Ban ngày đi làm, buổi tối tôi đăng ký lớp học kế toán buổi tối.
Dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, tôi biết "nồi cơm chung" không được lâu dài, phải sớm tự tìm đường ra cho mình.
Ai ngờ, ngày đầu tiên đi học tôi đã gặp Cố An Lăng ở lớp.
Tôi cứ tưởng anh ta đi theo mình, trong lòng có chút khó chịu.
Gọi Cố An Lăng ra ngoài lớp, nói với anh ta rằng giữa chúng tôi không thể nào.
Ai ngờ người ta đăng ký còn sớm hơn tôi, đã học được một tuần rồi.
Lúc đó, tôi xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm cái lỗ nẻ nào đó mà chui xuống.
Trước đây không để ý, Cố An Lăng thật ra rất thông minh, thầy giáo giảng gì anh ta cũng học rất nhanh, còn có thể suy một ra ba, khiến tôi bây giờ phải thấy xấu hổ.
Tan học, Cố An Lăng cố tình đi đường vòng để đưa tôi về nhà trước.
Cứ như vậy, chúng tôi dần quen nhau. Lúc này tôi mới biết, hóa ra anh ta học trên tôi ba lớp, từng là bạn học của Lục Cảnh Hiên.
Năm đó, Cố An Lăng vốn cũng định thi đại học, nhưng bố anh ta hy sinh vào năm anh ta thi đại học, nếu không tiếp quản công việc đồ tể, thì sẽ không có tiền chữa bệnh cho mẹ, vì vậy anh ta mới từ bỏ thi đại học, nối nghiệp cha.
Mặc dù không lâu sau mẹ anh ta cũng qua đời, nhưng anh ta không hối hận, anh ta nói cuộc đời là do mình đi, dù không học đại học, anh ta cũng nhất định có thể sống tốt.
Anh ta kể cho tôi nghe về kế hoạch tương lai của mình, đôi mắt anh ta sáng ngời trong đêm khi nhìn tôi.
Cuối cùng, tôi vẫn quay mặt đi, cuộc hôn nhân kiếp trước để lại cho tôi bóng đen quá lớn, tôi không muốn làm người phụ nữ trong "bức tường" nữa, tôi muốn có tương lai của riêng mình.
8
Những ngày tháng bận rộn trôi qua rất nhanh, Lục Cảnh Hiên sắp kết hôn, đối tượng kết hôn là Chu Mạn Hương. Không còn nghi ngờ gì nữa, nhờ mối quan hệ này, chức danh giáo viên của hắn vẫn được chuyển chính thức.
Hôm hắn ta kết hôn, mẹ Lục cố tình nói chuyện lớn tiếng với họ hàng trong sân.
"Mọi người không biết đấy thôi, con dâu mới này của tôi là một bông hoa nổi tiếng ở liên đội 11, xinh đẹp hơn nhiều so với mấy cô gái quê mùa nào đó."
"Không giống như ai đó, suốt ngày lén lút lấy tem phiếu lương thực nịnh bợ Cảnh Hiên nhà chúng tôi, chúng tôi còn chẳng thèm!"
"Haizz, mọi người không biết đấy thôi, bây giờ có mấy đứa con gái, tuổi còn nhỏ mà đã bắt đầu loạn quan hệ nam nữ..."
"A! Quế Hương, bà bị điên à!"
Mẹ Lục đang nói hăng say ở bên cạnh thì bị hắt cả chậu nước rửa rau, đầu đầy lá rau nát, hét lên rồi nhảy dựng lên, gào thét đòi sang tính sổ với mẹ tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Mẹ tôi đâu phải dạng vừa, hồi trẻ, đến đàn ông bà cũng dám xông vào đánh nhau. Cầm chiếc đòn gánh để ở cửa, chẳng đợi đối phương sang đến nơi đã xông ra.
Lo mẹ bị thiệt, tôi vơ một nắm kẹo, bảo thằng bé Cẩu Đản hàng xóm mau đi gọi bố và anh trai tôi về, rồi cầm một cây chổi cũng chạy theo.
Vào đến nhà họ Lục, đã thấy mẹ tôi cầm chiếc đòn gánh múa may quay cuồng trong sân nhà họ Lục, một đám đàn bà con gái không ai dám đến gần.
"Tao cho mày chừa cái thói ăn nói xằng bậy."
"Tao cho mày bịa đặt, bôi nhọ danh tiếng con gái tao."
"Xem tao có đánh c.h.ế.t cái mụ yêu tinh già này không, xé nát cái miệng của mày ra!"
Mẹ tôi vừa mắng, vừa cầm đòn gánh đuổi theo đánh mẹ Lục.
Tôi liếc mắt một cái liền nhận ra mẹ tôi không thực sự muốn đánh người, mà là cố tình đập phá đồ đạc nhà họ Lục để xả giận.
Đúng lúc mẹ tôi đập phá nhà họ Lục tan hoang, thì đội đón dâu của nhà họ Lục, bố tôi, anh trai tôi, hai nhóm người cùng lúc đến.
9
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Anh trai tôi cầm một chiếc xẻng, cùng mấy anh em nhảy xuống từ xe kéo, chạy đến bên cạnh tôi và mẹ.
"Mọi người không sao chứ?"
Mẹ Lục thấy vậy, lập tức ngồi xuống đất khóc lóc.
"Trời ơi là trời, bố Cảnh Hiên ơi, sao ông lại đi sớm thế, để cho những người này đến bắt nạt mẹ con tôi!"
Mẹ tôi vốn đã được tôi khuyên can, lại tức đến nhảy dựng lên.
"Trần Mạn Lệ, bà sống phải có lương tâm chứ. Năm đó ông Lục nhà bà trộm lương thực của đội sản xuất, nếu không phải ông Giang nhà tôi cầu xin cho, thì bà còn chẳng có cơ hội sinh con trai đâu."
Thấy mẹ tôi nói ra chuyện xấu hổ năm xưa của bố Lục, Lục Cảnh Hiên đỡ mẹ Lục dậy, nhìn chúng tôi bằng ánh mắt giận dữ.
"Giang Tâm Vãn, chuyện giữa chúng ta đã nói rõ ràng rồi, là cô bội ước trước, hôm nay biết rõ tôi kết hôn còn dẫn người đến gây sự, rốt cuộc cô muốn gì?"
Đến lúc này, hắn ta vẫn không quên lôi kéo tôi vào, tôi vốn định khuyên mẹ tôi, lập tức cũng nổi giận.
Quay về nhà, lấy mấy tờ giấy nợ từ trong hộp sắt dưới gầm giường, ném vào mặt Lục Cảnh Hiên.
"Nhìn cho rõ, đây đều là giấy nợ do chính anh viết. Muốn rõ ràng, thì trả lại tem phiếu lương thực, tem thịt mà mấy năm trước anh mượn của tôi đây!"