Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 19:



 

Đêm ấy, trăng sáng tỏ.

Lý Xích Kính đang ngồi xếp bằng trong sân, tịnh tâm ngưng khí, bắt đầu hình thành vòng thứ ba Chu Hành luân.

Cơ thể con người có vô số điều huyền bí, « Thái Âm Thổ Nạp Dưỡng Luân kinh 》 nói rằng: trong cơ thể người gồm có mười đường hai kinh mạch, ba Đan điền thượng trung hạ,

"Hạ Đan điền, là nơi chứa tinh hoa cô đọng ; Trung Đan điền, là nơi chứa khí thuần; Thượng Đan điền, là nơi chứa tinh thần chi lực" . ( mấy ông tự cung, không có hạ đan điền nhá . )

Trong sáu cảnh giới nhỏ của Thai Tức Lục luân cảnh thì Huyền Cảnh, Chu Hành, Ngọc Kinh tam luân gọi là Thai Tức Tam quan, là tu luyện khó khăn nhất. Điều quan trọng nằm ở chỗ tam luân này phải hình thành từ các Đan điền thượng, trung , hạ từ không sinh có luyện ra được Linh luân . ( mình sẽ giải thích rõ ràng các cảnh giới ở phần dưới để các bạn hiểu rõ hơn, cha tác diễn tả lằng nhằn quá )

Tam luân còn lại thì tương đối dễ dàng.

Như Huyền Cảnh luân ở Hạ Đan điền huyệt Khí Hải, chỉ cần chuyên tâm thổ nạp là được.

Thừa Minh luân là từ huyệt Khí Hải trong tự nhiên mà sinh.

Mà Chu Hành luân ở Cự Khuyết đình, là nơi chứa khí của cơ thể con người, sau khi ngưng tụ, pháp lực không ngừng lưu chuyển, truyền khắp cơ thể, Pháp lực truyền đến mắt thì có thể nhìn xa ngàn dặm, truyền đến chân phi thăng, khinh công băng tường vượt mái nhà không thành vấn đề.

Lý Xích Kính tu luyện trong một khắc đồng hồ, cảm thấy huyệt Khí Hải đã đầy, hai đạo Linh luân hỗ trợ xoay vần, quấn quýt không rời.

Hắn bấm niệm pháp quyết, vận khí từ thạch môn, quan nguyên, Thần Khuyết, mệnh môn các huyệt đều đi qua, khí tập trung ở Cự Khuyết đình , bắt đầu hình thành lại Linh luân.

Lục Giang Tiên đang dùng Thần thức cẩn thận quan sát Lý Xích Kính, hắn dùng Tĩnh Tâm chú để giúp tĩnh tâm thụ khí ,cùng với hai người Lý Thông Nhai và Lý Hạng Bình toàn lực hộ pháp cho huynh đệ bọn hắn.

Vừa nhìn thấy Lý Xích Kính bấm niệm pháp quyết chuẩn bị đột phá, Lục Giang Tiên bất ngờ cảm giác sởn gai óc, hắn cảm nhận được một đạo bạch sắc khí tức từ xa đang hướng về Đại Lê sơn bay tới.

So sánh thực lực của hai bên, Lục Giang Tiên hành động dứt khoát, thần thức như thủy triều rút vào trong gương, thậm chí bỏ luôn không hấp thụ ánh trăng do giếng trời chiếu xuống, hắn nằm như một vật chết trong phòng thờ cúng tổ tiên Lý gia, hệt như một tấm gương đồng bình thường.

Chỉ trong vài hơi thở, một luồng ánh sáng xanh lục lướt qua trên bầu trời Lý gia, cảm thấy hơi thở biến mất, Lục Giang Tiên đang định hít một hơi, lại nhìn thấy luồng ánh sáng nhẹ nhàng xoay người, chậm rãi bay lượn trên bầu trời Lý gia.

