Khi Mắt Anh Ấy Mở Ra

Chương 68



Chỉ vài lời của Elliot đã đủ khiến bức tường phòng thủ quanh trái tim Avery sụp đổ.

Cô đã rời khỏi nhà lúc sáu giờ sáng và tắt điện thoại. Anh không thể liên lạc được với cô và đã đi cả chặng đường đến đây.

Anh lo lắng cho cô ư?

- Cậu chắc hẳn là Elliot. Avery đang có một ngày tồi tệ, vì vậy tôi đưa con bé ra ngoài để giải tỏa căng thẳng. Bây giờ con bé ổn rồi. Để tôi lấy cho cậu thứ gì đó để uống! - Laura nói khi bà nhận thấy bầu không khí ngượng ngùng trong phòng.

- Mẹ!

- Không, cảm ơn.

 Avery và Elliot nói cùng lúc, khiến bầu không khí trở nên kỳ lạ hơn.

- Anh ấy sắp đi rồi, vì vậy đừng bận tâm đến anh ấy. Mẹ nên ngồi xuống và nghỉ ngơi một chút. -  Avery nói và cô dẫn mẹ đến ghế dài.

Cô đang tinh tế đuổi vị khách không mời mà đến của mình ra ngoài.

Elliot hiểu ý và đứng dậy.

- Tôi sẽ đi ngay bây giờ. Một ngày nào đó tôi sẽ đến thăm. - Anh nói.

Laura muốn tiễn anh đi, nhưng Avery kéo bà lại và nói.

- Con cũng đi đây. Mẹ ở nhà nghỉ ngơi nhé.

Sau đó, cô đứng dậy và đi theo sau Elliot.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khi họ ra khỏi tòa nhà, cô quay sang anh và nói.

- Đừng bao giờ đến đây nữa.

Biểu cảm của Elliot trở nên lạnh lùng. Anh nghiến chặt hàm như thể đã đến giới hạn kiên nhẫn của mình.

- Tôi không cần anh giả vờ quan tâm đến tôi. Nếu anh thực sự quan tâm đến tôi thì hãy ly hôn với tôi. - Avery tiếp tục nói.

Sau đó, cô quay người và bước đi.

Ánh mắt của Elliot như b.ắ.n những lưỡi d.a.o lạnh giá vào tấm lưng mảnh khảnh của cô. Họ ở rất gần nhau về mặt thể xác, nhưng trái tim họ không thể tiến xa hơn được nữa.

Tại bệnh viện, Cole được đưa vào phòng phẫu thuật sau khi được đưa đến bệnh viện vào giữa đêm.

Nếu ngón tay bị cắt rời được bảo quản tốt, khả năng phục hồi cao nếu phẫu thuật được thực hiện trong vòng tám giờ tới. Hắn có thể không bao giờ phục hồi hoàn toàn chức năng của nó, nhưng ít nhất hắn sẽ không bị tàn tật.

Sau ca phẫu thuật đêm qua, Cole không tỉnh lại cho đến tận hai giờ chiều ngày hôm nay. Nỗi kinh hoàng trong mắt hắn khiến hắn trông như thể đã bị cướp mất sự tỉnh táo của mình.

- Cole! Đừng sợ! Bây giờ con đang ở bệnh viện rồi. Con an toàn rồi! Không ai có thể làm hại con nữa! Bố con đã trả hết số tiền con nợ rồi. - Olivia khóc và âu yếm con trai mình.

Henry trông không vui vẻ gì. Rốt cuộc, anh ta đã phải ho ra một khoản tiền lớn để trả cho bọn cho vay nặng lãi.

Anh ta luôn biết rằng con trai mình chẳng ra gì, nhưng Cole đã mất một số tiền vô lý vào đêm qua!

Số tiền hàng chục nghìn đô la mà hắn đã làm mất trước đó vẫn nằm trong khả năng của Henry, nhưng lần này hắn đã làm mất hơn tám triệu đô la.

Tất nhiên, Henry đã không trả lại toàn bộ số tiền. Vì họ đã cắt ngón tay của Cole, nên anh ta chỉ phải trả một nửa số tiền.