Khi Mắt Anh Ấy Mở Ra

Chương 105



Chelsea không nói nên lời. Cô đã chuẩn bị tinh thần cả buổi sáng để không ghen tị với Avery khi cô nhìn thấy Elliot. Tuy nhiên, hàng phòng ngự tâm lý của cô đã sụp đổ!

Chelsea chịu đựng nỗi đau và rời khỏi phòng tiệc.

Không xa, Charlie nhìn thấy Elliot lại khinh thường em gái mình. Điều tệ hơn là cô đã bị khinh thường ngay trong chính ngôi nhà của mình.

Sẽ là nói dối nếu Charlie nói rằng điều đó không làm anh ta tổn thương, và cũng sẽ là nói dối nếu anh ta nói rằng tình huống đó không khiến anh ta xấu hổ.

Charlie muốn Elliot đền bù cho em gái mình vì mười năm tuổi trẻ mà cô đã lãng phí vì anh ấy.

Sau bữa trưa, Elliot đến phòng khách để nghỉ ngơi. Anh không ngờ Avery sẽ đến ngay lúc này. Không phải cô nói rằng ở bên Charlie thực sự thoải mái sao? Cô có nói dối anh không?

Khi Elliot đến phòng khách, anh không nằm xuống. Anh không buồn ngủ lắm, và anh chỉ đến đây vì không muốn giao lưu. Sau đó, anh gửi tin nhắn cho vệ sĩ của mình.

(Gọi cho tôi khi Avery đến.)

Sau khi gửi tin nhắn, Elliot đặt điện thoại lên bàn và anh lấy một cuốn sách từ kệ bên cạnh.

Khoảng bốn giờ chiều, có tiếng nói chuyện bên ngoài cửa.

- Cô có biết Avery Tate không?

- Tất nhiên rồi. Đó là người phụ nữ mà Thiếu gia Charlie thích!

- Đúng vậy. Thiếu gia Charlie vừa nhờ tôi chuẩn bị đồ dùng hàng ngày của một người phụ nữ và mang lên phòng anh ấy. Tôi nghĩ rằng Avery sẽ ở lại qua đêm.

- Khi nói đến việc tán tỉnh phụ nữ, Thiếu gia Charlie của chúng ta chưa bao giờ bỏ lỡ một nhịp nào! Cô có biết tại sao anh ấy luôn thành công không?

- Tại sao?

- Thiếu gia Charlie của chúng ta có cách khiến phụ nữ tuân theo anh ấy! Bằng cách…

Âm thanh bên ngoài cửa đột nhiên trở nên nhỏ hơn. Tiếp theo đó, tiếng bước chân ngày càng xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Elliot cau mày và đi về phía cửa. Lúc này, điện thoại của anh reo, vì vậy anh quay lại và trả lời điện thoại.

- Ông Foster, Avery đến rồi. Charlie đón cô ấy ở cửa, và anh ta sẽ đưa cô ấy đến phía nam ngay bây giờ. - Vệ sĩ nói.

- Đi theo cô ấy!

- Ông Foster, vệ sĩ của gia đình Tierney đang bảo vệ phía nam, và người ngoài không được phép vào. Tôi đã hỏi về điều đó, và phía nam là nơi cha của Charlie sống.

Elliot cúp máy. Sau đó, anh tìm kiếm trong danh bạ của mình, tìm thấy số của Avery và quay số.

- Avery, bố tôi thích một không gian yên tĩnh vì ông ấy bị đau đầu khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại và vân vân… - Charlie nói với Avery.

- Tôi sẽ tắt tiếng điện thoại của tôi. - Avery trả lời ngay lập tức.

- Không cần thiết. Điện thoại di động của cô bây giờ hẳn là không có tín hiệu. Tín hiệu bị chặn ở khu vực ông ấy sống.

- Bệnh của bố anh nghiêm trọng đến vậy sao? - Avery bị sốc.

- Chúng tôi đã đến gặp rất nhiều bác sĩ nhưng vô ích. Cuối cùng, chúng tôi phải để ông ấy sống ở một nơi yên tĩnh để ông ấy cảm thấy tốt hơn. - Charlie gật đầu.

- Nếu ông ấy thích yên tĩnh thì tại sao ông ấy lại tổ chức tiệc sinh nhật? - Avery hỏi.

- Không phải vì ông ấy thích yên tĩnh mà là vì ông ấy bị bệnh. Trước khi bị bệnh, ông ấy thích đám đông. - Charlie cười.

Avery gật đầu hiểu ý.

- Tại sao bố anh lại muốn gặp riêng tôi? Tôi hơi lo lắng. - Avery bồn chồn thừa nhận.

- Đừng lo lắng. Bố tôi chỉ muốn trò chuyện với cô thôi. - Charlie trả lời.

Charlie và Avery không đến dự bữa tối, và Elliot đã gọi cho Avery nhiều lần, nhưng anh không nhận được phản hồi. Anh đã gọi cho Charlie nhưng vô ích.

Elliot đau khổ bước ra khỏi phòng tiệc và sải bước về phía khu vực phía nam của biệt thự.