—— ——

Tư Nguyên Bạch từ Thanh Tuệ phong vừa mới xuất quan , tu vi lại có tiến bộ, định đi Đại Lê sơn tìm cái con Trư yêu đáng chết , hắn lên phi toa, theo Cổ Lê đạo đi nam hành.

"Trận đại chiến kia diễn ra ở Đại Lê sơn đánh đến chân núi phía Bắc linh lực tán loạn, Địa mạch hỗn độn sôi sục, sau ba trăm năm địa mạch ở Đại Lê sơn Linh khí mới dần phục hồi, rất nhiều yêu vật đã trở lại ."

Tới gần Đại Lê sơn, Tư Nguyên Bạch phát hiện chân núi còn có không ít làng, đặc biệt là hai bên bờ sông , các thôn xóm rải rác thành hai ba nhóm nhỏ trông rất sinh động và phồn vinh

"Trận đại chiến kinh thiên động địa, giết hết gần như toàn bộ yêu vật phía Bắc , làm đứt gãy Linh cơ, ngược lại trở thành những nơi ở phồn thịnh của phàm nhân."

Tư Nguyên Bạch nhìn xuống thấy trong thôn nhỏ có ánh sáng Pháp lực lóe lên, trong lòng không khỏi tò mò.

Tư Nguyên Bạch nghĩ rằng có yêu quái nào đó đang phá hoại, hắn dùng Pháp mục nhìn qua, thì thấy dưới trăng sáng có một thiếu niên tuấn tú ngồi xếp bằng dưới ánh trăng, bên cạnh còn có hai người trẻ tuổi có vẻ cũng có Pháp lực.

"Thật là kỳ lạ, thiếu niên này đang đột phá bình cảnh, sao lại không có trưởng bối bên cạnh bảo hộ?"

Tư Nguyên Bạch dùng Linh thức quét qua thôn làng, không phát hiện ra chút ba động Pháp lực nào, không khỏi ngạc nhiên, vỗ tay cười nói:

"Có lẽ là đạo hữu nào để lại hậu duệ ở đây."

Bên kia Lý Xích Kính hoàn toàn không hay biết, chỉ tập trung tinh thần liên tục thử nghiệm ngưng tụ, những nghi hoặc trong pháp quyết dần dần được giải quyết, một đạo Pháp lực trong Cự Khuyết đình nhanh chóng hội tụ, ánh sáng rực rỡ Linh luân phi tốc ngưng tụ, giống như hắn đã luyện tập hàng nghìn lần vậy.

"Thiếu niên hay lắm!"

Tư Nguyên Bạch vuốt râu, nhẹ giọng khen ngợi.

Tu tiên là một hành trình nguy hiểm và khó khăn, Linh khiếu chỉ là điều kiện cơ bản, còn phải xem phúc duyên, ngộ tính, ý chí, cũng như gia thế, tông môn, Công pháp.

Thiếu niên này ngộ tính và thiên phú đều rất tốt, Công pháp cũng cao thâm, nhưng nơi đây lại là thâm sơn cùng cốc toàn là phàm nhân, làm sao có thể kiếm được tài nguyên tu luyện, lại như thế nào có bí pháp tu tiên chứ? Cuối cùng chỉ có thể thành tựu Luyện Khí, hai trăm năm sau thọ nguyên hao tận cũng sẽ chết mà thôi .

Con đường tu tiên vô cùng xa xôi, bao nhiêu anh hùng chết trước mũi kiếm, bao nhiêu tuấn tài bị diệt tộc.

Từ từ hạ xuống phi toa, Tư Nguyên Bạch dùng Ẩn Thân chi thuật,ngồi trên hòn non bộ trong sân, nhàn nhã nhìn mọi người trong sân.

Thấy ngoài viện có một lão già Phàm nhân đi vào, Hộ pháp thanh niên kia nói:

"Phụ thân."

