Ôm loại ý nghĩ này trong đầu, Sở Mộ chuyển hướng, nhanh chóng đi về phía Tàng Công lâu.
Bỏ qua lầu một lầu hai, Sở Mộ trực tiếp lên tới khi vực bí pháp trong lầu ba. Sau khi quét qua một vòng, Sở Mộ tổng cộng tìm được hai loại bí pháp phi hành.
Khẽ lắc đầu, đối với hai môn bí pháp phi hành này Sở Mộ cũng không hài lòng. Bởi vì hai môn bí pháp phi hành này tuy rằng cũng có thể khiến cho người ta phi hành trên không trung, nhưng mà tai hại cũng rất rõ ràng, một môn thì tốc độ không đủ nhanh, một môn thì tiêu hao quá lớn.
Tu luyện kiếm khí tự nhiên là tu luyện Thiên Nguyên cửu chuyển, mà lĩnh ngộ kiếm thuật trừ kiếm thuật trụ cột của kiếm thuật sư cùng với kỹ xảo phát lực ra, còn phải tu luyện Kinh Phong kiếm thuật, ngoài ra, cũng không ngừng tiến hành dung hợp Kinh Phong kiếm thuật.
Kích cuối cùng trong trận đấu trước đó, giúp Sở Mộ đánh bại Trang Liệt kia. Liệt Không kiếm kích đó chính là thành quả dung hợp của mười ba thức trước đó của Kinh Phong kiếm thuật và sát chiêu Kim Phong liệt không. Trước mắt Sở Mộ đã đem mười thức trước dung nhập vào trong kim Phong liệt không. Khiến cho uy lực Kinh Phong liệt không đại tăng. Không kém hơn Kinh phong liệt đại thành của Kinh Phong kiếm thuật.
Mà Liệt Không kiếm kích khác với Kinh Phong liệt, Kinh Phong liệt khi đánh ra hiện lên một mảnh công kích, ảnh hưởng tới phạm vi nhất định, Liệt Khong kiếm kích lại đem lực lượng ngưng tụ thành một thể, trực tiếp tiến hành công kích một điểm.
Nếu như phải nói rõ, uy lực công kích của Liệt Không kiếm kích còn hơn Kinh Phong liệt đại thành rất nhiều. So với Phá Ngục nhất kiếm cũng không thua kém chút nào. Hơn nữa lại có tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, được Sở Mộ coi như là một trong những con át chủ bài của hắn.
Mỗi một ngày đều tu luyện như vậy, Sở Mộ là người đi sớm về trễ. Phần lớn thời gian đều ở trong Ngộ kiếm thất, thời gian khác thì dùng trên việc lĩnh ngộ và tu luyện kiếm thể, kiếm thuật, kiếm khí.
Trong đó Sở Mộ cũng có đọc qua đủ loại điển tịch, tìm kiếm cái gọi là Ma La kiếm tông, đáng tiếc không tìm được chút manh mối hữu dụng nào.
Từng ngày lại từng ngày nhanh chóng qua đi, chỉ chớp mắt lại qua ba ngày. Mỗi ngày tám thời thần, Tê Liệt ý cảnh của Sở Mộ lần nữa từ hai thành sáu tăng lên hai thành bảy.
Càng tăng lên cao càng khó khăn.
Nếu là ý cảnh thông thường, từ hai thành bảy lên hai thành tám độ khó không lớn tới như vậy. Nhưng mà độ khó lĩnh ngộ Tê Liệt ý cảnh còn hơn ý cảnh thông thường quá nhiều. Trong lúc vô hình mỗi một điểm chênh lệch đều bị phóng đại lên rất nhiều.
Từ hai thành bảy tăng lên hai thành tám, trọn vẹn tổn hao ba ngày rưỡi của Sở Mộ. Từ hai thành tám tăng lên tới hai thành chín, Sở Mộ tốn bốn ngày, rồi sao đó từ hai thành chín tăng lên tới ba thành, Sở Mộ lại tốn năm ngày.