Hôn Nhân Tra Nữ

Chương 4



Sau mỗi lần Tùng khéo léo từ chối hoặc trì hoãn, Linh lại tỏ ra giận dỗi, lạnh nhạt, thậm chí kiếm cớ cãi vã để gây áp lực. Nhưng Tùng đều kìm nén, giả vờ dỗ dành hoặc nhượng bộ những thứ không quan trọng.

Trong lúc đó, những bằng chứng cứ đều đặn đổ về điện thoại và máy tính của Tùng. Sao kê ngân hàng cho thấy những khoản tiền lớn được rút ra hoặc chuyển đi một cách bất thường đến một tài khoản mang tên "Vân Nguyễn". Lịch sử tìm kiếm trên điện thoại Linh đầy rẫy những cụm từ như "vay nặng lãi", "cách thoát nợ", "giải quyết chủ nợ", "ly hôn chia tài sản"...

Rồi một đêm, Tùng nghe lén được cuộc gọi giữa Linh và Vân. Giọng Linh không còn ngọt ngào như khi nói chuyện với anh.

- Em đang cố đây mà. Anh ta (Tùng) vẫn còn hơi nghi ngờ, không dễ lừa như mình nghĩ. Nhưng em đang dần dần phá bỏ hàng rào phòng thủ của anh ta rồi.

- Bao giờ mới có tiền?! Chủ nợ sắp phát điên rồi!

Giọng Vân bên kia đầu dây đầy vẻ hoảng loạn và thúc giục.

- Chị bình tĩnh đi! Em đang làm rồi! Vụ đầu tư bất động sản, rồi dàn cảnh nhà em có việc... Mấy chiêu đó anh ta vẫn chưa cắn câu mạnh. Nhưng yên tâm, em sẽ sớm moi được tiền thôi. Vì chị, em sẽ không từ thủ đoạn nào hết. Chị chờ em nhé.

Tùng nghe xong, nụ cười lạnh lẽo trên môi càng sâu hơn. "Vì chị, em sẽ không từ thủ đoạn nào hết." Câu nói đó như một nhát d.a.o đ.â.m lại, nhưng giờ anh không còn cảm thấy đau nữa. Chỉ còn sự kiên quyết.

"Vậy ra, mọi thứ đều là dàn cảnh," anh nghĩ thầm. "Gia đình em không hề gặp khó khăn. Bạn bè em không hề có dự án siêu lợi nhuận. Tất cả chỉ là kịch bản để moi tiền."

Anh bắt đầu điều tra kỹ hơn về "Vân Nguyễn" đó. Sử dụng các mối quan hệ và khả năng của mình, không khó để anh tìm ra danh tính thật của cô ta, công việc, và quan trọng nhất, những khoản nợ khổng lồ cô ta đang gánh chịu - nợ cờ bạc, nợ đầu tư thất bại... Và cả mối quan hệ "trên mức bạn bè" giữa cô ta và Linh. Tất cả đều khớp với những gì anh đọc được trong tin nhắn.

"Tra nữ," Tùng thầm nhủ, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm. "Em đúng là một con cáo già đội lốt thỏ non."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Chiếc điện thoại của Linh đặt trên bàn lại rung lên. Màn hình hiển thị tên người gọi: "Vân Nguyễn". Tùng nhìn chằm chằm vào cái tên đó.

Một nụ cười lạnh lẽo xuất hiện trên môi anh, không hề có chút ấm áp nào.

"Đến lúc thêm một chút gia vị vào vở kịch này rồi."

3

Mấy ngày tiếp theo, vở kịch của Linh tiếp tục được nâng cấp. Áp lực từ Vân có vẻ đã tăng lên đáng kể, buộc cô phải tìm cách "châm ngòi" một cách trực diện hơn.

Buổi tối, khi Tùng đang đọc báo trong phòng khách, điện thoại của Linh đặt trên bàn bỗng đổ chuông. Một cái tên lạ hoắc. Linh thoáng giật mình, liếc nhìn Tùng một cái rồi vội vàng nghe máy, nhưng cô không đi ra chỗ khác như mọi khi. Cô cố tình để Tùng nghe thấy giọng nói đầy vẻ hoảng loạn và những đoạn đối thoại đứt quãng.

- Cái gì? Không thể nào! Anh nói sao?

Carrot Và Tịch Dương

Giọng Linh run rẩy, pha lẫn tiếng khóc nấc.

- Chủ nợ... họ tìm đến tận nhà à? Không! Đừng... đừng làm gì cô ấy! Tôi sẽ có tiền mà! Cho tôi thêm ít thời gian!

Cô nói nhanh vào điện thoại, giọng ngày càng gấp gáp, rồi đột ngột tắt máy. Khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt đỏ hoe ngấn lệ.

- Tùng... anh ơi...


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com