Hôn Nhân Tra Nữ

Chương 16



- Cái gì?! Chỉ có thế này thôi á?! Mày lừa tao! Hoặc cái thằng chồng rởm của mày lừa mày! Số này đủ làm gì?!

Vân lại gào lên, sự tuyệt vọng và giận dữ.

- Em không lừa chị! Hắn nói thật mà! Chắc là hắn cần thời gian! Chị cứ dùng tạm số này đi! Trả cho thằng đòi ráo riết nhất ấy!

- Mày... mày có chắc không đấy Linh? Sao tao thấy bất an quá. Liệu hắn có biết gì không?

Giọng Vân nhỏ lại, đầy nghi ngờ và sợ hãi.

Linh giật mình. Cô cũng có dự cảm không lành từ sau vụ tập tài liệu về lừa đảo hôn nhân, và cách Tùng đối phó với màn kịch 'bệnh viện' của cô.

Carrot Và Tịch Dương

- Không... không biết đâu. Hắn... hắn vẫn bình thường mà. Chắc là do thủ tục thôi. Chị đừng lo. Em sẽ làm mọi cách để có đủ tiền cho chị.

Linh trấn an Vân, nhưng giọng nói không còn chắc chắn.

Ở một nơi khác, Tùng ngồi trước máy tính. Anh vừa hoàn tất việc gửi bộ hồ sơ bằng chứng chi tiết đã chuẩn bị cho luật sư và một địa chỉ email bí mật. Đó là địa chỉ của một cán bộ cấp cao trong cơ quan cảnh sát kinh tế, người anh đã quen biết và tin cậy.

"Mọi thứ đã sẵn sàng," Tùng nghĩ thầm, nhìn dòng chữ "Đã gửi" trên màn hình. Đây là lúc anh tung ra 'nhát dao' quyết định.

Anh biết Vân đã bắt đầu nghi ngờ. Linh cũng đang cảm thấy bất an. Nhưng đã quá muộn rồi. Lưới đã giăng, và họ đang mắc kẹt bên trong, càng vùng vẫy càng siết chặt.

Linh nhìn Vân đang vội vã dùng số tiền ít ỏi Tùng đưa để trả nợ một cách tạm bợ. Vân quay sang hỏi Linh với vẻ lo lắng,

- Em chắc chắn là Tùng sẽ đưa đủ chứ? Sao anh ta cứ dây dưa thế?

Linh trấn an Vân, nhưng trong lòng cô cũng dấy lên một dự cảm không lành. Một cảm giác... như đang bước vào một cái bẫy vô hình. Mà kẻ giăng bẫy... chính là người chồng tưởng chừng ngốc nghếch của cô.

8

Căn phòng khách im lặng đến nghẹt thở. Ánh nắng buổi sáng không đủ xua đi không khí lạnh lẽo đang bao trùm. Tùng ngồi trên chiếc sofa đối diện Linh, giữa hai người là chiếc bàn kính. Trên bàn, không phải bữa sáng hay tách cà phê, mà là một tập giấy tờ và chiếc iPad của Tùng.

- Chúng ta cần nói chuyện.

Tùng mở lời, giọng bình tĩnh đến đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Linh nhìn anh, cảm giác bất an từ đêm qua bỗng dâng lên mãnh liệt. Cô cố gắng giữ vẻ bình thản.

- Có chuyện gì vậy anh? Trông anh nghiêm trọng thế.

- Anh nghĩ... đã đến lúc chúng ta nói chuyện thật lòng rồi.

Tùng nói, tay chỉ vào tập giấy.

- Em xem đi.

Linh nhìn tập giấy. Đó là sao kê ngân hàng. Mắt cô thoáng giật khi nhìn thấy những khoản tiền lớn được chuyển đi, điểm đến là những tài khoản lạ hoắc. Rồi cô nhìn chiếc iPad. Màn hình hiển thị một đoạn ghi âm.

- Đây là gì vậy anh?

Cô hỏi, giọng bắt đầu run rẩy.

- Bằng chứng.

Tùng đáp gọn lỏn.

- Bằng chứng về... về chuyện gì? Anh đừng làm em sợ.

Linh cố gắng tỏ vẻ ngây thơ, yếu đuối.

- Bằng chứng về việc em đã lừa dối anh. Về việc em kết hôn với anh... chỉ vì tiền.

Tùng nói thẳng, không vòng vo. Khuôn mặt anh không biểu lộ cảm xúc, nhưng ánh mắt sâu thẳm như xoáy vào tâm can cô.

Khuôn mặt Linh trắng bệch. Cô siết c.h.ặ.t t.a.y đến mức khớp ngón tay trắng bệch.

- Anh... anh nói bậy gì thế? Em không hiểu. Cái này là giả! Ai đó hãm hại em!

Cô vội vàng chối cãi, giọng lắp bắp.

- Giả sao?

Tùng khẽ cười lạnh.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com