Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 358: Trò chuyện



Editor: Moonliz

Đồng xu trong tay nóng lên, chưa bao lâu sau nó bắt đầu rung lên, hiển thị vị trí của đồng xu kia, nằm trong phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin.

Esther đứng chờ tại đó, Draco nhanh chóng xuất hiện.

"Em biết ngay đồng xu đó ở chỗ anh mà." Esther mỉm cười, đưa tay ra: "Trả lại cho em đi."

Draco giấu tay ra sau lưng: "Không trả, anh nhặt được thì đương nhiên là nó là của anh rồi."

"Anh đâu có thiếu." Esther bước lên, giả vờ định giật lại. Draco nhanh chóng né tránh, trên mặt nở nụ cười, rõ ràng là hắn đang cố ý trêu chọc cô.

"Thôi nào, thôi nào." Sau một hồi đùa nghịch, cuối cùng Draco cũng trả lại đồng xu: "Cầm lấy, lần sau nếu làm mất nữa thì chưa chắc người nhặt được là anh đâu."

Esther nhận đồng xu. Vì đã được Draco cầm trên tay khá lâu, giờ đây miếng kim loại lạnh lẽo mang hơi ấm của hắn, tỏa ra một ít nhiệt nơi tay cô.

Cô cất đồng xu vào túi, rồi lại đưa tay ra.

"Làm gì nữa? Anh đâu có lấy gì khác của em." Draco nghi hoặc.

Esther giải thích: "Lấy đồng xu của anh ra đây, để em nâng cấp lên cho. Sau này anh có thể liên lạc riêng với em."

Draco chỉ tham gia vài buổi đầu tiên của đội D.A, sau đó không tham gia nữa, vì thế đồng xu của hắn chưa được nâng cấp.

Lúc này Draco mới lấy ra một đồng xu từ túi áo ra.

"Đồng xu này... không đúng lắm thì phải?"

Esther cầm đồng xu lên xem xét. Đây rõ ràng không phải là đồng Galleon thật, nhưng cũng không giống đồng xu mà họ dùng để liên lạc ngày trước.

Draco cũng nhìn qua một chút, sau đó ngượng ngùng nói: "Thật ra không phải. Đây là đồng xu anh tự chế, bắt chước cách liên lạc của đội D.A., để liên lạc với bà chủ quán Ba Cây Chổi khi anh kiểm soát bà ấy."

Vừa nói, hắn vừa tiếp tục tìm trong túi và nhanh chóng lấy ra một đồng xu khác.

"Đây mới đúng."

Esther nhận đồng xu, so sánh hai cái với nhau, quả nhiên chúng rất giống nhau. Cô không khỏi thốt lên: "Đúng là anh rất có tài năng với mấy thứ nhỏ nhặt như thế này."

Cô nhanh chóng nâng cấp đồng xu rồi trả lại cho Draco.

Kể từ khi chiếc gương hai mặt bị hỏng, họ gặp nhiều khó khăn trong việc liên lạc. Giờ đây, vấn đề này tạm thời đã được giải quyết.

Đến lúc nói chuyện chính.

Esther chia sẻ toàn bộ kế hoạch của mình và cả nhóm. Nghe xong, Draco khẽ nhíu mày, nhưng không đưa ra ý kiến phản đối.

"Chỉ cần các em khống chế được anh em nhà Carrow, thì anh có thể sử dụng Lời Nguyền Độc Đoán với họ. Nhưng, Esther, em biết nếu anh thực hiện Lời Nguyền Độc Đoán lên họ, điều đó có nghĩa là gì không?"

Esther tất nhiên hiểu: "Điều đó có nghĩa là anh phản bội Voldemort và đứng về phía cụ Dumbledore."

"Nhưng em cũng biết, cha anh là tay sai của Voldemort."

"Nhưng anh thì không." Esther bình thản nhìn Draco: "Anh là Draco, là một cá nhân độc lập, có quyền lựa chọn con đường của riêng mình. Hơn nữa, ông Malfoy đã lựa chọn sai lầm, Voldemort chắc chắn sẽ thua. Trong tình thế này, anh quay đầu sẽ là cách duy nhất để bảo đảm gia đình mình sống sót sau cuộc chiến."

Draco ngước mắt lên, nhìn thẳng vào đôi mắt trong sáng của Esther, lòng đầy mâu thuẫn: "Sao em lại chắc chắn rằng Voldemort sẽ thua đến thế?"

Sự tin tưởng kỳ lạ này, giống như những điều kỳ lạ khác trước đây — những điều có vẻ không phải chỉ là ngẫu nhiên.

