Kiếm Pháp Vương Giả

Chương 651: Người khổng l�? Lá»­a



Bước chân Chu Hằng đi tới không chậm lại chút nào, hai mắt mở trừng, hÆ¡i thở của vÆ°Æ¡ng giả trong võ giận cuốn, trong nháy mắt liền đem khí thế của 8 người này toàn bộ áp chế.  

8 người kia đồng thời bị kiềm hãm. Nếu nói chiến lá»±c chân thật, trong bọn họ thậm chí khả năng có nhân vật Thăng Hoa VÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng ở trên đại lục đặc thù này lại là nÆ¡i mà Nhật Diệu VÆ°Æ¡ng chí tôn vô địch!  

Trừ phi bọn họ chịu tế ra Tiên khí bậc cao để trấn áp!  

NhÆ°ng mọi người vốn là không thù không oán, đều là hướng về thiên tài địa bảo mà tới. Nếu hiện tại nÆ¡i này còn có vị trí có thể cho phép thêm người, lại cần gì phải hùng hổ dọa người?  

Dù sao ở nÆ¡i này đối mặt với một vị Nhật Diệu VÆ°Æ¡ng chí tôn, cho dù là Sáng Thế Đế cÅ©ng không dám nói có nắm chắc tất thắng!  

Chu Hằng cÅ©ng không có hứng thú khÆ¡i dậy chiến tranh. Một là 8 người này cÅ©ng không dễ chọc, hai là hắn cÅ©ng không có tính toán hấp thu suối lá»­a, nhÆ° vậy chiến đấu lại có nghÄ©a lý gì? Hắn rảo bước tiến vào thiên trì, 8 vị cường giả kia cÅ©ng nhao nhao thu hồi lá»±c chú ý, tiếp tục hấp thu chỗ tốt trong thiên trì.  

Toàn trường trở nên yên tÄ©nh, Chu Hằng lại ngụp đầu lặn xuống đáy thiên trì. Hắn muốn thông qua thiên trì này tiến vào sâu trong bụng núi nếu nhÆ° có thể.  

Hítzzzz… thật nóng!  

Chu Hằng mới lặn xuống 50 trượng liền không thể không tế ra vầng mặt trời để chống đỡ sức nóng đáng sợ kia. NhÆ°ng khi hắn lặn xuống trên trăm trượng, cho dù là 10 vầng mặt trời cùng ra đều không chống đỡ nổi, độ nóng quá cao.  

Còn muốn cậy mạnh xông vào, sẽ chỉ đem hắn đốt thành tro tàn!  

Nếu là khoảng cách gần một chút còn không sao, cùng lắm thì hắn vận chuyển phù văn trị liệu đánh liều một chuyến. NhÆ°ng từ tình huống hiện tại mà xem, hắn cách đáy ao đều có một đoạn khoảng cách lớn, càng huống chi là bên trong bụng núi!  

– Không xuống được! Chu Hằng nói với Hỏa Thần Lô: – Chỉ có thể từ bỏ!  

– Đừng!  

Hỏa Thần Lô vội vàng kêu to: – Bổn tọa có thể giúp ngÆ°Æ¡i hấp thu ngọn lá»­a, ngÆ°Æ¡i đem bổn tọa tế ra là được rồi!  

Chu Hằng giận dữ. Cái lò thối tha này có năng lá»±c nhÆ° thế không ngờ không nói sớm một chút, hại hắn trước đó chịu không ít đau khổ.  

– Hắc hắc! Hỏa Thần Lô cÅ©ng biết đuối lý, lại muốn dá»±a vào Chu Hằng thu hoạch dị hỏa, chỉ có thể ở bên cạnh nịnh nọt cười khan, giống nhÆ° một nàng dâu nhỏ.  

Chu Hằng đem Hỏa Thần Lô tế ra, theo lời mở nắp lò. Lập tức tất cả sức nóng đều bị Hỏa Thần Lô hút đi. Công năng lớn nhất của món bảo khí này chính là luyện đan, mà Chu Hằng lại không đủ thá»±c lá»±c để kích phát nó. NhÆ°ng hấp thu lá»±c lượng lá»­a lại là năng lá»±c đặc biệt có của tiền thân Hỏa Thần Lô.  

Thái DÆ°Æ¡ng Tinh Kim vốn chính là hấp thu lá»±c lượng lá»­a vô số trăm triệu năm mới luyện thành.  

Có món bảo khí này hộ tống, sức nóng bao phủ toàn thân Chu Hằng trong nháy mắt biến mất, hắn lại lặn xuống.  

500 trượng, 1000 trượng, 10000 trượng!  

