Khi Anh Nhìn Lại

Chương 23



Chạng vạng ngày hôm sau, Tiết Bùi quay trở lại Bắc Thành.

Trước khi đi, Mẹ Tiết nấu một bàn đồ ăn lớn để đưa tiễn Tiết Bùi, lại mời nhà của Chu Y Y đến làm khách.

Chu Y Y muốn thoái thác không đi, nhưng Ngô Tú Trân là người thế nào, luôn luôn coi trọng mặt mũi to hơn cả trời, sống c.h.ế.t cũng phải kéo cô đến đưa tiễn Tiết Bùi đi bằng được, tóm lại lễ nghĩa nhất định phải đúng chỗ.

Chu Viễn Đình ở một bên sâu kín mà nói: "Mẹ, mẹ cũng đừng ép chị ấy quá, gần đây chị ấy vừa cãi nhau với anh Tiết Bùi xong."

Ngô Tú Trân khinh thường nhìn nó: "Trời, trẻ con cãi nhau, hai ngày là đã làm lành rồi, không có thù qua đêm đâu."

Chu Y Y thở dài, Cô cùng Tiết Bùi năm nay đã 26 tuổi rồi, cũng chỉ có Ngô Tú Trân mới đối xử với bọn họ như trẻ con.

Đấu tranh không có hiệu quả, một giờ sau, Chu Y Y đã ngồi một bên ở bàn ăn nhà Tiết Bùi , cô cố ý chọn vị trí cách xa vị trí của Tiết Bùi nhất, lúc cô ngồi xuống, cảm nhận thấy rõ ràng ánh mắt của Tiết Bùi đang dừng lại trên người cô.

Ánh mắt đen tối không rõ phương hướng ngẫu nhiên mà nhìn về phía cô.

Qua một lúc, di động rung một cái, một tin nhắn mới được gửi đến: 【 Vẫn còn tức giận tớ vì chuyện của Lí Trú sao ? 】

Chu Y Y một tay cầm đũa, tay bên trái gõ chữ: 【Tớ không có ấu trĩ như vậy. 】

Ngẩng đầu lên, vừa lúc chạm phải ánh mắt cười như không cười của Tiết Bùi, CHu Y Y lập tức dời mắt, làm như không có việc gì mà tiếp tục ăn cơm.

Trên bàn cơm mọi người nói chuyện rất náo nhiệt, tuy là vẫn quanh đi quẩn lại chỉ có vài đề tài, chỉ đơn giản như con nhà ai kết hôn, trẻ con tròn mập, hay là con nhà ai mua nhà ở Bắc thành.

Chu Y Y toàn bộ bữa ăn đều cúi đầu, trầm mặc ăn cơm, nhưng cũng không trốn được, đề tài nói chuyện cuối cùng vẫn cháy đến người cô.

Dì Tiết gắp cho cô một miếng đùi thịt gà, cười nói: "Y Y,  nghe nói gần đây con đi xem mắt."

Chu Y Y cắn đũa: "Vâng, con có đi gặp vài người."

"Cảm thấy thế nào, có nhìn trúng ai hay không? Y Y cũng là một cô gái lớn rồi, có đối tượng thích hợp, cũng là thời điểm thích hợp, phát triển ở nơi đất khách, tốt nhất vẫn nên có một người quan tâm đến cháu."

Chu Y Y còn không mở miệng, liền nghe thấy Ngô Tú Trân nói: "Lúc này hẳn là có phổ, có một chàng trai vừa hay là bạn học thời cấp ba, nghe nói cũng đang làm việc ở bắc thành, cũng không quá cao, nhưng ngũ quan thì khá là đoan chính, ngày kia lúc nào chàng trai kia đến đây, tôi sẽ cho dì xem hắn như thế nào ."

"Thật sao!" Dì Tiết như nở hoa, dừng chiếc đũa, "Rất cao à?"

"So với Tiết Bùi nhà Dì thì lùn hơn nhiều, tầm khoảng 1m75."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Thế cũng được rồi."

"Chưa đến 1m75 thì không có ý nghĩa gì."

Ngô Tú Trân không phải người coi trọng nhan sắc, nhưng đối với chiều cao thì có chút khó tính, sợ ảnh hưởng đến gien của thế hệ sau, do ba của Chu Y Y có chút thấp, Chu Y Y chỉ cao có 1m6.

Ngô Tú Trân thở dài, lại nói, "Nhưng mà tôi cũng không bắt buộc nữa, có người để ý đến nó là tốt rồi, đến tầm này tuổi rồi, còn chưa từng trải qua yêu đương, làm tôi lo muốn chết, mặc kệ có thành công hay không , hiện tại lại nói chuyện tiếp đi."

Hai vị Trưởng bối nói chuyện không coi ai ra gì, mà vai chính của đề tài này Chu Y Y cúi thấp gần mặt như dính với bát ăn cơm, chiếc bát trước mắt cô như gần bị cô chọc thủng.

Cô biết ngay là cô không nên đến ăn bữa cơm này, quả thực qua có một giây thôi, mà cữ ngỡ là một năm, như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

"Đúng rồi, nếu là bạn học cấp 3, Tiết Bùi chắc cũng có quen biết," Ngô Tú Trân hướng nhìn qua Tiết Bùi, " Đứa trẻ kia con cảm thấy thế nào, thành tích học tập trước kia có tốt không?"

Tiết Bùi dừng đũa, nhàn nhạt mở miệng: "Bình thường."

"Bình thường a......" Ngô Tú Trân có chút thất vọng, "Nhưng mà dì nghe nói đứa trẻ kia hiện tại công việc không ra gì, không phải ở đơn vị công ty, trước sau thấy cũng không ổn lắm."

Chu Y Y phản bác nói: "Lý Trú thi đại học cũng được hơn 500 điểm, mẹ lại hỏi vấn đề này với người được thủ khoa đại học, trong mắt cậu ấy ai mà chả là người bình thường."

Tiết Bùi hầu kết giật giật, xoay đầu nhìn về phía Chu Y Y: "Thành tích của cậu ta, thế mà cậu nhớ rõ như vậy."

"......"

Chu Y Y không tiếp lời anh.

Có lẽ do không khí chợt căng thẳng, Dì Tiết cảm động nói: "Tiết Bùi nhà tôi vẫn còn một mình, con nhìn xem hiện tại Y Y cũng đã có đối tượng rồi, con cũng đừng có chỉ chú tâm vào công việc, nên tính đến chuyện quan trọng của cuộc đời đi."

Tiết Bùi trả lời: "vâng, con biết rồi."

Chu Y Y nhăn mày lại, nghi ngờ, Tiết Bùi với Giang San Văn không phải đang quen nhau sao, tại sao còn chưa nói cho gia đình biết?

Nhưng mà cô cũng không nhiều lời trên bàn cơm, cuối cùng thì chuyện này với cô cũng không có liên quan gì.

Sau khi ăn xong, Chu Y Y cùng Chu Viễn Đình bị Ngô Tú Trân bắt đi rửa bát.

Thật ra trong nhà Tiết Bùi có máy rửa bát, đầy đủ tiện ích, nhưng Ngô Tú Trân thì cảm thấy dù sao cũng là đến nhà người khác ăn cơm, thì cũng phải làm chút việc gì đó, cho nên nhiệm vụ rửa bát là của hai đứa trẻ này.