Hoa Ngu ở kinh thành không có nhà, nàng là một thái giám, Hoàng thượng cất nhắc nàng, vô danh tiểu tốt may mắn được Hoàng thượng thưởng thức, trước mắt cũng không có mua nhà.
Dù gì thì nàng cũng có nơi để ở.
Nơi nào à?
Đương nhiên là Ung Thân vương phủ!
Đây là phủ đệ trước kia của Hoàng thượng, tất nhiên không có chuyện được ban thưởng cho người khác.
Mà Hoa Ngu sau khi ra khỏi cung, lại đến đây ở.
Nàng chỉ là một cái thái giám nhỏ nhoi, có tài đức gì.
Nhưng chuyện này lại càng thêm khẳng định rằng, Hoàng thượng rất coi trọng nàng.
Và dĩ nhiên cũng làm lung lay tâm tư của không ít người.
Bái thiếp đưa đến muốn tràn khỏi cửa, nàng lại chỉ đáp ứng thiếp mời của Hứa đại nhân.
Chuẩn bị tối nay đi.
Vị Hứa đại nhân này là chủ sự Hộ bộ, chức cũng không tính là cao, ở kinh thành cũng coi là ổn định.
Cộng sự của hắn dù là quan lớn hay quan nhỏ, đều đánh giá hắn không tồi.
Hoa Ngu đồng ý bái thiếp của hắn, ít nhiều cũng đoán được vài phần.
Không quan tâm nàng là dạng người gì, ở kinh thành không có gốc rễ cũng không phải là việc tốt, ít nhiều cũng cần gây dựng được mối quan hệ với đám quan viên.
Chuyện này tính ra cũng là chuyện tốt.
Rất nhiều người biết chuyện đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, còn tưởng nàng dầu muối không ăn.
Mà vị Hứa đại nhân thật thú vị, Hoa Ngu chấp nhận một cái, hắn liền bao cả Bạch Ngọc các.
Chỉ là không một mình đi gặp Hoa Ngu.
Hứa đại nhân nói, hôm nay hắn chiêu hết Bạch Ngọc các, nhưng không ngờ quan lại triều đình lại đến rất nhiều.
Hắn làm như vậy, trong lòng nhiều người cũng nghĩ: Tên này thật hiểu chuyện.