Trước thềm cuộc chiến, Esther tin tưởng khả năng Bế Quan Bí Thuật của Draco, nên nhẹ nhàng tiết lộ: "Bởi vì, em đã từng nhìn thấy. Em thấy Voldemort đấu tay đôi với Harry và cuối cùng bị Harry tiêu diệt."

Sắc mặt Draco lập tức thay đổi. Trong đầu hắn lóe lên đủ loại giả thuyết, cuối cùng vẫn không thể tin nổi mà hỏi: "Em thấy bằng cách nào? Có thể đó chỉ là ảo giác của em thôi."

Esther lắc đầu: "Có những điều em đã hứa với cha rằng sẽ không tiết lộ trước khi mọi chuyện ngã ngũ, nên em chỉ có thể nói rằng đó không phải ảo giác."

Draco bị cuốn vào dòng suy nghĩ hỗn loạn. Cuối cùng, giọng hắn run rẩy: "Thật sao? Voldemort thực sự sẽ chết dưới tay Potter à?"

Hắn không khỏi nhớ đến lời tiên tri đã lưu truyền trong giới pháp thuật từ lâu:

"Kẻ có sức mạnh đánh bại Chúa tể Hắc ám đang đến gần...

Kẻ ấy được sinh ra bởi những người đã ba lần chống lại hắn, 

Sinh ra vào lúc tháng Bảy tàn...

Và Chúa tể Hắc ám sẽ đánh dấu kẻ ấy như là người ngang hàng"

"Đúng vậy. Hắn ta chắc chắn sẽ chết." Esther khẳng định chắc nịch, vừa là nói với Draco, vừa tự nhắc nhở bản thân.

Draco mấp máy môi, dường như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại im lặng, chỉ gật đầu: "Được, anh tin em."

Dù là em thật sự nhìn thấy tương lai, hay đó chỉ là ảo giác, thậm chí là lời nói dối để trấn an anh, thì anh đều chấp nhận. Bởi vì anh đã quyết định sẽ đứng về phía em.

Esther không biết Draco đang nghĩ gì, nhưng sự tin tưởng của hắn khiến cô xúc động. Cô không nhịn được bước tới ôm hắn, nhẹ giọng nói: "Dạo này giáo sư Snape không ở trường. Bọn em dự định ra tay vào sáng mai, trong bữa sáng của học sinh và giáo viên. Vì thế em cần biết thái độ của các học sinh nhà Slytherin đối với anh em nhà Carrow và Voldemort."

Draco không có lý do gì để giấu giếm. Sau khi suy nghĩ, hắn trả lời: "Anh em nhà Carrow cũng không hề nương tay với học sinh nhà Slytherin. Nhiều người ghét họ, nhưng cũng không ít kẻ cuồng tín tôn thờ Voldemort."

Hắn liệt kê một vài cái tên, đều là những học sinh nhà Slytherin có thái độ cực đoan.

Hắn hơi ngừng lại rồi nói tiếp về nhóm bạn thân của mình: "Theo, dù cha cậu ấy là Tử Thần Thực Tử, nhưng quan hệ giữa họ không tốt. Vì thế cậu ấy không thích Voldemort. Blaise cũng không thích Voldemort. Pansy... cô ấy khá tôn thờ Voldemort, nhưng đó chỉ là do thiếu hiểu biết. Đừng để ý đến cô ấy. Gần đây cô ấy rất nghe lời Blaise. Có Blaise ở đó, cô ấy sẽ không gây rắc rối."

"Người cần chú ý là Goyle và Crabbe. Trong các tiết học của anh em nhà Carrow, họ rất tích cực và tôn sùng hai người đó. Khi mọi chuyện xảy ra, chắc chắn họ sẽ tìm cách báo tin cho các Tử Thần Thực Tử."

Việc "bán đứng" học sinh nhà Slytherin không khiến Draco cảm thấy tí tội lỗi nào. Mỗi người trong nhà đã chia bè kết phái từ lâu, quan hệ giữa nhiều người vốn không tốt.

Từ khi gia đình Malfoy thất thế, Draco thường xuyên bị khinh rẻ, thậm chí Goyle và Crabbe — hai người từng theo hắn từ nhỏ cũng bắt đầu chế nhạo hắn. Mặc dù không nói ra, nhưng hắn không thể không cảm thấy tổn thương và phẫn uất.

Ngày trước, dù đối xử không quá tốt với họ, hắn cũng chưa bao giờ khinh thường họ. Hắn có cái gì tốt, thì họ đều được chia phần. Thế mà giờ đây, hắn lại bị đối xử như vậy.

Cảm giác vừa giận dữ vừa cay đắng, khiến lòng Draco khó nguôi ngoai.