Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài

Chương 9:



Tên khốn? Mọi người đều sững sờ trước cách dùng từ của Tiêu Linh Vũ.

 

Ai cũng biết Tiêu Linh Vũ và quản lý Trần Nhiên là một đôi. Trần Nhiên đối xử với Tiêu Linh Vũ rất tốt, dù ngoại hình của cô không mấy nổi bật. Điều này khiến các nữ nhân viên trong công ty vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị. Trần Nhiên rất tỉ mỉ trong cách hắn chăm sóc cô.

 

Ở nơi làm việc, vì không thể lúc nào cũng ở cạnh cô, Trần Nhiên đã nhờ bạn bè để ý và giúp đỡ Tiêu Linh Vũ. Nếu cô có điều gì không hiểu, hắn đều kiên nhẫn giải thích.

 

Ngoài giờ làm, Trần Nhiên còn rất chu đáo. Biết Linh Vũ là người ham công tiếc việc, thậm chí quên cả ăn uống, Trần Nhiên đều gọi đồ ăn đến cho cô vào mỗi bữa. Hắn còn gọi điện để nhắc nhở cô ăn uống đầy đủ.

 

Vì vậy, tất cả phụ nữ trong công ty đều ghen tị với Tiêu Linh Vũ. Họ đều mong Trần Nhiên là bạn trai của mình. Hắn đã trở thành mẫu đàn ông lý tưởng trong lòng nhiều nữ nhân viên.

 

Không ít cô gái đã tỏ tình với Trần Nhiên, nhưng tất cả đều bị từ chối. Họ chuyển sự ghen tức sang Tiêu Linh Vũ và thường tìm cách hạ bệ cô mỗi khi có cơ hội.

 

Tiêu Linh Vũ và Trần Nhiên từng được xem là biểu tượng của tình yêu nơi công sở. Không ai nghĩ mối quan hệ này có thể bị lay động. Cũng chính vì thế mà Tiêu Linh Vũ luôn là mục tiêu công kích của nhiều đồng nghiệp nữ.

 

Khi phát hiện cô ngủ với người đàn ông khác và phản bội một người tốt như Trần Nhiên, những người phụ nữ này thầm vui mừng. Họ lập tức đứng về phía Trần Nhiên và chỉ trích Tiêu Linh Vũ.

 

Thế nhưng, người đàn ông hoàn hảo ấy lại bị Tiêu Linh Vũ gọi là tên khốn! Điều này khiến mọi người rất bối rối.

 

Chỉ mới hôm qua, Tiêu Linh Vũ còn si mê Trần Nhiên, vậy điều gì đã thay đổi?

 

Lúc bước ra khỏi thang máy và nghe thấy hai từ tên khốn từ miệng Tiêu Linh Vũ, mặt Trần Nhiên tái mét. Triệu Văn Mạn đi bên cạnh khẽ nhếch môi cười khinh bỉ. Ả nghiêng người thì thầm vào tai Trần Nhiên:

 

“Có vẻ như anh chẳng quan trọng gì với cô ta nhỉ. Bao năm anh đối xử tốt với cô ta, cuối cùng chẳng được gì!”

 

Lời nói đầy mỉa mai của ả khiến Trần Nhiên tức đến trắng bệch cả mặt. Hắn muốn xông tới chất vấn Tiêu Linh Vũ, nhưng vì kế hoạch tương lai, hắn phải kiềm chế.

 

Hắn sải bước về phía cô, vẻ mặt lo lắng:

“Vũ Nhi, có chuyện gì vậy? Ai bắt nạt em sao!” Ánh mắt sắc bén quét qua đám đông rồi nói tiếp: “Anh sẽ bảo vệ em! Nhưng em không nên nói những lời giận dỗi như vậy.”

 

Câu nói nhấn mạnh đó nhằm cho mọi người hiểu rằng việc Tiêu Linh Vũ gọi hắn là tên khốn chỉ là do cô không làm chủ được cảm xúc.

 

Trần Nhiên vẫn là người bạn trai hoàn hảo trong mắt mọi người. Hắn quan tâm sâu sắc đến bạn gái, làm tất cả vì cô, luôn đứng ra bảo vệ cô.

Team Hạt Tiêu

 

Nhưng Tiêu Linh Vũ đã nhìn thấu sự thật. Tất cả sự dịu dàng ấy chỉ là một phương thức kiểm soát. Hắn đã vẽ sẵn con đường cho cô, và cô chỉ việc bước theo như một con rối. Mỗi khi con rối muốn tự mình bước đi, Trần Nhiên lại kiên nhẫn đưa cô trở về đúng quỹ đạo.