Ngọn núi này cao thái quá, mà thiên trì này cÅ©ng đồng dạng sâu đến thái quá. Thẳng đến khi Chu Hằng lặn xuống ba vạn trượng, hắn rốt cục tới đáy ao. NÆ¡i này nối liền một tầng dung nham ngầm, dung nham màu đỏ lá»­a đang cuồn cuộn.  

– Đi bên trái! Hỏa Thần Lô truyền lại thần thức, nó có thể cảm ứng được vị trí của dị hỏa.  

Chu Hằng theo lời mà đi. Cấp bậc món bảo vật này cao thái quá, mặc cho ngọn lá»­a nÆ¡i này cuồng bạo mấy đều có thể dễ dàng hấp thu. Dù sao Chu Hằng cÅ©ng không biết độ nóng nÆ¡i này khủng bố cỡ nào.  

Không có Hỏa Thần Lô bảo hộ, hắn bằng vào phù văn trên thiên linh cái cÅ©ng không thể hoàn toàn bảo vệ được, nhiều nhất để hắn giữ lại một cái xác tàn một khối thiên linh cái. Những bộ phận khác đều phải hóa thành tro tàn.  

– Sắp tới! Sắp tới rồi! Hỏa Thần Lô tràn đầy hÆ°ng phấn. Nó khát vọng dị hỏa giống nhÆ° Chu Hằng cần kim loại bậc cao để đề cao thể chất vậy.  

Chu Hằng theo tầng dung nham mà đi, lại không ngừng đi tới, đi tới. Sau gần ná»­a ngày, đường ngầm dưới đất này trở nên càng ngày càng trống trải. Lúc trước chỉ có thể nói là suối nhỏ, nhÆ°ng chậm rãi liền biến thành dòng sông, hiện tại thì hoàn toàn là sông dài sông rộng!  

– Bổn tọa cảm ứng được rồi! Chính ở chỗ đó! Hỏa Thần Lô đột nhiên kêu to, nếu nhÆ° nó có hai tay khẳng định sẽ đồng loạt chỉ về phía trước.  

Chu Hằng lại tiến tới. Đột nhiên, tầng dung nham nÆ¡i này xuất hiện hạ xuống, mà địa thế cÅ©ng trở nên trống trải, hiện ra một hồ ngầm thật lớn. Dung nham màu đỏ sậm đang không ngừng nhúc nhích, mỗi một dòng đều có thể khiến cho Thăng Hoa Đế hóa thành tro trong nháy mắt!  

NÆ¡i này có cấm chế đặc thù, bất kỳ cường giả nào đều bị áp chế đến Nhật Diệu VÆ°Æ¡ng. Bao gồm lá»±c lượng, phòng ngá»±, thần thức. Bởi vậy nÆ¡i này biến thành một nÆ¡i cấm địa tuyệt đối, trên lý thuyết khiến bất luận kẻ nào đều không có khả năng đạt tới!  

Trừ phi ai còn có được cái Hỏa Thần Lô thứ hai hoặc là đồ vật tÆ°Æ¡ng tá»±.  

Chu Hằng đưa mắt nhìn, chỉ thấy xa xa rõ ràng có một món đồ đang trôi nổi trên tầng dung nham!  

Hítzzz!  

Độ nóng nÆ¡i này đủ khiến cho Thăng Hoa Đế trong nháy mắt hóa thành tro, kia đến tột cùng là vật gì, làm sao có thể không bị hòa tan?  

Sáng Thế VÆ°Æ¡ng, Sáng Thế Hoàng, Sáng Thế Đế?  

Chu Hằng tăng tốc độ, sau khi bÆ¡i gần một chút hắn mới phát hiện đó rồi lại là một đoạn thi thể!  

Đó tuyệt đối không phải là Nhân tộc, bởi vì nó có làn da nhÆ° nham thạch, dưới sá»± ngâm tẩm của dung nham chẳng những không hòa tan ngược lại nở rộ ra hào quang thần tính, khiến mỗi một tấc da thịt đều tỏa sáng dập dờn, tràn đầy khí tôn quý.  

Đây là một đoạn thi thể ná»­a thân trên, người nham thạch đó có một cái đầu lâu nhÆ° loài người, lại chỉ có một con mắt, hÆ¡n nữa là mắt dá»±ng thẳng. NhÆ°ng con mắt độc nhất này rõ ràng bị chọc mù.  

Hắn là một giống đực nếu nhÆ° người nham thạch cÅ©ng có giới tính. Đầu trọc không tóc, trên đỉnh đầu nhú hai bọc nhỏ, giống nhÆ° muốn nhô ra hai cái sừng.  