Nghe xong lời này, vẻ mặt của Tư Nguyên Bạch lập tức trở nên cổ quái, Linh khiếu giả chưa đến một phần ngàn, mà thôn này lại có tận 3 người có linh khiếu, như vậy bọn hắn làm sao có thể là con của lão già phàm nhân đó được?

Nhìn Pháp lực tinh thuần, chắc chắn có pháp môn cao thâm, hẳnlà vị đạo hữu nào vô tình để lại con ngoài giá thú, tu sĩ khó có con cháu, nhưng lại không dám đưa vào nhà, chỉ có thể nuôi ở thôn này để tu luyện.

 “Tuy nhiên, ba đứa trẻ này đều có linh khiếu, tu vi của đạo hữu này có lẽ đã vượt qua trình độ ​​trúc cơ.

Tu sĩ sinh con khó, nhưng sinh ra hài tử có Linh khiếu xác suất lại cao, Luyện Khí sĩ có thể đến mười phần một hai, Trúc Cơ trở lên có năm phần, ba đứa hài tử này đều có Linh khiếu, người phụ chắc chắn là Trúc Cơ tu sĩ hoặc cao hơn.

Về phần Tử phủ chi tôn? Cả Việt quốc cộng lại cũng không có được mấy vị, người cao quý như Tử Phủ chi tôn, sao lại đến sơn thôn nhỏ bé, cho dù có con ngoài giá thú cũng nên đưa về nhà , ai dám phản đối? Không phải còn coi như tiểu tổ tông thờ phụng sao.

Nhìn thấy người thanh niên bên dưới đã thu công đứng lên, hắn ta vẻ mặt vui vẻ nói:

"Phụ thân, ta đột phá!"

Lý gia mọi người đều rất vui mừng, trên núi giả Tư Nguyên Bạch lại nhìn qua trong lòng có chút rung động, nghĩ thầm:

"Nơi này từ Cổ Lê đến Đại Lê sơn là nơi phàm nhân đông đúc, nhưng do trận đại chiến kia mà ba trăm năm nay không có tu sĩ trấn áp, nay Địa mạch quy vị, Linh cơ dần dần hồi phục, nơi này cũng nên sớm được tông môn bảo hộ."

"Không bằng mời những người này gia nhập tông môn, thủ hộ nơi này, mượn uy lực của Trúc Cơ tiền bối mà trấn áp Yêu vật."

Thanh Trì tông khống chế phía nam Việt quốc ba quận, tự nhiên có một bộ hệ thống quản lý, tông môn chỉ cử đệ tử xuống quản lý thành thị, những người còn lại sử dụng những cuộc hôn nhân huyết thống phức tạp của các gia tộc tu tiên để kiểm soát các cấp dưới.

Dùng Đan dược và Pháp khí để khiến cho các gia tộc gieo trồng nguyên vật liệu để hỗ trợ số lượng lớn nhân lực cấp thấp, lại năm năm một lần thu nhận các đệ tử xuất sắc của gia tộc các cho tông môn lớn mạnh, đây hầu như được công nhận là phương pháp tốt trong giới tu luyện. Thanh Trì tông từ khi khai tông lập phái đến nay đã dùng hơn năm trăm năm.

"Tiện thể cũng có thể kết một mối thiện duyên với Trúc Cơ tu sĩ kia.

Nghĩ đến đây, Tư Nguyên Bạch bấm pháp quyết hiện thân, nhẹ nhàng đáp xuống trong sân.

Lý Xích Kính đang vui vẻ, cảm nhận Chu Hành luân Pháp lực trào dâng không ngừng, bỗng thấy một người mặc thanh y từ trên trời bay xuống sân.

Người mặc thanh y, tướng mạo khoảng bốn mươi tuổi , dung mạo tuấn tú, ý cười thân thiện, bên hông còn có một cái bảo kiếm huỳnh quang lấp lánh, nhìn qua phiêu diêu thoát tục.

Lý Xích Kính và những người khác lập tức như gặp đại địch, nhanh chóng bảo vệ Lý Mộc Điền ở sau lưng, Lý Thông Nhai thì hỏi thấp:

"Các hạ là ai vậy?"

