Editor: Moonliz
Thứ Bảy tuần này trời nắng đẹp rực rỡ.
Esther đến làng Hogsmeade cùng các bạn cùng phòng, nhưng giữa đường cô viện cớ đi tìm anh trai Ernie để tách ra và đi tới quán Ba Cây Chổi.
Bên trong quán Ba Cây Chổi vô cùng đông đúc, rất nhiều học sinh Hogwarts đang tụ tập lại để trò chuyện.
Esther tìm thấy bà Rosmerta, người đang trò chuyện với một nhóm phù thủy trưởng thành, và báo với bà ấy về lịch đặt trước của mình. Rosmerta nhìn cô một chút rồi mỉm cười: "Tầng hai, phòng thứ ba bên tay phải. Cháu có thể tự lên, trong phòng có menu, muốn uống gì cứ gọi là được."
Quán Ba Cây Chổi ngoài khu sảnh lớn ở tầng một còn có vài phòng riêng ở tầng hai, nhưng giá cả đắt đỏ, nên hiếm ai đặt, đặc biệt là học sinh.
May thay, cả Esther lẫn Draco đều không thiếu tiền. Vì chuyện tình cảm của họ chưa tiện công khai, nên họ phải gặp nhau ở nơi kín đáo như vậy là an toàn hơn.
Dĩ nhiên, ban đầu Draco từng gợi ý đi tiệm trà của bà Puddifoot – nơi các cặp đôi thường chọn để hẹn hò.
Nhưng Esther lập tức tỏ vẻ ghét bỏ và thẳng thừng từ chối.
Lần đầu đến làng Hogsmeade, cô từng tò mò vào đó, nhưng phong cách trang trí ngọt ngào quá mức bên trong khiến cô cảm thấy khó chịu.
Cô thật sự không hiểu người ta làm thế nào để nói chuyện yêu đương trong một nơi ngọt lịm đến phát ngán như vậy.
Vì thế, cộng thêm việc cô rất nhớ hương vị của bia bơ ở Ba Cây Chổi, cô đã dứt khoát chọn quán này. Draco có vẻ không hoàn toàn đồng ý, nhưng đôi lúc ý kiến của hắn không quan trọng lắm.
Khi Esther đến phòng riêng đã hẹn, Draco vẫn chưa tới.
Phòng không lớn, chỉ có hai chiếc ghế sofa và một bàn trà, đủ chỗ cho năm hoặc sáu người, rõ ràng là dành cho những vị khách muốn trò chuyện riêng tư.
Cô ngồi xuống ghế sofa, lấy chiếc gương hai chiều ra và gọi tên Draco.
Hắn trả lời rất nhanh. Trong gương hiện lên cảnh phố xá Hogsmeade đông đúc và tiếng người ồn ào náo nhiệt.
"Pansy, các cậu đừng bám theo tớ nữa. Tớ có hẹn gặp riêng để bàn chuyện quan trọng." Draco tỏ vẻ khó chịu nói với người bên cạnh.
Ngay sau đó là giọng chanh chua của Pansy: "Bọn tớ sẽ không làm lỡ việc của cậu đâu. Bọn tớ chỉ muốn biết có phải Zabini nói đúng rằng cậu đang hẹn hò với Esther Mayne hay không?"
"Liên quan gì đến các cậu chứ?" Draco đáp lại, giọng càng khó chịu hơn. "Tớ yêu ai hay không là chuyện riêng của tớ."
"Cậu yêu ai trong nhà Slytherin cũng được, nhưng cha của Mayne là một phù thủy Muggle! Cô ta không thuần huyết đâu, bác Malfoy sẽ không bao giờ đồng ý cho hai người ở bên nhau!"
Esther im lặng nghe cuộc cãi vã, cũng tò mò xem Draco sẽ trả lời thế nào.
Draco hạ chiếc gương xuống theo phản xạ, như sợ cô nghe thấy sẽ buồn. Nhưng có lẽ vì quá căng thẳng, nên hắn chỉ hạ gương mà không ngắt kết nối, nên Esther vẫn nghe rõ cuộc trò chuyện.
"Như tớ đã nói, chuyện này chẳng liên quan gì đến các cậu cả." Giọng Draco lạnh hẳn đi. "Chuyện của Malfoy không cần các cậu lo. Đừng đi theo tớ nữa, và đừng nói những điều này với tớ thêm lần nào nữa."
Nói xong, mặt gương rung chuyển, có lẽ Draco đã rời đi một mình.
Từ xa vọng lại tiếng Pansy yếu ớt: "Tớ chỉ lo cho cậu thôi!" Nhưng chưa nói hết câu đã bị người khác cắt ngang: "Thôi cậu bớt lời đi, Pansy!"
Những tiếng nói ấy dần nhỏ lại và biến mất hẳn.
Draco cầm lại chiếc gương, nhìn Esther và nói: "Anh sắp đến rồi."
Mặc dù giữa hai chân mày hắn vẫn còn chút bực bội vì chuyện vừa xảy ra, nhưng giọng nói với Esther lại rất nhẹ nhàng.
