Đoàn người lại bắt đầu đi kiểm tra các kho tàng khác. Đến gần trưa thì tới các đoạn tường thành. Đinh Liễn lấy tay sờ vào các đoạn tường và bắt đầu dùng linh thức để điều tra.
Với địa hình núi non bao phủ, các dãy núi thiên tạo đã được tận dụng triệt để, để tạo thành những vòng thành bảo vệ Hoàng Cung. Đinh Tiên Hoàng đã dựa vào địa hình tự nhiên mà cho đắp 13 đoạn tường thành để nối các núi đá với nhau. Tổng chiều dài để dựng nên Hoàng cung Hoa Lư là hơn 300ha diện tích.
Thành Hoa Lư có hai vòng gọi là thành nội (thành trong) và thành ngoại (thành ngoài). Phía trong tường thành xây bằng gạch, có độ dày 0,45m, cao từ 8 đến 10m. Chân tường kiên cố xây bằng đá tảng, gạch bó và đóng cọc gỗ. Loại gạch có kích thước 30x16x4cm. Trên gạch có in dòng chữ Đại Việt quốc quân thành chuyên và Giang Tây quân. Bên ngoài tường gạch còn có tường đắp đất rất dày.
Thành ngoài rộng gần hơn 100 ha là nơi ở của gia quyến Hoàng Gia và Bách quan. Ở đây có 5 đoạn tường thành nối các dãy núi trùng điệp với nhau, tạo thành một vòng thành khép kín bảo vệ bên trong kiên cố. Đinh Liễn sắp tới sẽ cho chuyển dời ra ngoài kinh đô để lấy chỗ xây dựng khu nghiên cứu công nghệ.
Thành trong có diện tích gần tương đương thành ngoài, cũng có 5 đoạn tường thành kết dính các dãy núi với nhau. Di chuyển, đi lại qua lại giữa hai tòa thành rất dễ dàng.
Các viên gạch kết nối bằng vữa tức vôi tôi và cát trộn mà thành. Thời này chưa có xi măng nên hầu hết xây dựng bằng vữa hoặc bằng mật mía trộn với cơm nếp. Nhưng cách trên cũng khó khăn và rất tốn kém nên mọi người dùng bùn đất trộn rơm ra là chính, vừa rẻ vừa tiện, lại có sẵn. Tuy rằng độ bền không cao, không chịu nổi mưa to gió lớn .
Các dãy núi đá vôi ở đây thường có chiều cao từ 100 đến 300m tức cao bằng tòa nhà 30 tầng đến 70 tầng thời hiện đại. Đinh Liễn nhìn quanh rồi tính toán. Tất cả các hình ảnh và dữ liệu đều được linh thức của hắn đo đạc và copy cẩn thận vào trong hệ thống chi tiết 3D.
Sau đó hắn lại bắt đầu nhớ lại các hình ảnh và số liệu về kiến trúc khi hắn sưu tập được hoặc tham quan nhìn thấy từ kiếp trước. Một bản đồ quy hoạch chi tiết dần dần hiện lên trong đầu Đinh Liễn .
Các hạng mục như cung điện hoàng gia, khu nghiên cứu, khu trường học, khu thư viện, khu bảo tàng, khu làm việc, khu ăn uống, khu công viên, khu giải trí...tất cả đều được sắp xếp hợp lý và khoa học trên một bản đồ 3D.
Sau khi tính toán diện tích, kích thước, kiến trúc, vật liệu cần thiết phía trên mặt đất và phía dưới mặt đất cùng trong lòng núi thì con số năng lượng Khí Vận cần thiết trở nên khổng lồ. Sơ sơ cũng cần tới gần 50 triệu điểm. Nếu muốn hoàn thành chắc cũng đâu đó mất ít nhất 5 năm. Đây là chưa tính đến chuyện hắn còn quy hoạch cả kinh thành, xây dựng cầu đường, các công trình công cộng.
Hazz...gánh nặng mà đường xa a.
Tất nhiên, nếu xây dựng nguyên khối đá mới cần nhiều năng lượng như vậy còn nếu như cắt đá ra từng khối nhỏ thì tiết kiệm hơn nhiều. Cách tốt nhất là nghiên cứu ra xi măng, nung gạch công nghiệp để bù vào. Chỉ những công trình quan trọng như kho tàng, cầu cống , mới cần dùng năng lượng để đúc đá nguyên khối. Tuy vậy, tính đâu ra đó cũng cần đến cả chục năm để hoàn thành.
