Không Phải Tôi Thì Không Được

Chương 9



Trong buổi họp đầu năm, tôi là người đại diện cho bộ phận phần mềm lên phát biểu.

Tôi nhìn xuống khán phòng với hàng trăm con người, cảm thấy hơi hồi hộp, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, nắm chặt lấy chiếc micro.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Vô tình quay đầu lại nhìn thấy Lý Thần Hạo, bỗng nhiên tôi bình tĩnh trở lại, đặt bản thảo đã chuẩn bị sẵn xuống và bắt đầu bài phát biểu của mình.

"Mọi người đã gửi đến rất nhiều lời chúc tốt đẹp rồi, nhân dịp này tôi xin được chia sẻ đôi điều từ tận đáy lòng mình.’’

“Tôi đã tổng hợp lại một số vấn đề về sự bất bình đẳng và phân biệt đối xử mà phụ nữ phải đối mặt trong môi trường công sở. Đầu tiên chính là vấn đề phân biệt giới tính. Một số người làm nhân sự, bản thân họ là phụ nữ nhưng lại có định kiến với chính những người cùng giới, cho rằng phụ nữ không thể làm tốt một số công việc như nam giới.”

“Hoặc trong quá trình tuyển dụng và thăng chức, họ thường có xu hướng ưu tiên nam giới hơn.”

“Thứ hai, phụ nữ thiếu sự hỗ trợ và các nguồn lực cần thiết. Những cơ hội và sự hỗ trợ bình đẳng trước đây thường nghiêng về phía nam giới, điều này đã phần nào hạn chế sự phát triển của phụ nữ trong công việc.”

“Rõ ràng là cùng vào công ty, nhưng cơ hội thăng tiến của nữ giới lại ít hơn hẳn, thậm chí nhiều người còn bị chèn ép. Ví dụ như ở ngay bộ phận phần mềm của chúng ta, nhiều người vẫn vô thức cho rằng phụ nữ kém logic hơn nam giới, không thể viết ra những chương trình hay sản phẩm tốt.”

“Nhưng sự thật không phải vậy. Rất nhiều bạn nữ không chỉ có kỹ năng lập trình và kiến thức chuyên môn vững vàng, mà còn rất tỉ mỉ, kiên nhẫn và sáng tạo. Chính những phẩm chất này đã giúp họ có những lợi thế đặc biệt trong việc giải quyết vấn đề, phát triển phần mềm và thuật toán.”

“Tôi hy vọng rằng trong năm mới, tất cả chúng ta có thể tạo điều kiện cho các bạn nữ có nhiều không gian phát triển hơn. Chúng tôi không muốn cứ đến tuổi ba mươi là bị coi như cái máy đẻ, là cây tầm gửi sống bám vào đàn ông. Chúng tôi cũng phải vùi đầu vào học hành bao nhiêu năm trời, chúng tôi cũng nỗ lực, cũng cố gắng hết mình! Thậm chí chúng tôi còn phải cố gắng gấp đôi để có được sự đối xử công bằng như các nam lập trình viên.”

“Vì vậy, xin mọi người đừng coi nữ lập trình viên như những món đồ trang trí may mắn nữa! Chúng ta nên cùng nhau xóa bỏ những định kiến về giới tính và sự bất bình đẳng, tạo nên một môi trường làm việc công bằng, văn minh và tôn trọng lẫn nhau."

Sau khi tôi kết thúc bài phát biểu, cả hội trường im lặng trong giây lát.

Rồi những tràng pháo tay như sấm dậy vang lên, Chương Hoa nhảy cẫng lên, hét to: "Chị Tiêu! Chị đỉnh quá!"

Không ít những đồng nghiệp nữ đã rưng rưng nước mắt.

“Tên quản lý khốn nạn, phải kiện gã ra Cục Lao động mới được!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“Cô Trương nói đúng lắm, mấy hôm nay tôi cũng đã suy nghĩ lại. Dù sao tôi cũng là đàn ông, không thể nào hiểu hết được những khó khăn của nhân viên nữ. Vì vậy, công ty chúng ta sẽ áp dụng một số chính sách mới.”

“Hàng tháng, tất cả nhân viên nữ sẽ được nghỉ một ngày phép kinh nguyệt. Những ai đã có gia đình và con nhỏ, sẽ được cộng thêm năm ngày phép mỗi năm để chăm sóc con cái. Mỗi quý, công ty sẽ hỗ trợ toàn bộ chi phí khám sức khỏe định kỳ cho nhân viên nữ.”

“Ngoài ra, mỗi nhân viên nữ sẽ được cộng thêm hai ngày phép năm, những ai lấy chồng xa có thể tranh thủ về thăm ba mẹ."

“Các đồng nghiệp nam cũng đừng nghĩ là mình thiệt nhé, những ai đã có vợ con thì cũng có thể xin nghỉ phép này để về nhà với vợ con."

Bên dưới có người kêu lên: "Thế thì khổ nhất vẫn là hội độc thân chúng tôi chứ còn ai."

Mọi người cười ồ lên.

Lý Thần Hạo cũng cười nói: "Các bạn trẻ cứ cố gắng lên! Có công mài sắt, có ngày nên kim. Chúc mọi người một năm mới vui vẻ!"

Kết thúc buổi tiệc tất niên, Lý Thần Hạo kéo tôi ra bãi đỗ xe, đẩy tôi vào tường rồi làm nũng: "Vợ ơi, anh cũng muốn được nghỉ phép, khi nào em cho anh về ra mắt gia đình đây?"

Tôi đẩy anh ra, mở cửa xe: "Đi, đi ngay bây giờ."

Anh ấy vẫn cứ bám lấy tôi, thì thầm vào tai: "Có một câu anh muốn nói với em từ lâu rồi."

Tim tôi đập thình thịch, không lẽ anh ấy định cầu hôn mình ở đây sao?

"Anh muốn nói gì?"

"Chúc em năm mới vui vẻ, cô gái của anh."

(Hết)

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com