Hôn Em Lúc Ngủ Say

Chương 1



"Lâm Tư Dư, đối tượng của cô ấy đã mời được một chuyên gia hàng đầu thế giới để thiết kế chiếc nhẫn đính hôn đó, nghe nói còn là tác phẩm cuối cùng của người kia. Rõ ràng trước đây cô ta chẳng có gì hơn cậu cả."

An Vân Vân nói với giọng bất mãn, như thể đang bất bình thay cho tôi.

"Bây giờ là thời đại nào rồi mà còn kiểu hôn nhân sắp đặt kia? Từ nhỏ cậu đã có một đống đồ tốt bên người, vậy mà cuối cùng chỉ nhận được một chiếc nhẫn trơn tuột, rõ ràng tên Từ Sính đó chẳng hề để cậu trong lòng!"

Cô ta vừa nói vừa kéo tôi, giọng điệu trở nên kích động: "Đúng rồi Miên Miên, anh Lục Minh sắp về nước rồi. Nếu anh ấy thấy cậu chịu nhiều uất ức như vậy, chắc chắn sẽ đau lòng lắm."

Tôi nghe An Vân Vân than vãn, liền trán bàn tay cô ta đưa tới.

"Miên Miên?" An Vân Vân ngạc nhiên.

Tôi cúi đầu nhìn điện thoại, giả vờ tủi thân: "Vậy cậu nói xem tôi phải làm thế nào đây?"

Ánh mắt An Vân Vân nhanh chóng lóe lên vẻ đắc ý.

"Anh Lục Minh về nước chắc chắn sẽ giúp cậu! Tôi thấy Miên Miên à, cậu chi bằng nhân cơ hội này ly hôn với tên đó đi, dù sao có anh Lục Minh ở đây mà."

Anh Lục Minh trong miệng cô ta là anh nuôi Thẩm Lục Minh của tôi.

Cũng chính là người đã hại c.h.ế.t tôi trong kiếp trước.

Và kiếp trước tôi cũng nghe lời An Vân Vân, vào ngày này đã làm ầm ĩ đòi ly hôn với Từ Sính.

Thậm chí còn giận dỗi bỏ nhà đi, khiến Từ Sính vì đi tìm tôi mà bị Thẩm Lục Minh hãm hại gây tai nạn xe, từ đó trở thành người tàn tật.

Cũng từ ngày đó trở đi, Từ Sính hoàn toàn lạnh nhạt với tôi.

Mãi đến khi c.h.ế.t đi ở kiếp trước, tôi mới biết Từ Sính đã hiểu lầm chuyện này là do tôi chỉ đạo dựa trên những lời nói nửa vời của An Vân Vân.

Nhưng sau đó, lại chỉ có hắn mặc kệ tất cả để trả thù cho tôi.

Tôi không kìm được mà mất hồn trong chốc lát .

Còn An Vân Vân vẫn đang thăm dò: "Cậu nghĩ sao?"

Tôi vẫn không nói gì, nhưng vẻ mặt rõ ràng đã buông lỏng.

Thế là cô ta thở phào nhẹ nhõm, lại cười:

"Nói chung là bất kể cậu làm gì tôi cũng sẽ ủng hộ cậu."

Một vẻ bạn thân tốt bụng.

Tôi mỉm cười biết ơn với An Vân Vân, rồi quay đầu gửi đoạn ghi âm cho ông nội và Từ Sính.

Nghĩ một lát, lại hỏi Từ Sính:

"Có người xúi giục quyến rũ vợ anh để anh bị cắm sừng đấy, anh có quản không?"

Từ Sính là một thợ sửa xe.

Một người thợ sửa xe dù xét về phương diện nào cũng không xứng với tôi.

Nhưng vì lời hứa hôn bằng miệng của các bậc cha chú khi say xỉn, tôi và Từ Sính đã kết hôn.

Đương nhiên là tôi không hài lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đặc biệt là Từ Sính lại trông hung dữ, tính tình thì cục cằn, còn chẳng cầu tiến.

Lần nào cũng tặc lưỡi một tiếng, cúi đầu nhíu mày khó chịu nhìn tôi:

"Đúng là khó chiều, chút việc nhỏ cũng khó nuôi."

Tức đến mức tôi muốn đánh hắn.

Vì vậy, sau khi kết hôn, tôi không cho phép Từ Sính chạm vào mình, còn làm ầm ĩ đòi ly hôn.

Nhưng Từ Sính, người vốn có tính khí không tốt, đều đã nhẫn nhịn.

Ban đầu tôi nghĩ hắn tham tiền nhà tôi.

Nhưng bây giờ…

Tôi nhìn giao diện trò chuyện mãi không nhận được phản hồi, có chút nóng lòng muốn gặp Từ Sính.

Nghĩ đến tất cả những gì tôi đã thấy khi đi theo Từ Sính sau khi c.h.ế.t ở kiếp trước, tôi hừ một tiếng.

Rõ ràng hắn yêu tôi đến phát điên!

Nhưng khóe mắt lại không kìm được đỏ lên.

Kèm theo một nỗi buồn bực.

Từ Sính sống trong một căn phòng thuê nhỏ bé tồi tàn bên cạnh xưởng sửa xe.

Bởi vì chúng tôi đã cãi nhau.

Cũng là tôi quá tức giận nên đã đuổi hắn đi.

Suốt đường đi, tôi đã nghĩ kỹ lát nữa sẽ phải hạ giọng làm hòa với Từ Sính thế nào, sau này sẽ đối xử tốt với hắn ra sao.

Cho đến khi tôi gọi điện cho Từ Sính không được, lại suýt bị ướt như chuột lột bên ngoài xưởng sửa xe.

"Cô bị bệnh à mà lại chạy ra dầm mưa để cãi nhau với tôi?"

Từ Sính chạy ra ngoài với vẻ tức giận đến sôi máu.

Hắn nhét ô vào tay tôi, rồi mạnh mẽ dùng áo khoác bọc lấy tôi, sau đó chẳng nói chẳng rằng mà bế xốc tôi lên.

Cái tên này tức giận lên là nói năng chẳng nể nang gì.

Tôi cố nhịn, nhưng không nhịn được: "Anh mới có bệnh!"

Anan

Thế nhưng tôi vẫn rúc vào lòng hắn không động đậy.

Trong khoang mũi tôi ngập tràn mùi t.h.u.ố.c lá và xăng dầu hòa quyện trên người Từ Sính.

Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ la mắng Từ Sính và bắt hắn bỏ tôi xuống.

Nhưng lần này, tôi chỉ nhịn sự không quen, rồi lại rúc sâu hơn vào lòng Từ Sính.

Thân hình hắn đột ngột cứng đờ.