Đinh Liễn đang sầu mi khổ kiếm suy nghĩ việc cân đo, đong đếm việc sử dụng năng lượng khí vận như thế nào cho hợp lý thì có một ngự lâm quân đến bẩm báo:" Muôn tâu bệ hạ, có hai ông già một người tóc trắng bạc phơ, một người tóc xanh như bầu trời đang đứng ngoài cổng hoàng cung xin được gặp bệ hạ ạ. Hai ông cụ nói, có cách giúp bệ hạ giải quyết khó khăn trong lòng. Không biết, bệ hạ có muốn gặp không ạ?"
Đinh Liễn cảm thấy hiếu kỳ. Hai người này là ai đây ta? Làm sao biết được hắn đang nghĩ gì và lo lắng về điều gì? Ảo thật đấy. Trừ khi là thần tiên. Mà hai người này có ác ý hay không?
"Chư vị cao tăng, chư vị đạo trưởng xin mời ra gặp?" Đinh Liễn hét lên một tiếng.
Lập tức từ phía trong cung bay ra 5 chùm ánh sáng, 3 chùm vàng óng của Phật môn và 2 chùm xanh đỏ của đạo môn.
"Tâu bệ hạ, không biết bệ hạ gọi chúng ta có việc gì không ạ?" năm người chắp tay hỏi thăm
"Thiên tử quân vừa báo có kỳ nhân dị sĩ muốn gặp trẫm. Trẫm không biết người này là ai, có ác ý hay thiện ý với Trẫm. Lại không biết người ta có mục đích gì nên cầu các vị qua đây để hộ vệ, canh chừng. Lỡ như là người của nước khác có ác ý còn kịp phòng ngự" Đinh Liễn thẳng thắn, thật thà nói
" Vâng, vậy bệ hạ muốn gặp người này ở đâu? Chúng ta có cần tránh mặt hay không"?
Mọi người cũng không chê bai Đinh Liễn nhát gan mà ngược lại rất tán thưởng sự cẩn thận của hắn. Người cẩn thận đi thuyền vạn dặm. Cổ nhân đã nói như vậy tất có đạo lý của nó. So với mạng sống, danh tiếng hay sĩ diện đều không là gì cả.
" Trẫm tính gặp ngay ở nghênh khách đường bên kia. Chư vị cũng cứ hiện diện ở đây, không cần phải tránh mặt".
" Vâng, vậy cứ theo ý của bệ hạ"
" Ngươi đi mời hai ông cụ đó đến Nghênh khách đường bên kia. Trẫm và chư vị đại sư ở bên đó chờ."
Thiên tử quân quỳ xuống nhận mệnh rồi chạy đi. Đinh Liễn cùng đoàn người thì đi về chỗ hẹn chờ đợi
------
Ngay khi Đinh Liễn cùng chư vị đại sư yên vị thì bỗng nhiên một cơn gió mạnh thổi qua làm tung bay vạt áo mọi người. Một chùm sáng màu trắng và một chùm sáng màu lam hiện ra phía trước. Các thiên tử quân vội vàng hô lên "Hộ vệ" rồi rút đao ra bao vây hai chùm sáng.
Ba vị cao tăng Khuông Việt, Pháp Thuận, Vạn Hạnh đứng thế tam tài chắp tay làm thủ ấn hô vang "Úm ma ni pad me hum", một cái chuông ba lớp vàng óng bằng phật lực bao trùm lấy Đinh Liễn .
Hai vị đạo trưởng Trương Ma Ni và Văn đạo nhân cũng nhanh tay ném ra một đạo bùa chú tạo thành một bức tường kim cương chắn ngang trước người hắn, một đạo pháp bảo còn lại là cái mai rùa hình Cửu cung phóng to ra phòng thủ.
Không khí vô cùng căng thẳng. Sắc mặt ai lấy đều nghiêm túc nhìn thẳng vào hai chùm sáng. Đinh Liễn mặt ngoài không có sự biểu hiện nhưng hai con ngươi đã co lại, trái tim đập bịch bịch gấp gáp.
Hai chùm sáng bắt đầu biến hóa. Chùm sáng màu trắng bỗng tụ tập các nguyên tử Ca, Si khắp nơi lại tạo thành hình một người đá. Chùm ánh sáng màu xanh cũng tụ tập hơi nước H2O xung quanh tạo thành một người nước.
Khi ánh sáng dịu lại thì trước mặt đã hiện ra hai cụ già. Như miêu tả của Thiên tử quân, một cụ mặc áo xanh lam, đến tóc cũng màu nước biển. Một cụ mặc áo nâu vàng, mái tóc trắng như bạch vân.
