Dùng tốc độ của tiểu Huyết Yêu nhị vân, lại xuất ra khí lực như bú sữa mẹ để chạy trốn thục mạng. Trong vòng ba tức, đủ để chạy ra xa hơn trăm mét, hai trăm mét, đuổi cũng không kịp.
- Đa tạ sư huynh xuất thủ cứu giúp.
Ba đệ tử kiếm phủ lúc này mới phản ứng kịp, một người trong đó vội vàng hạ kiếm lễ với Sở Mộ. Ba bọn họ tóc tai bù xù, trên mặt còn vết máu loang lổ, Sở Mộ cũng không nhìn thấy rõ khuôn mặt bọn họ.
Cho dù mục tiêu chủ yếu khi tiến vào trong Huyết Yêu cảnh đã thay đổi, nhưng mà nếu như có thể kiếm thêm được chút Huyết Yêu hạch, tự nhiên Sở Mộ cũng sẽ không buông tha.
Ba người chỉ có một người không hạ kiếm lễ, đối với chuyện này Sở Mộ cũng không để ý.
Người này lắc đầu, làm cho mái tóc trên đầu càng thêm rối loạn, che kín hoàn toàn gương mặt hắn, một đôi mắt xuyên qua khe hở sợi tóc nhìn chằm chằm vào Sở Mộ.
Sở Mộ đi về phía thi thể khô quắt của tiểu Huyết Yêu trên mặt đất, xuất kiếm đánh vỡ đầu bọn chúng, thu hoạch từng Huyết Yêu hạch vào trong oản luân không gian, chuyện như vậy hắn làm vô cùng quen thuộc, đã trở thành thói quen.
- Oản luân không gian...
Kiếm giả từ đầu không có nói chuyện lại đột nhiên dùng kiếm khí truyền âm nói cho hai người khác:
- Hắn có oản luân không gian.
Oản luân không gian a, đó là bảo bối phải cần tới trăm vạn học phần mới có thể đổi được. Bọn họ cũng không có, không ngờ tới người cứu bọn họ lại có bảo bối như vậy.
- Oản Luân không gian có giá trị trăm vạn học phần. Kiếm thuật hắn các ngươi cũng nhìn thấy rối, tin rằng trong oản luân không gian kia nhất định có không ít Huyết Yêu hạch, hơn nữa năm mươi mốt khỏa Huyết Yêu ở chỗ này, cũng trị giá không ít học phần.
Ba bọn họ nói chuyện đều dùng kiếm khí truyền âm, cách Sở Mộ lại có một đoạn, cho nên Sở Mộ không có cách nào nghe được.
- Ngươi có thể lựa chọn không ra tay, chỉ cần ngươi không ra tay, thu hoạch sau khi giết chết hắn, ta có thể phân cho ngươi hai mươi vạn học phần. Có hai mươi vạn học phần này, tin rằng ngươi có thể đổi được thứ đồ vật có trợ giúp rất lớn với ngươi.
Huyễn Ảnh bộ viên mãn thật thật hư hư, thực sự khó có thể phân biệt.
Một đạo kiếm quang đen kịt phảng phất như từ hư vô xuất hiện, trong sự kinh hãi của một Kiếm giả trong đó phá vỡ kiếm khí hộ thể của hắn, sự sắc bén của nó làm cho trái tim hai người còn lại lập tức co thắt lại.
Giống như là tiểu Huyết Yêu vậy, một kiếm đâm vào lồng ngực bên phải, xuyên thủng trái tím. Tiên thiên kiếm khí bạo phát, trái tim bị nghiền nát.
Trái tim cũng là một trong những nhược điểm của nhân loại.
- Vì sao ngươi có thể tránh đi được công kích bất ngờ của chúng ta?
Cố Tích Bình rống to nói, hắn vạn phần không cam lòng, tập kích như vậy hẳn không có chút sơ hở nào mới đún.g
Sở Mộ không có trả lời, sở dĩ có thể biết rõ bọn họ tập kích như vậy hoàn toàn là do cảm giác nhạy cảm với sát khí của hắn. Trong nháy mắt khi Cố Tích Bình sinh ra sát tâm, có chút sát khí lộ ra, lập tức bị Sở Mộ nắm bắt.
Hắn không phải là người ngu, cho dù là thuận tay cứu ba người này, Sở Mộ cũng không buông lỏng cảnh giác.
Nhưng mà hắn không có nói cho Cố Tích Bình nói, hậu quả muốn giết hắn chỉ có một, đó là bị hắn giết lại.
Kiếm giả nhân loại không giống như tiểu Huyết Yêu, Sở Mộ thi triển là Huyễn Ảnh bộ viên mãn, thừa dịp bọn họ đang đại loạn, tâm trí rung động lập tức giết chết một người bên trong ba người, còn làm cho hai người còn lại càng thêm lo lắng, hồi hộp.
Bốn thành Phong chi ý cảnh được thi triển tới cực hạn, phối hợp với Huyễn Ảnh bộ viên mãn, làm cho thân thể Sở Mộ thực thực hư hư, biến ảo không thôi, càng thêm khó lường.