Hợp Đồng Tình Yêu

Chương 199



Phó Nhiễm từ từ đứng dậy, cánh tay Minh Thành Hữu mất trọng lực liền thấy nhức mỏi.

 

Phó Nhiễm vuốt lại tóc.

 

“ Mấy giờ rồi?”

 

“ Còn sớm.”

 

“ Tay của anh không sao chứ?”

 

Minh Thành Hữu đưa tay ý bảo cô kéo hắn dậy, Phó Nhiễm vịn khuỷu tay hắn. Phòng bên cạnh không có động tĩnh gì, hai người ngồi trong phòng chờ suốt một giờ đồng hồ, toàn bộ âm thanh bên ngoài đều biến mất. Có lẽ đã đi làm hết, cửa phòng lúc này bị mở ra.

 

“ Như thế nào, thả chúng tôi ra ngoài được chưa?”

 

Phó Nhiễm hỏi trước.

 

Hai người đàn ông vạm vỡ đứng trước cửa, tên phía sau cầm di động Phó Nhiễm đi tới.

 

“ Có một số điện thoại gọi từ tối qua 30 mấy cuộc. Tên hiện trên màn hình là Ca Ca”.

 

Phó Nhiễm vội khoát tay.

 

“ Tôi không có ca ca, các người cũng đã điều tra tôi là con gái duy nhất”.

 

Tên này nhìn hai kẻ đứng ở cửa.

 

“ Vậy là ai? Ca Ca?”

 

Hắn mập mờ nhìn Minh Thành Hữu.

 

“ Còn người này là ai?”

 

“ Các người chỉ cần lấy tiền sẽ thả chúng tôi đi. Chi phiếu đã đưa các người còn muốn gì nữa?”

 

“ Cầm chi phiếu tới ngân hàng quá nguy hiểm. Như vậy đi, nếu khẳng định ca ca cô cũng là người có tiền, bảo hắn cầm ba trăm vạn tiền mặt tới đây, bọn tao giao hình cho hắn cũng như nhau.”

 

“ Không được !!”

 

Phó Nhiễm không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.

 

“ Hắn và tôi không hề có quan hệ, chuyện của tôi hắn sẽ không quan tâm”.

 

“ Vậy sao?”

 

Tên kia bán tin bán nghi.

 

“ Có quan tâm hay không gọi điện tới sẽ biết”.

 

Phó Nhiễm xông lên trước, bị tên canh ở cửa đẩy bả vai, Minh Thành Hữu ôm được thân thể cô, thuận thế đem cô ra sau lưng.

 

“ Tay chân không có gì làm đúng không?”

 

Hai tên sắc mặt trắng toát, không kẻ nào dám lên tiếng.

 

Cô thấy gã kia cầm điện thoại đi tới cách đó không xa, một tay cô ấn ấn bả vai đau đớn, tay kia cô đẩy Minh Thành Hữu ra.

 

‘‘Với bọn người này này nên dùng bạo lực đối phó với bạo lực. Tìm người tới cướp sạch chỗ này so với tự mình ra cửa đơn giản hơn

 

Minh Thành Hữu dựa trước cửa sổ, gương mặt ma mị.

 

“ Anh chưa bao giờ làm chuyện phạm pháp!”

 

Phó Nhiễm không có tâm tư cãi lại. Cô thấy tên kia bấm di động của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

 

“ Không được!! Đã giao hẹn trước là chuyện này không để cho người khác biết”.

 

Tên này vừa bấm số vừa quay đầu lại, dùng nói tay chỉ Minh Thành Hữu.

 

“ Chính mày dẫn theo người tới đây. Nếu có tiền tao liền thả tụi mày ra ngoài”.

 

"Mày…"

 

“ Alo”.

 

Hăn không ngờ có người nghe máy nhanh như vậy.

 

“ Đừng quan tâm tao là ai? Em gái mày cùng ảnh chụp của nó đang trong tay tao. Lập tức mang ba trăm vạn tới chuộc, tao muốn tiền mặt!”.

 

Phó Nhiễm tức giận là không thể ngăn cản, mặc cho người đàn ông cao giọng.

 

“ Ảnh gì? Ảnh trên giường!! Nếu mày không muốn nó nổi tiếng nhanh, địa chỉ tao sẽ nhắn qua, cảnh cáo là đừng có giở trò, nếu không chờ thưởng thức ảnh k.h.i.ê.u d.â.m miễn phí!”.

 

Tên này tắt điện thoại, hướng đến hai gã kia khoát tay.

 

“ Hắn được lắm, liền chấp nhận mang tiền tới. Còn nói không phải Ca Ca?? Đáp ứng nhanh vậy thật tốt!”

 

“ Còn ba trăm vạn trong tờ chi phiếu?”

 

Gã này hỏi.

 

Tên này lấy tấm chi phiếu ra.

 

“ Không có cách khác !! Tham lam quá chúng ta sẽ bị bắt, ba trăm vạn kia đang trên đường tới rồi”.

 

Phó Nhiễm lo lắng đi qua đi lại, không tới một giờ, Minh Tranh chạy tới đây.

 

Ba trăm vạn được xếp trong ba vali, Minh Tranh tiến vào bên trong. Liếc nhìn qua một căn phòng khác thấy Phó Nhiễm và Minh Thành Hữu bị nhốt trong đó.

 

Tên này kiểm tra đơn giản vali tiền, xác định không có gì khác với lúc Minh Tranh mang tới, lúc này mới ném di động về phía Minh Tranh.

 

“ Hai bên giao dịch tiền xong, phim ảnh ở bên trong, tao đảm bảo không có sao chép trước”.

 

Minh Tranh cười lạnh đưa tay.

 

"Đợi đã nào...!"

 

Phó Nhiễm lao ra khỏi gian phòng, hai tên đứng canh cửa không ngăn cô nữa, thấy Minh Tranh tiến lên đoạt lấy di động. Cô quay lưng lại kiểm tra, không biết ảnh chụp được đưa vào album lúc nào, vội vàng bấm phím xóa.

 

“ Làm sao tôi tin được các người không có sao chép ảnh trước?”

 

"Chúng tao lấy được tiền sẽ ở lại đây luôn. Yên tâm đi! Rời khỏi thị trấn Nghênh An sẽ không quay lại nữa”.

 

Phó Nhiễm biết rõ không tin cũng phải tin, cô nắm chặt điện thoại di động, Minh Tranh tiến lên dùng sức nắm chặt

 

"Đi!"

 

Phó Nhiễm bị Minh Tranh dùng sức kéo ra ngoài, bước chân lảo đảo thiếu chút nữa ngã nhào. Cô thật vất vả mới theo kịp bước chân của hắn, thấy gương mặt tuấn tú căng thẳng, ánh mắt lạnh như băng. Bàn tay nắm chặt cổ tay làm Phó Nhiễm thấy đau như bị kim loại kẹp phải.

 

Hắn mở cửa xe, dùng sức ép cô vào.

 

Minh Tranh khởi động xe, nhanh chóng quay đầu bánh xe tiếp xúc với mặt đường tạo ra âm thanh lộp độp. Thân thể Phó Nhiễm cũng lắc lư theo xe, nhìn qua thấy Minh Thành Hữu lúc này mới ra khỏi cửa.

 

Hai tay Minh Tranh nắm c.h.ặ.t t.a.y lái, đốt ngon tay vì dùng sức mà kêu răng rắc.

 

Phó Nhiễm mím chặt môi không lên tiếng, hai tay cầm chặt di động.

 

Lái xe hướng ra đường lớn, Minh Tranh bật nhạc lên mới phá vỡ không khí trầm mặc này.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com