỏi: “Vậy là hai bên đã đ.á.n.h nhau?”

 

“Đã đ.á.n.h nhau rồi, nhưng lúc cháu tới thì họ đã gần như đ.á.n.h xong…” Cố An Uy như nhớ ra điều gì, bèn thêm vào, “Hiện giờ tổ phụ đang lý lẽ với Chu gia, vẫn còn đang tranh cãi ở đó.”

 

“Chu lão phu nhân và những người khác thì sao?” Bạch Tuế Hòa biết sẽ không có biến cố, nhưng nhỡ đâu?

 

“Họ đang đứng ngoài xem kịch vui…” Đối với những chuyện của Chu gia, ngay cả một đứa trẻ cũng biết, Cố An Uy đương nhiên hiểu Bạch Tuế Hòa muốn hỏi gì.

 

Cố Khai Nguyên tựa yếu ớt vào vai Bạch Tuế Hòa, nói: “Hiện giờ ta thế này, chi bằng đừng ra mặt làm mất thể diện gia đình. Nàng mau nói với tổ phụ một tiếng, nếu Chu lão phu nhân và những người khác cũng tham gia, thì hãy tìm tộc trưởng giúp đỡ.”

 

Cố An Uy ngờ rằng tam thúc cố ý nói vậy, nói cho cùng, tổ phụ và Chu Cương có vài điểm tương đồng, đều là những kẻ vong ân bội nghĩa.

 

Chu lão phu nhân không giúp, chẳng lẽ tộc nhân họ Cố sẽ nguyện ý ra tay?

 

Nhưng nơi này thật ấm áp, y thật sự không muốn quay về, bên kia ồn ào hỗn loạn, nói không chừng còn đ.á.n.h nhau, chi bằng ở đây có thể lười biếng một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Thấy đứa trẻ kia vẫn ngồi im không động đậy, Cố Khai Nguyên cũng không vòng vo nữa, trực tiếp đuổi y: “Cháu mau quay về nói với tổ phụ một tiếng, nhớ nói với ông ấy là ta thân thể không khỏe, chứ thật sự không phải con trai bất hiếu.”

Mèo Dịch Truyện

 

Cố An Uy hiện giờ chưa tu luyện tới cảnh giới mặt dày mày dạn, chỉ đành lề mề đứng dậy, rời xa đống lửa, sau đó mới cất bước chạy về phía Cố gia.

 

“Cũng là kẻ lắm tâm cơ,” Bạch Tuế Hòa đưa tay đẩy đầu hắn ra, người đã đi rồi mà còn giả vờ, “Không hổ là giống nhà các ngươi.”

 

Cố Khai Nguyên nói: “Phu nhân, lời không thể nói như thế, ta đây là kẻ khác biệt trong Cố gia, rất đúng mực đấy nhé.”

 

Bạch Tuế Hòa lườm hắn một cái, ý bảo hắn tự mình lĩnh hội, “Lát nữa chắc chắn sẽ đ.á.n.h nhau, chỉ không biết lần này ai sẽ gặp họa.”

 

Có giải sai ở đó, bên kia đã yên tĩnh lại, nhưng Chu Cương người này, đúng là tiểu nhân, sẽ không chịu bỏ qua dễ dàng.

 

Cố Khai Nguyên nói: “Cố gia luôn phải trả giá nào đó mới có thể dàn xếp chuyện này, chỉ không biết lần này là ai…”