Esther gật đầu: "Em đang chờ đây. Lên đây nhớ mang cho em một cốc bia bơ nhé."
Draco cảm thấy Esther ngày càng thuần thục trong việc sai bảo hắn.
Mặc dù trong lòng hắn không ngừng phàn nàn, nhưng bề ngoài vẫn vui vẻ đồng ý ngay.
Cả hai ngầm hiểu với nhau, tạm thời không nhắc lại chủ đề vừa rồi.
Esther không phải đợi lâu, Draco đã mang một cốc bia bơ lên.
Esther nhìn hắn một cái, tò mò hỏi:"Sao anh chỉ mua một cốc? Không uống à?"
Draco đưa cốc bia bơ cho cô, đáp:"Anh nghĩ nếu mua hai cốc, cốc còn lại chắc cũng chẳng đến được bụng anh đâu. Hơn nữa, em cũng biết khả năng của mình rồi đấy. Nếu uống hai cốc bia, anh sợ em sẽ say và làm loạn lên."
Đây là sự thật, nhưng Esther không thích nghe chút nào.
Tuy nhiên, cô là một cô gái hiền lành và rộng lượng, không muốn đôi co với cậu bạn trai trẻ con của mình về chuyện nhỏ nhặt này.
Cô cầm cốc bia lên, nhấp một ngụm nhỏ. Hương vị đậm đà thơm ngon lan tỏa trong khoang miệng, xua tan mọi cảm giác khó chịu ngay lập tức.
"Thật sự ngon lắm. Anh chắc chắn là anh không muốn uống à?" Esther hỏi.
Draco đáp: "Chắc chắn."
Sau đó, hắn nhìn sắc mặt của cô, hơi do dự rồi nói: "Đừng bận tâm đến những lời Pansy nói."
"Nhưng em thấy cô ta nói cũng đúng mà." Esther bình thản đáp.
Sự bình thản của cô đến từ việc cô hiểu rõ, nếu cả hai thực sự muốn bên nhau, ý kiến của cha mẹ Draco không phải là vấn đề quan trọng nhất. Thứ thực sự cản trở họ có lẽ chỉ là Voldemort.
Nếu Voldemort không gây chuyện, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
"Cô ấy không đúng đâu, đó chỉ là suy đoán thôi." Draco vội vàng giải thích.
"Cha em đúng là một phù thủy Muggle, nhưng ông ấy không phải là phù thủy Muggle bình thường. Anh nhớ gia đình em khá có sự ảnh hưởng trong thế giới Muggle, đúng không?"
Esther chỉnh lại: "Không phải ảnh hưởng, mà là tài chính. Nghe 'ảnh hưởng' cứ như gia đình em dính vào mấy giao dịch phi pháp của băng đảng vậy."
Draco không hiểu vì sao cô lại chỉnh lời mình, nhưng cũng không quá để tâm.
"Vả lại, hiện tại ông Mayne là Cục trưởng Cục Quản lý và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí của Bộ Pháp thuật. Dù mới nhậm chức không lâu nhưng danh tiếng của ông ấy rất tốt. Anh tin rằng nếu tiếp tục phát triển, ông ấy hoàn toàn có thể tranh cử vị trí Bộ trưởng Bộ Pháp thuật."
Draco tiếp lời, giọng chắc nịch.
"Nhưng cha em không lớn lên trong giới pháp thuật, ông ấy không có nền tảng vững chắc để có thể lên làm Bộ trưởng." Esther nheo mắt, trong lòng bắt đầu hiểu tại sao gia đình Malfoy lại thân thiện với cha cô – hóa ra là vì lý do này.
Quả nhiên, lời nói tiếp theo của Draco đã xác nhận phán đoán của cô.
"Nhưng gia đình Malfoy thì có nền tảng đó mà!"
Hắn nói, thậm chí còn tự hào ưỡn ngực.
Esther vẫn mỉm cười, nhưng giọng điệu trở nên nguy hiểm: "Vậy nên, việc anh hẹn hò với em thực chất chỉ là nhiệm vụ mà ông Malfoy giao cho anh thôi sao?"
Draco sững người. Hắn nói những điều này chỉ để chứng minh rằng cha mẹ mình sẽ không phản đối chuyện hai người ở bên nhau, không ngờ cô lại hiểu thành như vậy.
"Tất nhiên là không!" Hắn vội vàng phủ nhận.
"Anh có thể thề với Merlin rằng anh hẹn hò với em chỉ vì anh thực sự thích em!"
Lúc này, hắn không còn để ý đến vẻ ngoài kiêu ngạo thường ngày nữa, mà chủ động bày tỏ lòng mình.
Nghe đến đây, Esther không kìm được, nở nụ cười đắc ý: "Hóa ra anh thích em đến vậy."
Draco lập tức nhận ra mình bị cô trêu chọc, hắn không hài lòng rút ngắn khoảng cách giữa hai người, cúi đầu hôn cô.
"Em cố tình phải không?"
...
Editor: xong dl sớm nên sốp quay lại ròi đây 🫰🏻