Nhìn thấy nụ cười giả tạo của Lục Cảnh Hiên, tôi hận không thể xé nát mặt hắn.
Tôi mở cổng, chắn hắn sang một bên, rồi đóng sầm cửa lại.
"Anh Lục, tôi thấy anh có vấn đề về tư tưởng rồi đấy. Tôi và anh chỉ là hàng xóm, làm bất cứ chuyện gì cũng không nhất thiết và không cần thiết phải bàn bạc với anh. Xin anh sau này đừng dùng giọng điệu dễ gây hiểu lầm như vậy nói chuyện với tôi nữa, nếu không tôi sẽ đến trường anh tố cáo anh quấy rối tôi đấy."
"Tâm Vãn..."
Tôi lớn tiếng gọi con ch.ó Vàng nhà nuôi: "Vàng ơi, thấy người ở cổng không? Nhớ kỹ mùi của hắn, chỉ cần hắn dám vào sân nhà mình, cắn c.h.ế.t cho chị."
Nói xong, không thèm quay đầu lại, đi thẳng vào nhà.
5
Kiếp trước, sau khi biết suất của tôi bị chiếm, bố mẹ và anh trai cũng từng muốn đến xưởng làm ầm lên, là tôi nghe theo lời ngon tiếng ngọt của Lục Cảnh Hiên, sống c.h.ế.t ngăn cản không cho.
Chủ nhiệm Chu của xưởng dệt có một đứa con trai, anh ta làm chủ nhiệm giáo dục ở trường trung học của bọn tôi, mà Chu Mạn Hương lại là họ hàng xa của Chủ nhiệm Chu.
Chu Mạn Hương vì điểm kém mấy điểm không vào được xưởng dệt, mẹ cô ta liền nhờ Chủ nhiệm Chu nghĩ cách.
Mà Lục Cảnh Hiên vì lý do chính trị vẫn chưa có biên chế chính thức, liền định dùng suất vào xưởng của tôi làm quà để được chuyển chính thức.
Lúc đó Lục Cảnh Hiên ôm tôi, giọng nói chưa từng dịu dàng như vậy.
"Công việc ở xưởng dệt vừa mệt vừa ít tiền, sau này nếu em không có việc làm, anh nuôi em cả đời."
Kiếp trước đúng như hắn nói, sau khi mất cơ hội vào xưởng dệt, tôi không đi làm nữa.
Bởi vì tôi lấy hắn chưa đầy nửa năm, mẹ góa của hắn - mẹ chồng tôi, bị ngã gãy chân khi xuống ruộng.
Mẹ chồng một mình nuôi con khôn lớn, tính tình quái gở, cảm thấy tôi lấy Lục Cảnh Hiên là trèo cao.
Thêm vào đó, vì lấy Lục Cảnh Hiên mà tôi cãi nhau với gia đình, trở thành trò cười cho cả đoàn.
Từ khi tôi vào cửa, bà ta đã soi mói đủ điều, sau khi bị liệt, tính tình càng tệ hơn.
Ban ngày Lục Cảnh Hiên đi làm không có nhà, bà ta cố tình ném tất cả những thứ trong tầm tay xuống đất, rồi vừa nhìn tôi dọn dẹp, vừa dùng những lời lẽ độc địa nguyền rủa tôi.
Không những thế, bà ta còn cố tình đại tiểu tiện trên giường, đợi tôi đến dọn dẹp thì nhân cơ hội bôi phân lên người tôi để sỉ nhục tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Mẹ chồng nhìn tôi chằm chằm.
"Đều tại con sao chổi nhà mày, nếu không phải mày gả vào, tao sao lại thành ra thế này, đều tại mày! Tao thành ra thế này đều là do mày khắc tao."
Tôi lén tìm Lục Cảnh Hiên than thở, ban đầu, hắn còn kiên nhẫn an ủi.
"Mẹ chúng ta không phải vì bệnh mà khó chịu trong lòng sao? Đợi một thời gian nữa sẽ ổn thôi.
"Tâm Vãn của chúng ta là người hiểu chuyện nhất, có lòng là đá cũng phải tan chảy."
Sau này, ngay cả lời an ủi cũng không có.
"Em cả ngày ở nhà cũng không có việc gì, chỉ chăm sóc một người già cũng không chăm sóc nổi, không biết cả ngày bận rộn cái gì.
"Suốt ngày chỉ biết than thở, em có biết anh đi làm một ngày mệt mỏi thế nào không? Anh còn không phải là vì nuôi cái nhà này sao?."
Vì sự dung túng của Lục Cảnh Hiên, thái độ của mẹ chồng đối với tôi càng quá đáng.
Cuối cùng, mẹ chồng vì không chịu hợp tác với tôi trong việc trở mình và vệ sinh, dẫn đến lở loét, Lục Cảnh Hiên không phân biệt phải trái tát tôi một cái.
Sau đó hắn quỳ trước mặt tôi cầu xin tha thứ, nói rằng mình bị người ta chèn ép ở trường, áp lực lớn mới như vậy, sau này sẽ không như vậy nữa, bảo tôi đừng nói với bố mẹ và anh trai.
Sau này hắn quả thật không đánh tôi nữa, nhưng tổn thương hắn gây ra cho tôi lại như d.a.o cùn cứa thịt, càng khiến người ta đau đớn khôn nguôi.
Có thể nói, phần lớn là do tôi ngu nên tự chuốc lấy.
Nếu ngay từ đầu tôi phản kháng, hoặc tìm bố mẹ, anh trai làm chỗ dựa, mẹ con Lục Cảnh Hiên cũng không dám đối xử với tôi như vậy.
6
Thấy tôi cầm đũa ngẩn người, mẹ gõ tôi một cái.
"Ngẩn người cái gì? Anh Cố giúp con chuyện lớn như vậy, còn không mau gắp thức ăn cho người ta."
Cố An Lăng gãi đầu: "Dì đừng thế, chuyện này chỉ là tiện tay thôi, ai thấy chuyện bất công như vậy cũng không thể bỏ qua mà."
Mẹ liếc tôi: "Chưa chắc đâu, không thì con nói xem chuyện này là thế nào?
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Mẹ nói là có người mắt mù, không phân biệt được người tốt kẻ xấu, xem sau này nó có rút kinh nghiệm không."