 

Trần Nhiên cho rằng, như mọi khi, cô sẽ ngoan ngoãn nhận sai và giúp hắn lấy lại hình tượng, nhưng lần này, Tiêu Linh Vũ chỉ lạnh lùng nhìn hắn. Cô mỉm cười lạnh lẽo, hỏi lại:

“Anh không thấy tấm ảnh sao?”

 

Sau đó, cô liếc nhìn Triệu Văn Mạn đang đứng cạnh hắn, trong mắt tràn đầy hận ý.

 

Vẻ mặt Trần Nhiên cứng lại. Hắn hỏi một cách cứng ngắc:

“Ảnh? Ảnh gì cơ?”

 

Hắn thực sự bất ngờ: Chẳng lẽ cô ta đã phát hiện ra điều gì rồi?

 

Mọi chuyện không diễn ra như hắn tính toán, hắn cảm nhận được Tiêu Linh Vũ có gì đó đã thay đổi, nhưng không rõ là gì. Dù sao hắn cũng phải tiếp tục đóng vai nạn nhân.

 

Tiêu Linh Vũ không muốn chơi tiếp trò này, cô chán ghét sự giả tạo đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô cười khẩy:

“Trần Nhiên, anh không thấy bức ảnh tôi ở khách sạn với một người đàn ông trên điện thoại hoặc máy tính của anh sao? Những cô bạn gái của anh không nói cho anh biết nhỉ?”

 

Khi nhắc đến bạn gái, ánh mắt cô lần lượt quét qua Lâm Tường Vũ và Triệu Văn Mạn.

 

Triệu Văn Mạn cau mày, ánh mắt lóe lên, nhưng không lên tiếng.

 

Trần Nhiên sững sờ, hắn bối rối và không biết trả lời sao.

 

Trước khi xuống tầng, hắn đã tưởng tượng ra toàn bộ cảnh tượng: Tiêu Linh Vũ bị cả công ty chỉ trích, ánh mắt mọi người khinh bỉ, cô gục ngã gần như tuyệt vọng.

 

Rồi hắn sẽ bước đến trách móc cô vì sự phản bội. Hắn sẽ trở thành người bị hại, và mọi người sẽ đồng cảm.

 

Sau đó, tin tức hắn đính hôn với Triệu Văn Mạn sẽ được công bố và chẳng ai dị nghị. Mọi người sẽ chúc phúc cho họ, nhưng giờ đây, khi vừa ra khỏi thang máy, Tiêu Linh Vũ đã gọi hắn là tên khốn và sẵn sàng tặng hắn cho người khác!

 

Hắn tức điên!

 

Nhưng hắn vẫn tin mình có thể xoay chuyển tình thế. Tiêu Linh Vũ luôn yếu đuối, dễ mềm lòng. Chỉ cần hắn ép nhẹ, cô sẽ nhận lỗi như mọi khi, nhưng tại sao hôm nay lại khác?

 

Trần Nhiên có hàng tá câu hỏi, nhưng trước tiên, hắn phải làm việc của mình.

 

Hắn lắc đầu:

“Vũ Nhi, bạn gái duy nhất của anh là em.” Sau đó hắn tỏ vẻ như vừa bừng tỉnh: “Nhưng em vừa nói gì? Em vào khách sạn với một người đàn ông khác?”

Giọng hắn tràn đầy kinh ngạc.

 

Trong lòng hắn thầm thở phào. “Mọi chuyện đang trở lại quỹ đạo.”

 

Vì Tiêu Linh Vũ đã thừa nhận, Trần Nhiên sẽ vẫn là người bị hại trong mắt mọi người.

 

Lâm Tường Vũ thấy vẻ mặt lo lắng của Trần Nhiên thì lập tức chen vào:

“Đúng vậy, quản lý Trần. Tiêu Linh Vũ đã bán thân cho một người đàn ông tối qua ở khách sạn. Tôi có bằng chứng đây!”

 

Cô ta giơ tấm ảnh ra. 

 

“Tôi tận mắt thấy cô ta đặt phòng với một gã trung niên bụng bự, xấu xí. Tôi không hiểu vì sao cô ta lại đi với người đó. Trừ khi... cô ta biết ông ta giàu có.”

 

Ánh mắt Lâm Tường Ngọc đầy khinh thường.

 

Trần Nhiên như c.h.ế.t lặng, hắn như không thể tin được người mình yêu lại phản bội.

 

Đột nhiên, hắn túm lấy vai gầy guộc của Tiêu Linh Vũ. Lúc ấy, hàng nút áo của cô bung ra, để lộ phần cổ.

 

Một dấu hôn đỏ rõ ràng hiện ra.

 

Đó là dấu vết của nụ hôn do đàn ông để lại.

 

Trần Nhiên nhìn thấy, con ngươi co lại. Hắn như không tin vào mắt mình. Bàn tay hắn lập tức giơ lên, tát thẳng vào mặt Tiêu Linh Vũ.