Nghe tôi kể xong mọi chuyện, Cố Nam Nam im lặng một lúc lâu, rồi cẩn thận dò hỏi:
"Ưu Ưu, hay là… chúng ta cứ hoàn thành hợp đồng này đi?
"Tớ không nhất thiết phải nhận đơn này, nhưng tớ thấy không đáng thay cậu.
"Dựa vào cái gì mà cậu lại bị đem ra làm trò cười?
"Tiểu thư Thẩm đã nói rõ, nếu cô ấy hài lòng với kết quả cuối cùng của đám cưới, ngoài khoản phí tổ chức thông thường, cô ấy sẽ tặng riêng cậu 300.000 tệ để cảm ơn.
"Trừ hết các chi phí công ty, toàn bộ lợi nhuận tớ đều nhường cậu.
"Đừng ngốc nữa, ngoài tình yêu, cậu còn cần cả bánh mì nữa đấy."
Cuối cùng, tôi đồng ý với Cố Nam Nam.
Lục Trần… tôi sẽ đích thân lên kế hoạch cho anh một lễ cưới hoành tráng chưa từng có.
Hii cả nhà iu 💖 Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻 Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
05
Tối hôm đó, khi tôi trở về nhà, Lục Trần đang nấu canh trong bếp. Vừa thấy tôi, anh ta hào hứng nói:
"Bảo Bối, hôm nay siêu thị có sườn heo đen giảm giá 30%, anh mua về hầm canh cho em.
"Em nghỉ ngơi đi, sắp xong rồi."
Tôi không nhịn được mà nhếch môi giễu cợt.
Một người sẵn sàng chi ba triệu cho đám cưới của mình, lại đi mua sườn heo giảm giá?
Lục Trần cẩn thận bưng bát canh ra ngoài: "Uống khi còn nóng nhé."
Tôi lười biếng múc một muỗng: "Mặn quá, lại còn tanh."
Lục Trần sững lại.
Trước đây, mỗi khi anh ta vào bếp, tôi đều vừa trách móc vì anh đã làm việc cả ngày mà còn nấu nướng, vừa vui vẻ ăn hết sạch.
Chưa từng chê dù chỉ một lần.
Lần này là lần đầu tiên.
Lục Trần vẫn kiên nhẫn dọn bát đi:
"Vậy đừng uống nữa, em muốn ăn gì, anh gọi đồ ăn ngoài cho nhé?"
"Không đói, anh ăn đi."
Anh ta dò xét hỏi: "Hôm nay tâm trạng không tốt à?"
Tôi cúi đầu: "Chỉ là hơi mệt thôi."
Lục Trần lập tức giúp tôi xoa bóp vai:
"Công ty em sao lại bắt làm thêm cả cuối tuần thế? Lần sau đừng đi nữa."
Anh ta không hề biết tôi đang làm thêm công việc tổ chức đám cưới.
Bàn tay anh ta đang xoa bóp bỗng chốc không an phận, bắt đầu trượt xuống.
Tôi lập tức giữ chặt, đưa cho anh ta một tờ giấy chứng nhận y tế:
"Bác sĩ bảo hoàng thể của em bị vỡ, tháng này không được sinh hoạt vợ chồng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Dĩ nhiên đây là giấy khám giả.
Tôi chỉ là không muốn ngủ với anh ta trước khi chia tay.
Thậm chí, tôi còn ngấm ngầm hy vọng rằng anh ta sẽ vì thế mà lật bài ngửa, chấm dứt mối quan hệ giả dối này.
Nhưng Lục Trần chỉ cau mày:
"Thật sự làm em bị thương rồi sao?
"Xin lỗi…
"Đừng lo, anh sẽ chăm sóc em thật tốt."
Tôi: "?"
Sao lại khác với những gì tôi dự tính?
06
Lục Trần thật sự bắt đầu chăm sóc tôi một cách nghiêm túc.
Anh ta lên mạng tìm hiểu những điều cần chú ý, mỗi ngày nhắc nhở tôi uống thuốc, nghỉ ngơi đúng giờ, còn nhận làm hết việc nhà.
Thậm chí, anh ta còn muốn đưa tôi đi bệnh viện tái khám.
Tôi vội từ chối với lý do ngại ngùng.
Đùa à, đi kiểm tra thật chẳng phải lộ tẩy sao?!
Cùng lúc đó, kế hoạch đám cưới của Thẩm Du cũng đang được triển khai từng bước.
Cô ấy rất hài lòng với bản thiết kế của tôi:
"Cô Tần, bản thiết kế của cô còn vượt xa mong đợi của tôi."
Tôi chỉ mỉm cười, không đáp.
Một số ý tưởng đặc biệt trong đó là những gì tôi từng để dành cho đám cưới của chính mình với Lục Trần.
Nhưng bây giờ chẳng còn dùng đến nữa, nên tôi dốc toàn bộ cho lễ cưới thế kỷ này mà không chút tiếc nuối.
Bạn thân của Thẩm Du vừa tặc lưỡi trầm trồ, vừa bất bình:
"Lục Trần đúng là quá đáng, cứ như phủi sạch tay vậy sao?
"Đến một lần cũng không xuất hiện."
Thẩm Du thờ ơ nói:
"Đàn ông mà, không thích tốn thời gian vào mấy chuyện lặt vặt đâu, kệ anh ta đi."
Không hiểu sao, tôi bỗng nhiên nhớ đến khoảng thời gian trước khi mua nhà.
Lúc đó, Lục Trần rất hào hứng.
Cuối tuần nào cũng cùng tôi đi dạo khắp các cửa hàng nội thất, từ giấy dán tường, gạch lát sàn cho đến một chiếc đèn, một hộp khăn giấy nhỏ, tất cả đều do hai chúng tôi cùng nhau chọn lựa.
Khi ấy, tôi thực sự nghĩ rằng mình đã tìm được một người đàn ông đáng giá.
Nhưng giờ nghĩ lại, tất cả chỉ là một ván "nhập vai" của vị thiếu gia này mà thôi.