"Lão sơn tinh, ta đã nói với ngươi rồi, cứ đi vào cùng binh sĩ không phải hay hơn à, sao ngươi lại cố tình hóa phép chạy trước chứ" ông cụ tóc lam lên tiếng cằn nhằn
Ông cụ tóc trắng phản bác "Không phải đã vào bẩm tâu và được cho phép rồi sao, đi nhanh một chút thì có chết ai"
"Ngươi thật là cưỡng từ đoạt lý, ngươi xem mình có xứng đáng đứng đầu tứ bất tử hay không? Nói gì đây cũng là nhà người ta, đến cũng phải cho lễ phép chứ?"
" Ngươi cũng biết lễ phép à, sao khi xưa ngươi không nhanh chóng mang lễ đến cầu hôn ngay lại cố tình chậm trễ, hại ta cả hơn ngàn năm phải chịu đựng tính tình của con cọp cái, đến ngay cả chim chóc, thú chạy cũng phải ẩn núp để tránh né. 1000 năm, ngươi có hiểu hay không ta phải chịu đựng thế nào cái người vợ chanh chua đanh đá ấy.
" Hừ, đừng có đứng nói chuyện không đau eo. Rõ ràng lão già ấy muốn kén ngươi làm rể nên cố tình đưa ra yêu cầu sính lễ toàn là những đặc sản có sẵn trong núi rừng, nào là voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao... ngươi nghĩ ta mắt mù hay tai điếc mà không phát hiện ra âm mưu cong cong quấn quấn" Ông già tóc xanh hả hê trêu ghẹo.
" Hừ, còn không phải do hai vợ chồng cụ tổ Âu Cơ, Lạc Long Quân hục hặc mâu thuẫn với nhau mấy ngàn năm nay. Có giận nhau thì tự giải quyết lấy, đằng này lại lôi ta và ngươi hai hậu bối ra để thi đấu, cái gì mà ai lấy được con gái Hùng Vương thì thắng, ai mà thua thì phải ẩn núp không hiện thân. Ta thật bị oan ức mà". Ông cụ tóc trắng uất ức kêu lên.
"Ha Ha, ngươi vừa lấy được vợ, lại được danh tiếng là kẻ chiến thắng, lại được nhân dân cả nước ca tụng bao nhiêu đời nay còn tỏ vẻ oan ức, ta nhổ vào, ngươi thấy ta vừa không lấy được vợ vừa bị chê cười cả, cứ mỗi lần trời mưa to lại đổ tội cho ta gây ra tai họa và khi dạy bảo con cháu thì lại lấy ta ra làm vai phản diện. Ai mới là kẻ phải uất ức đây" Ông cụ tóc lam khinh bỉ nói
" Ngươi diễn đi, cứ diễn đi, lão Thủy Tinh. Đừng có tưởng ta không biết ngươi cố tình thua để tránh vụ hôn nhân này. Đừng có tưởng ta không biết ngươi giả bộ tức giận dâng nước lên truy đuổi ta để cho hai vợ chồng cụ tổ xem.
Chúng ta đều là thần, là thánh, chúng ta truy cầu là kiềm chế thất tình lục dục để tu thành chính quả chứ không phải là ngụp lặn phàm trần, cưới vợ sinh con gây phiền nhiễu sinh hoạt. Có phải ngươi cố tình nhường thua để bẫy ta lâm vào phiền toái đặng yên tĩnh tu hành?" ông cụ tóc trắng quát lên.
"Hừ, còn không phải ngươi động phàm tâm ư, lúc sướng sao không rên lên cho cả nước nghe, nay khổ thì kêu than khắp nơi khắp chốn? Cái lý nào lại như vậy?"
Hai ông già hiện thân nên chửi nhau om tỏi, mặc kệ Đinh Liễn cùng mọi người đang như lâm đại địch. Khóe miệng Đinh Liễn co giật. Đến tận đây, hắn đã xác định thân phận của hai người này là ai rồi.
Ông già tóc trắng là Sơn Tinh đứng đầu tứ bất tử trong truyền thuyết . Ông lão tóc lam là đối thủ cũ, vai phản diện trong câu chuyện drama nổi tiếng, Thủy Tinh. Nhưng nghe hai người mắng nhau, xem ra drama này thật sự cũng không như người đời sau thường kể.
" Hai cụ... Sơn Tinh - Thủy Tinh, có gì thì từ từ nói, làm sao mà lại cãi nhau như vậy, con cháu ở đây biết hết rồi nè" Đinh Liễn vội vàng lên tiếng giải vây.
----------