Người nham thạch này thể hình cá»±c kỳ to lớn, chỉ ná»­a đoạn thi thể cÅ©ng có độ cao mấy trăm trượng, mà dưới hình thái hoàn chỉnh phỏng chừng phải đạt tới độ cao ngàn trượng. Đứng ở đó chỉ riêng khí thế đủ để quét ngang tám phÆ°Æ¡ng.  

[CHARGE=3]- Ồ, đây là một khối tinh thạch! Hỏa Thần Lô nhìn rõ ràng, nó đột nhiên kêu to: – Bổn tọa biết rồi. Khối tinh thạch này vừa khéo ở trên một nÆ¡i thiên địa dị hỏa, sau khi bị thiêu đốt lâu dài thông linh rồi!  

Chu Hằng mặt co giật. Lẽ ra trên đời này hẳn không có một tảng đá lớn nhÆ° vậy, hÆ¡n nữa còn thành hình người. Hẳn là khối tinh thạch này sau khi có được “sinh mệnh” chậm rãi phát triển đến bộ dạng hiện giờ.  

– Tiểu tá»­, mau mang bổn tọa đi qua, bổn tọa muốn ăn khối tinh thạch này! Hỏa Thần Lô kêu lớn.  

– Cái tên lớn nhÆ° vậy, hẳn là cho ngÆ°Æ¡i rất nhiều chỗ tốt nhỉ? Chu Hằng vừa bÆ¡i tới trước vừa nói.  

– Phì, lớn có tác dụng gì, mấu chốt là ẩn chứa bao nhiêu dị hỏa! Người đá này lớn là lớn, nhÆ°ng thân thể đã hủy một ná»­a, lại không biết để ở trong này bao nhiêu năm, năng lượng của dị hỏa xói mòn hÆ¡n phân ná»­a! Hỏa Thần Lô lập tức dùng giọng nghiến răng nghiến lợi nói.  

– Ý ngÆ°Æ¡i là, ngọn núi lá»­a này chính là bởi vì cỗ thi thể này hình thành? Chu Hằng hỏi.  

– Đó là đương nhiên, nói thế nào cÅ©ng là dị hỏa, uy lá»±c sao có thể đơn giản!  

Trong lúc nói chuyện, Chu Hằng đã tới rất gần cỗ thi thể của người đá kia.  

Không chỉ là lá»±c lượng lá»­a đốt thể luyện hồn, người đá này khi còn sống cÅ©ng tuyệt đối là nhân vật thá»±c lá»±c vô cùng cường đại. Cho dù sau khi chết cÅ©ng thả ra uy áp vô cùng, tuyệt đối đạt tới độ cao của Sáng Thế Đế!  

Uy áp nhÆ° vậy nguyên bản có thể vỡ nát bất kỳ một Nhật Diệu VÆ°Æ¡ng nào, biết sao được Chu Hằng chẳng những có được Hỏa Thần Lô hấp thu độ nóng, còn có hắc kiếm hóa giải uy áp, nhÆ° không có chuyện gì từng bước đến gần.  

Cách càng gần tầm nhìn tá»± nhiên cÅ©ng càng hẹp, càng cảm thấy người đá này khổng lồ!  

Chu Hằng đem Hỏa Thần Lô để tới trên người của người đá, Hỏa Thần Lô lập tức phát uy. Sau khi toàn thân sáng ngời, vút ná»­a đoạn thi thể người đá này không ngờ trống rỗng biến mất!  

– Vậy liền bị ngÆ°Æ¡i nuốt? Chu Hằng có vẻ tÆ°Æ¡ng đương kinh ngạc.  

– Đương nhiên, ngÆ°Æ¡i cho là bổn tọa còn phải chuẩn bị một đôi đũa chậm rãi tiêu hóa sao? Dị hỏa đã tới tay, thái độ của Hỏa Thần Lô cÅ©ng lập tức thay đổi, không vô cùng cẩn thận giống nhÆ° lúc trước nữa, chỉ sợ nói sai khiến cho Chu Hằng không vui.  

Qua cầu rút ván!  

Chu Hằng nổi giận, quyền phải nắm chặt, 99 mảnh vỡ phù văn tổ hợp thành một đạo phù văn công kích, hướng về phía Hỏa Thần Lô mà đánh.  

Ông một tiếng, nắm tay bắn ngược, Hỏa Thần Lô lại mảy may không hao tổn!  

Chu Hằng da mặt co giật. Đau! XÆ°Æ¡ng ngón tay dường nhÆ° đều nứt ra!  