 

 

********************

Giải thích các cảnh giới trong truyện cho các đạo hữu hiểu rõ hơn. 

 

    Tử Phủ Kim Đan Đạo: Tổng cộng có sáu cảnh giới, từ thấp đến cao phân biệt là Thai Tức, Luyện Khí, Trúc Cơ, Tử Phủ, Kim Đan, Đạo Thai. Mỗi cảnh giới có nhiều bậc, từ thấp đến cao phân biệt là Huyền Cảnh, Thừa Minh, Chu Hành, Thanh Nguyên, Ngọc Kinh, Linh Sơ ....      Thai Tức Lục Luân là pháp giám của cảnh giới Thai Tức, là cảnh giới đầu tiên của Tử Phủ Kim Đan Đạo. Tu sĩ ở cảnh giới này cần phải luyện hóa linh khí trong cơ thể, tạo ra một hạt nhân linh khí, gọi là Thai Tức. Thai Tức Lục Luân là phương pháp luyện hóa linh khí bằng cách sử dụng sáu loại linh khí khác nhau, gọi là Lục Luân, là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Không. Mỗi loại linh khí có một tính chất và một màu sắc riêng, và có thể tương sinh hoặc tương khắc với nhau. Tu sĩ cần phải điều khiển linh khí theo một trình tự nhất định, để tạo ra một luồng linh khí liên tục, gọi là Lục Luân Huyền Khí. Lục Luân Huyền Khí có thể giúp tu sĩ tăng cường khả năng hấp thu và lưu trữ linh khí, và cũng có thể dùng để tấn công hoặc phòng thủ.

Thai Tức Lục Luân gồm có sáu cảnh giới nhỏ, từ thấp đến cao phân biệt là:

       Huyền Cảnh: Chỉ cần tu sĩ có thể luyện hóa linh khí trong cơ thể, tạo ra một hạt nhân linh khí, gọi là Thai Tức, là có thể đạt được. Huyền Cảnh có màu sắc xanh lá cây, tượng trưng cho sự sinh sôi nảy nở của linh khí.

      Thừa Minh: Tu sĩ cần phải luyện hóa linh khí thành một luồng liên tục, gọi là Thừa Minh Huyền Khí, có thể dùng để chiếu sáng và chiếu rọi. Thừa Minh có màu sắc đỏ, tượng trưng cho sự sáng rực và nóng bỏng của linh khí.

      Chu Hành: Tu sĩ cần phải sử dụng sáu loại linh khí khác nhau, gọi là Lục Luân, để tạo ra một luồng linh khí liên tục, gọi là Lục Luân Huyền Khí. Chu Hành có màu sắc vàng, tượng trưng cho sự chuyển động và biến hóa của linh khí.

      Thanh Nguyên: Tu sĩ cần phải luyện hóa Lục Luân Huyền Khí thành một luồng linh khí đơn sắc, gọi là Thanh Nguyên Huyền Khí, có thể dùng để thâm nhập và thấu hiểu. Thanh Nguyên có màu sắc xanh dương, tượng trưng cho sự thanh tịnh và sâu sắc của linh khí.

      Ngọc Kinh: Tu sĩ cần phải tinh luyện Lục Luân Huyền Khí thành một khối ngọc bảo, gọi là Ngọc Kinh, là một bước tiến quan trọng để đột phá cảnh giới Trúc Cơ. Ngọc Kinh có màu sắc trắng, tượng trưng cho sự tinh khiết và vĩnh cửu của linh khí.

      Linh Sơ: Tu sĩ cần phải luyện hóa Ngọc Kinh thành một hạt nhân linh khí, gọi là Linh Sơ, là một bước chuẩn bị để đột phá cảnh giới Luyện Khí. Linh Sơ có màu sắc tím, tượng trưng cho sự linh diệu và bí ẩn của linh khí.