Kỳ nghỉ Tết trôi qua rất nhanh, lại phải từ Đồng Thành quay về Bắc Thành.
Cao tốc vẫn tắc nghẽn như mọi khi, khi đi qua Ấp Thành còn gặp phải vụ tai nạn xe liên hoàn, mấy chiếc xe đ.â.m nhau, kẹt xe cả tiếng đồng hồ mới thông được.
Do đủ loại sự cố, khi đến được Bắc Thành thì đã gần 10 giờ tối. Tiết Bùi lái xe đưa Chu Viễn Đình về trường trước, rồi mới đưa Chu Y Y về phòng trọ.
Cả ngày lái xe, thần sắc Tiết Bùi có phần mệt mỏi.
Chu Y Y sợ anh mệt quá lái xe không an toàn, bảo anh lên phòng nghỉ một lát.
Cô nấu cho anh một tô mì trứng, nghĩ ăn xong là có thể nghỉ ngơi.
Nhưng sau khi ăn xong, Tiết Bùi lại ôm mèo chơi một lúc trong phòng khách, còn cùng cô xem chương trình giải trí.
Thời gian cứ thế trôi qua, đến gần nửa đêm, Tiết Bùi đột nhiên ho khẽ vài tiếng rồi nói: "Hình như hôm nay cũng khá muộn rồi."
Chu Y Y nhìn đồng hồ.
Đúng là muộn thật.
"Vậy thì—" Dưới ánh đèn, đôi mắt Tiết Bùi ánh lên vẻ mong đợi, anh thử thăm dò: "Vậy đêm nay anh không về được không?"
Chu Y Y sững người.
Cô quay sang nhìn anh, ánh mắt đầy dò xét.
"Anh có thể ngủ ở phòng khách." Tiết Bùi xoa xoa huyệt thái dương, làm bộ nói: "Hôm nay mệt quá, lái xe khuya nguy hiểm lắm, dễ gặp tai nạn giao thông."
Chu Y Y thấy cũng hợp lý, liền lấy điện thoại ra, mở ứng dụng gọi xe: "Ừ, vậy để em đặt xe cho anh."
Ngay sau đó, tay cô bị Tiết Bùi giữ lại.
"Khuya thế này, anh đi một mình cũng không an toàn." Tiết Bùi ho nhẹ một tiếng, "Với lại, hình như anh quên mang theo chìa khóa nhà rồi."
Chu Y Y vốn định xem anh còn bịa được đến đâu, nhưng đến đây thì không nhịn được nữa.
"...Em nhớ là anh dùng khóa mật mã mà," Chu Y Y nhìn thấu trò vụng về của anh, cười nói, "Nếu anh quên cả mật khẩu thì em có thể tiện thể nhắc anh luôn."
Cuối cùng, Tiết Bùi nhỏ giọng nói: "Hôm nay anh thật sự không muốn về nhà."
Chu Y Y hỏi lại: "Thật không?"
"Ừ."
"Được thôi."
Tiết Bùi sững người.
Anh không ngờ Chu Y Y lại đồng ý dễ dàng như vậy, trong lòng vừa vui mừng lại vừa hồi hộp.
Vài phút sau, Chu Y Y đưa anh đến một khách sạn tiện lợi gần cổng khu dân cư.
Tiết Bùi đứng trước cửa phòng, nhíu mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Không phải anh nói không muốn về nhà sao?" Đưa anh đến cửa phòng, Chu Y Y mỉm cười nói, "Vậy em đi trước nhé, chúc anh nghỉ ngơi ngon."
Nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của Tiết Bùi, cô bỗng thấy trêu chọc anh cũng là một chuyện khá thú vị.
1 giờ sáng, Tiết Bùi tắm xong bước ra khỏi phòng tắm, cửa sổ mở hé, gió lạnh lùa vào.
Trong khách sạn giá rẻ tràn ngập mùi khó chịu, anh nằm xuống giường, ngửi thấy mùi ẩm mốc trên chăn liền lập tức ngồi dậy, ra ban công hóng gió.
Đêm nay, chắc chắn sẽ là một đêm mất ngủ.
Chưa đầy một lúc, anh nhận được tin nhắn của Chu Y Y gửi tới.
Y Y: [Phải nghỉ ngơi cho tốt đấy nhé. ^_^]
Ánh mắt Tiết Bùi dịu lại, khóe môi khẽ cong lên.
Thôi vậy, miễn là khiến cô vui là được.
Cuối tuần, Chu Khi Ngự hẹn Tiết Bùi đi đánh tennis.
Sau Tết, hắn bận bịu với công việc, chẳng có thời gian vận động, vừa hay hôm nay rảnh rỗi, nên hẹn Tiết Bùi ra chơi.
Tiết Bùi vừa khỏi bệnh, hắn tưởng mình có thể lợi dụng chút thể lực yếu kém của thằng bạn để "vùng lên", nào ngờ Tiết Bùi vẫn sung sức như thường, Chu Khi Ngự vừa đánh vừa thở d.ốc, mồ hôi vã ra đầy trán, cả buổi chiều không thắng nổi một trận.
Hắn rút ra kết luận: luyện tập thể thao đúng là rất cần thiết.
"Thôi, nghỉ chút đã, mệt c.h.ế.t mất."
Chu Khi Ngự giả vờ nhận thua, ném vợt sang bên, ngồi xuống nghỉ, định khi hồi sức xong sẽ "dạy dỗ" lại Tiết Bùi một trận.
Khăn lông khoác trên vai, hắn mở nắp chai nước uống ừng ực, đột nhiên nghe thấy Tiết Bùi hỏi một câu cực kỳ bất ngờ.
Bất ngờ đến mức nào?
Giống như là... đang làm đề thi văn thì bỗng xuất hiện một câu hỏi lập trình C vậy.
Hắn nghe thấy Tiết Bùi hỏi: "Cậu biết sửa vòi nước không?"
Chu Khi Ngự sững người vài giây, khinh thường nhìn Tiết Bùi: "Ý cậu là tôi trông giống người biết sửa à?"
Tiết Bùi bật cười khẽ, không nói gì thêm.
Chu Khi Ngự lại tò mò, thò đầu nhìn sang, vừa vặn thấy đoạn tin nhắn trên điện thoại của cậu ta.
Chỉ trong mấy phút nghỉ ngơi, Tiết Bùi cũng tranh thủ nhắn tin cho Chu Y Y.
T
iết Bùi: 【Em đang làm gì đấy?】
Y Y: 【Vòi nước ở nhà bị hỏng, em đang định gọi thợ đến sửa.】
...