Phù văn công kích không ngờ kém nhiều nhÆ° vậy, chẳng những không thể đánh “đau” Hỏa Thần Lô, ngược lại bị vỡ khiến chính mình suýt nữa bị thÆ°Æ¡ng!  

– Ái ôi, đau chết bổn tọa rồi! Hỏa Thần Lô cÅ©ng biết loại hành vi qua cầu rút ván này quá xấu hổ, về sau còn phải dá»±a vào Chu Hằng tiếp tục thu dị hỏa, vẫn là không nên đắc tội hắn thì hÆ¡n!  

Bởi vậy, qua ít nhất mười mấy giây sau, nó đột nhiên “oa oa” kêu đau.  

Chu Hằng cÅ©ng không biết nên tức giận hay là cười, phát hiện cái lò này đê tiện giống nhÆ° là con lừa đen!  

– À, cái này cho ngÆ°Æ¡i!  

Đột nhiên, một tảng đá nhỏ từ trong Hỏa Thần Lô bắn ra ngoài, chính là một khối tinh thể ná»­a trong suốt toàn thân màu đỏ, thoạt nhìn hết sức xinh đẹp.  

– Đây là cái gì? Chu Hằng hỏi.  

– Chính là mảnh vụn luyện hóa người đá kia còn lại… Không đúng, là tinh hoa người đá bổn tọa đặc biệt giữ lại cho ngÆ°Æ¡i Hỏa Tinh Tạch. Đây nhÆ°ng là bảo vật khó được! Hỏa Thần Lô nói ná»­a câu sau đó liền lập tức sá»­a miệng, bộ dạng thận trọng dặn dò.  

Chu Hằng thở dài nói: – Có tác dụng gì?  

– Tác dụng sao… tác dụng… ngÆ°Æ¡i cầm đi đập người, bảo đảm đập là chuẩn, hÆ¡n nữa vô hình vô ảnh. Ý niệm vừa động là có thể thu hồi, ngoài vạn dặm có thể đập chim người khác! Hỏa Thần Lô suy nghÄ© hồi lâu rặn ra một câu.  

Không đáng tin! Thật là không đáng tin!  

Chu Hằng có loại xúc động dùng trán đụng cái lò lởm này, nhÆ°ng ngẫm lại còn cần nó để luyện đan, liền miễn cưỡng nhịn. Hắn nghịch tảng đá, nói: – Cái này ném ra có thể dá»±a vào ý niệm thu hồi?  

– Kỳ thật ngÆ°Æ¡i không thể! NhÆ°ng là bổn tọa có thể!  

Chu Hằng hiểu. Cái gọi là Hỏa Tinh Thạch này kỳ thật là bị Hỏa Thần Lô tế luyện, hắn chỉ có thể ném, nhÆ°ng muốn thu lại thì phải cần Hỏa Thần Lô.  

Tuy nhiên, nếu là thật sá»± theo nhÆ° lời Hỏa Thần Lô nói, đập là chuẩn hÆ¡n nữa còn có thể chÆ¡i xỏ người ngoài vạn dặm, cái này ngược lại không tệ!  

– NgÆ°Æ¡i hiện tại ăn no rồi, lại có thể phóng thích thêm dị hỏa một lần rồi nhỉ? Chu Hằng hỏi, đây mới là thu hoạch lớn nhất của hắn.  

– Tuy rằng không đủ no, nhÆ°ng miễn miễn cưỡng cưỡng có thể dùng ná»­a lần! Hỏa Thần Lô ấp a ấp úng.  

– Còn có ná»­a lần?  

– … Ặc, chính là cái loại đốt không chết, đốt bán thân bất toại, diện mục hoàn toàn thay đổi ấy! Này, ngÆ°Æ¡i đừng kích động, sau này ngÆ°Æ¡i lại tìm thêm chút dị hỏa cho bổn tọa, lại tới ná»­a lần không phải là góp thành một lần? A… đừng đập bổn tọa, sắp nứt! Sắp nứt rồi!  

Saukhi dùng phù văn trên thiên linh cái đập Hỏa Thần Lô một trận, Chu Hằng mang theo tên không đáng tin này đi lên đường về.  

Bởi vì người khổng lồ đá đã biến mất, nÆ¡i này tuy rằng còn có dung nham sôi trào nhÆ°ng sức nóng lại xa xa không thể so với lúc trước. Chu Hằng không cần Hỏa Thần Lô hộ thân cÅ©ng có thể dễ dàng đi tới, rất nhanh liền trồi lên thiên trì.  

Hắn vừa nhô đầu ra, 8 đại cường giả trong ao đều dùng ánh mắt hoài nghi nhìn về phía hắn.