Không Được Không Yêu Tôi

Chương 13



Trần Bá Diễn tối nào cũng trở về căn phòng này.

Lần nào cũng mang theo những thứ mà hắn cho là tôi sẽ thích.

Nhưng hắn không biết — tất cả sở thích trước đây của tôi đều là cố tình dựng lên để chiều hắn.

Lần thứ hai hắn tiêm cho tôi, tôi đã gần như muốn tự sát.

Cuối cùng, tôi chỉ chạy vào nhà vệ sinh nôn đến trời đất quay cuồng.

Tôi ôm bồn rửa tay, nhìn vào gương.

Trong gương là đôi mắt đỏ ngầu, khuôn mặt tái nhợt, môi run rẩy.

Tôi không thể chết.

Dù có quỳ xuống.

Dù phải sống như chó.

Tôi cũng không thể chết.



Khoảng cách giữa các lần tiêm bắt đầu ngắn lại. Và tôi hiểu rất rõ hắn định làm gì với tôi.

Một đêm nọ, tôi vật vã đau đớn trên giường, hắn đẩy cửa bước vào.

“Muốn cái này không?”

Hắn cúi người, đôi mắt khẽ cụp xuống nhìn tôi.

“Cầu xin anh đi.”

Trong tay hắn là thứ mà trước kia tôi tránh như tà — giờ đây lại là cứu rỗi.

Tôi biết, chỉ cần thứ đó đâm vào tay tôi — mọi đau đớn sẽ biến mất.

Tôi nhìn hắn chăm chú.

Một lần nữa tự nhủ: phải sống, không được chết.

Thấy tôi gật đầu, hắn mới hài lòng cong môi.

Hắn đè tôi xuống giường, từ khóe mắt tôi hôn đến xương quai xanh.

Hắn thỏa mãn rồi.

Hắn biết — từ nay về sau, tôi không thể rời xa hắn nữa.