Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60

Chương 83



Anh Thạch giải thích, nhìn thấy ổ khóa trên cửa lớn đã không còn, cửa được chốt từ bên trong, biết là Diệp Thư đã đến.

Nên mới gõ cửa hỏi xem có việc gì cần giúp không.

Ban đầu Diệp Thư tất nhiên là từ chối, nhưng không chịu nổi sự nhiệt tình của anh Thạch, qua lại vài lần, hai người cũng trở nên quen thuộc hơn.

Nhờ sự giúp đỡ của anh Thạch, nhà kho chứa củi phía sau nhà Diệp Thư đã chất đầy củi, là do anh Thạch dẫn cô ra ngoài thành mua.

Trong nhà để hơn chục bao than, cũng là do anh Thạch đổi phiếu than giúp cô mới mua được.

Quan trọng nhất là giúp tìm người dọn dẹp lại nhà vệ sinh, kiểm tra lại mái nhà, thay không ít ngói, nhà kho cũng được sửa sang lại, đảm bảo mưa to đến mấy cũng không bị dột.

Tất nhiên, Diệp Thư cũng không để mọi người làm không công, mỗi lần đến đều giữ người lại ăn cơm.

Ngày mai là chủ nhật, hôm nay Diệp Thư chỉ học buổi sáng, buổi chiều cô đã đến đây rồi. Tối nay sẽ ngủ lại đây, lúc đến đã nói với bạn cùng phòng là hôm nay không về.

Diệp Thư vào bếp lấy ra 20 cân gạo và 20 cân bột mì, trong bếp có một dãy 5 chiếc chum nhỏ dựa vào tường, chắc là để đựng lương thực, để trong chum có thể tránh chuột cắn.

Diệp Thư đã rửa sạch từ trước, cho gạo và bột mì vào, đậy nắp lại, sau đó lấy ra một túi kê, một túi bột ngô, phân loại cho vào chum.

Lại lấy ra một thùng dầu lạc 10 cân, đổ vào lọ đựng dầu.

Cô lại xách từ siêu thị ra 10 cân mỡ lợn. Cô phát hiện ra chỗ này là vào tháng trước, thì ra phía sau tủ đông lạnh còn có một cánh cửa nhỏ.

Bên trong là một kho lạnh nhỏ, nếu không nhìn kỹ sẽ không thể nào tìm thấy. Hôm đó cô đang tìm đồ thì vô tình nhìn thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lúc đầu cô cũng thấy lạ, chỉ tính riêng chỗ bày bán trên quầy với trong tủ đông lạnh thì cùng lắm là 1000 cân, gặp hôm siêu thị giảm giá thì không đủ bán.

Cô nhìn sơ qua kho lạnh thì ước chừng phải có hơn trăm con lợn, đều đã được làm thịt, chia thành từng miếng rồi cấp đông. Chắc là tranh thủ lúc thịt lợn rẻ nên nhập hàng về.

Chỉ riêng chân giò đã có hơn 200 thùng, đầu lợn cũng phải hơn 100 cái, lòng với dạ dày lợn thì được làm sạch sẽ cho vào túi ni lông để trong góc.

Riêng mỡ lợn đã có hơn 2000 cân, đều được đóng vào thùng carton rồi chất thành đống gần cửa ra vào, chắc là chưa kịp chuyển đi, thế là cô được lời.

Còn có gà làm sẵn được cho vào mấy chục túi ni lông, cô cũng không đếm xem một túi có bao nhiêu con. Ngoài ra còn có 100 thùng đùi gà, 120 thùng ức gà đã được chia nhỏ, còn chân gà, cánh gà, cổ gà thì được cho vào mấy thùng, cô cũng không đếm kỹ.

Diệp Thư cắt mỡ lợn thành từng miếng vuông như quân cờ, bắc nồi lên bếp rồi bắt đầu rán mỡ.

Vừa rán mỡ, cô vừa lấy đồ ăn chuẩn bị cho ngày mai ra. Món nào làm trước được thì chiều nay cô làm luôn, ngày mai ăn chỉ cần hấp lại là được.

Ngày mai cô định làm 6 món, cô lấy một miếng thịt ba chỉ ra làm món thịt kho, hấp một con cá, làm một đĩa thịt luộc, rang lạc, xào thịt mộc nhĩ, rồi xào thêm một đĩa rau xanh.

Ban đầu cô định làm thêm món tôm xào cay, nhưng nghĩ lại thôi, lấy nhiều quá cũng không hay, để hôm nào có dịp làm sau.

Nhưng mai có khách nên không ăn được, tối nay cô quyết định sẽ tự làm món tôm xào cay để ăn.

Tôm cũng là do cô tìm thấy ở phía sau quầy bán hải sản sau khi phát hiện ra kho lạnh.

Cũng là một cánh cửa nhỏ ở trong góc, đi vào trong thì không gian rất nhỏ, chắc là chung một kho lạnh với chỗ thịt lợn, được ngăn ra bằng tấm inox.

Bên trong không có nhiều đồ, tôm sú, tôm hùm đất mỗi loại có mấy chục thùng, cá hố thì có 200-300 thùng, còn lại là cá chim, cá vàng, các loại cá biển khác, có loại thì vài thùng, có loại thì mười mấy thùng.

Mỡ lợn tan rất nhanh, nghe thấy tiếng lép bép là bắt đầu tan rồi, cô lấy lọ đựng mỡ ra rồi bắt đầu hớt mỡ vào lọ.