Huyền Giám Tiên Tộc

Chương 402: Trừ Phục Đại Mộc ( 4 )



 

Đại Quyết Đình là một cổ thành hùng vĩ tráng lệ, thời kỳ thịnh vượng nhất có dân số mười vạn người. Bị Phục Đại Mộc sử dụng mấy chục năm, giờ chỉ còn chưa đầy 1 vạn người, phần lớn là phụ nữ chuyên việc sinh nở, lạnh lẽo vắng vẻ.

Thủy thổ Giang Nam nuôi dưỡng con người, hôm nay gieo hạt xuống đất, ngày mai đã nảy mầm. Một mẫu đất có thể nuôi sống cả gia đình, nhân khẩu cứ theo đất đai mà sinh sôi không ngừng. Phục Đại Mộc tu luyện mấy chục năm, được rất nhiều chổ tốt.

Cự thạch được mài nhẵn bóng phẳng phiu, trên đó lác đác đứng vài tên lính Sơn Việt, lạnh lẽo vắng vẻ. Khi đám Trúc Cơ lướt gió qua, ngay cả bóng dáng một tên Luyện Khí cũng không thấy xuất hiện, chỉ có một đám phàm nhân dập đầu không ngừng.

Đến chỗ vương đình của Đại Quyết Đình, mới thấy hàng trăm cột đồng lớn dựng đứng, trên đó lác đác trói vài người, phần lớn đã là xác khô, một số ít còn thoi thóp, đều là Thai Tức tu sĩ.

Lý Uyên Giao và mọi người thẳng tiến vào điện, phá vỡ trận pháp, tìm kiếm mật thất và lần lượt mở ra. Cuối cùng ở nơi sâu nhất tìm thấy đạo lữ của Phục Đại Mộc, không ngờ cũng là một lão phụ. Phệ La Nha bước vào, vặn đứt đầu bà ta xuống.

Phục Đại Mộc rất dụng tâm, trận pháp chắn trong phòng tinh xảo vô cùng, đến nỗi mọi người đến trước mặt bà ta mà vẫn không hay biết, trên mặt bà ta còn mang nụ cười, có lẽ đang tu luyện đến chỗ then chốt.

Trước mặt lão phụ bày biện nhiều vật phẩm tà ma huyết vật,Lý Uyên Giao liếc nhìn qua, đều bị Chúc Tiên thu đi.

Mọi người chia nhau tìm kiếm một lúc, Phục Đại Mộc không có ý định sáng lập đạo thống, vu thuật bí pháp đều ghi nhớ trong đầu, khiến Phệ La Nha chửi ầm lên. Chỉ tìm được vài đạo pháp thuật trong mật thất của Chập Lặc Đãi, có còn hơn không.

Mở túi chứa đồ của hai tên Sơn Việt ra, rải đầy đất linh vật. Phục Đại Mộc và Chập Lặc Đãi dù sao cũng là người Sơn Việt, cũng không có vật gì lạ, chỉ có tổng cộng 5 viên bảo dược, 5 hộp ngọc lấp lánh, khiến người ta nhìn mà thèm .

Đám Trúc Cơ quay lại tụ tập, trước tiên trao đổi ghi chép vài môn tiểu bí thuật, rồi bày ra các vật thu được, đồng loạt nhìn về phía Nhân Thủ Sơn đã hóa nguyên hình, nguyên khí đại thương, giờ chỉ còn cỡ đầu người, đen kịt dày đặc khiến người ta rùng mình.

Tuy thiên phú luyện khí của Phục Đại Mộc thực sự không tốt, nhưng toàn bộ tu vi đều dùng để tế luyện vật này, tiêu hao không dưới tám mươi đến trăm vạn sinh mạng, đáng để các Trúc Cơ chú ý.

"Dù gặp phải Phục Thanh Sơn khắc chế, cũng chống đỡ được cả nén nhang... Quả thực là lợi khí."

Viên Thành Thuẫn không khách sáo cầm lấy vật này, mở miệng nói:

"Vật này không nên dùng nữa, ta mang về tộc trọng luyện."

Viên Thành Thuẫn ra tay nhiều nhất trong lần vây giết này, chọn trước tất nhiên không ai phản đối. Bên cạnh Phệ La Nha chỉ chắp tay nói:

"Mời Giao huynh!"

Lý Uyên Giao cũng không khách sáo, liếc mắt nhìn qua, mở miệng trước:

"Ta còn phải lấy vài viên bảo dược, dùng để đi lại với nhân mạch ở Phủ Thần Phong trong môn phái. Sau này nếu vị phong chủ kia có nhu cầu bảo dược, còn phải phiền hai vị đạo hữu."

"Đương nhiên rồi."

Chúc Tiên và Phệ La Nha gật đầu đồng ý, Viên Thành Thuẫn thì có vẻ trầm ngâm. Lý Uyên Giao thu 3 viên bảo dược, ý là dùng để đi lại quan hệ, rồi lấy thêm một quả Thanh Vân Mi Quả, vật này có thể bổ sung chân nguyên, khiến đoạn chi tái sinh.

Nhìn Lý Uyên Giao lấy quả này, Lý Ô Sao đang nhìn chằm chằm cuối cùng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Hắn chắc chắn sẽ chọn cuối cùng, làm sao còn lấy được bảo dược, lúc này nghĩ bụng:

"Chỉ cần thuốc này trong tay chủ nhân, ít nhất vẫn còn hy vọng lấy được... Có lẽ không cần mất mấy chục năm chỉ để phục hồi lại cái đuôi ..."

Phệ La Nha đương nhiên thu lấy viên bảo dược cuối cùng là Bích Sơn Nguyên Hoa, có thể trợ giúp tu luyện, tăng thêm pháp lực. Những vật linh tinh còn lại, Lý Ô Sào và Chúc Tiên mỗi người một nửa, giá trị không cao, chỉ có thể nói là không đi uổng công.

Ngoài hai người này, Viên Thành Thuẫn được pháp khí Trúc Cơ, địa bàn của Phệ La Nha tăng gấp đôi, tâm trạng đều rất tốt.

Mấy người lướt gió ra ngoài, Viên Thành Thuẫn mỉm cười chắp tay từ biệt. Phệ La Nha khá hài lòng nhìn cảnh vật Đại Quyết Đình, Lý Uyên Giao sợ y cũng học theo Phục Đại Mộc, nhắc nhở:

"Đạo hữu... nếu có ý hợp tác, đừng học theo tên Phục Đại Mộc kia. Nhà ta... vị ấy... rất ghét cách này, vạn phần cẩn thận."

Phệ La Nha hơi giật mình, vội vàng nói:

"Đương nhiên rồi! Đương nhiên rồi!"