Hứa Nguyệt Nha

Chương 12



Tháng đầu tiên, hắn ngủ lại ở cung của Quý phi, cho người mang thảm nhung mềm mại trải kín cả cung điện, chỉ sợ Quý phi lỡ va vấp phải chỗ nào.

 

Tháng thứ hai, hắn vẫn ngủ lại ở cung Quý phi, tự tay vẽ lại toàn bộ cảnh trí phủ Anh quốc công cho Quý phi, vì nàng ấy nhớ nhà.

 

Tháng thứ ba, hắn vẫn ngủ lại ở cung Quý phi, cho xây một gian Phật đường nhỏ, mời các ni cô vào cung tụng kinh cầu bình an cho nàng ấy.

 

Ta đã thất sủng rồi.

 

Thật ra, không chỉ riêng ta, mà cả hậu cung này đều đã thất sủng. Thái hậu liên tiếp ban ra ba đạo ý chỉ, triều đình xôn xao phẫn nộ, Hoàng thượng cũng không hề đến thăm Hoàng hậu.

 

Đây chính là sự phản kháng của hắn đối với vụ án của Trương đại nhân.

 

Nhạc phụ của Uy Viễn Hầu, Nội các Thứ phụ Từ đại nhân đã ra tay, một mặt ông ta chỉ trích Hoàng thượng quá mức thiên vị, mặt khác lại nói rằng đó là tình người, mười ngón tay còn có ngón dài ngón ngắn, không thể chỉ vì vậy mà trách cứ Hoàng thượng được.

 

Ông ta vốn là người giỏi hòa giải, phó tá giám quân do ông ta sắp xếp cũng được các bên vô cùng hài lòng.

 

Xem ra, Thái hậu đang tạm thời chiếm thế thượng phong. Hoàng thượng bắt đầu chuyển đến ở tại cung Khôn Ninh của Hoàng hậu.

 

Ta biết Nguyên Cảnh không hề thích Hoàng hậu, thật ra ta cũng vậy. Nàng ấy tuy tuổi còn trẻ, nhưng lại giống như một phiên bản nhỏ của Thái hậu, từng cử chỉ hành động đều vô cùng nặng nề, mang trên mình xiềng xích của đủ mọi lễ giáo khuôn phép dành cho nữ giới.

 

Mỗi lần đến cung Khôn Ninh thỉnh an, ta đều cảm thấy nơi này tràn ngập bầu không khí ảm đạm, u tịch.

 

Tháng đầu tiên, nghe nói Nguyên Cảnh đều nghe theo mọi lời khuyên của Hoàng hậu, không ăn quá giờ ngọ, chỉ ăn no sáu phần, chăm chỉ xem hết tấu chương trong ngày, Thái hậu vô cùng hài lòng.

 

Tháng thứ hai, ta từ xa nhìn thấy Nguyên Cảnh trong ngự hoa viên, hắn lại gầy đi rất nhiều, sắc mặt tái nhợt, Hoàng hậu đi bên cạnh không ngừng khuyên nhủ điều gì đó, mày cau chặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Tháng thứ ba, Nguyên Cảnh ngất xỉu tại cung Khôn Ninh. Đại cung nữ Thanh Anh của ta vô cùng sợ hãi: "Bệnh ăn thịt người của Hoàng thượng lại tái phát rồi!"

 

Ta không mấy tin chuyện này. Tuy rằng trong dân gian vẫn luôn đồn đại rằng Hoàng thượng mắc phải một căn bệnh kỳ lạ, chuyên ăn thịt người, đặc biệt là những thiếu nữ trẻ đẹp, nhưng Nguyên Cảnh gầy đến mức chẳng còn mấy lạng thịt, có khi người mới là đối tượng bị ăn thịt ấy chứ.

 

Thanh Anh rụt rè nói: "Nhưng mà, đó là lời chính miệng Thái hậu nương nương nói, sao có thể là giả được ạ?"

 

Thì ra, đó là lời của kế mẫu Nguyên Cảnh nói ra.

 

Ta đến cung Khôn Ninh để hầu hạ người bệnh, Thái hậu không ngừng dặn dò chúng ta: "Các con phải chăm sóc thật tốt cho long thể Hoàng thượng, những ngày này triều chính, ai gia sẽ tạm thời thay Hoàng thượng xử lý."

 

Hoàng hậu vâng dạ, cung kính nhận lấy từ tay Thái hậu một bát chất lỏng sền sệt, màu đỏ tươi.

 

Đó là một bát m.á.u tươi. Thái hậu nhìn lướt qua các phi tần trong điện, giọng nói trầm trọng: "Hoàng thượng có bệnh, mỗi lần phát bệnh đều phải dùng m.á.u tươi để trị liệu, các ngươi đừng có đi ra ngoài đồn thổi lung tung, biến thành Hoàng thượng ăn thịt người. Đứa con của ai gia, thân thể vốn yếu đuối, lại hay suy nghĩ lung tung, nếu nghe được những lời đồn đại kia, nó sẽ không nỡ lòng đâu."

 

Ý của Thái hậu là... Hoàng thượng thật sự ăn thịt và uống m.á.u người sao?

 

Ta cúi thấp đầu, không dám hé răng nửa lời, Thái hậu nương nương quả là một cao thủ nói chuyện thâm sâu.

 

Đến lượt ta vào hầu bệnh, Nguyên Cảnh đã tỉnh lại, hai má hắn hóp lại vì bệnh tật, xương quai xanh gồ lên sắc nhọn, cả người tiều tụy, không còn chút sinh khí nào.

 

Ta nhìn thấy vậy, trong lòng không khỏi xót xa. Hóa ra những ngày ở cung Cam Tuyền, ta đã chăm sóc hắn tốt đến vậy, vậy mà vừa đến cung Khôn Ninh, hắn đã đổ bệnh, xem ra phong thủy nơi này không hợp với hắn rồi.

 

Hắn bĩu môi, ta vội nhét vào miệng người ba miếng bánh vân phiến và một viên kẹo thông. Hắn ăn ngấu nghiến xong, mới vỗ n.g.ự.c nói: "Nguyệt Nhi, trẫm không có ăn thịt người, là bọn họ muốn ăn thịt trẫm."

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com