Ta vốn ra tay rất hào phóng, Liễu Tiêm Tiêm sẽ không nghi ngờ ta, nàng ta chỉ sẽ cảm thấy Hồng Loan keo kiệt, không chịu bỏ tiền ra để cứu Lưu gia.
13
Còn về phần Liễu Ngạn Khoảnh và Liễu Văn Xương, một lòng nhớ đến kế hoạch vào ngày sinh nhật của ta, làm sao có tâm trí để lo chuyện của Liễu Tiêm Tiêm.
Hơn nữa, họ vốn không mấy coi trọng Lưu Văn Hãn, tất nhiên không muốn mang cả Liễu gia ra để vá lỗ hổng cho Lưu gia.
Liễu Tiêm Tiêm lần lượt cãi nhau với họ một trận, rồi lại đến tìm ta.
Nàng ta khóc lóc với ta về sự vô tình của cha và ca nàng ta.
Ta an ủi nàng ta: "Đáng tiếc ta đang bệnh, nếu không ta nhất định sẽ giúp muội chạy lo. Cha và ca của muội không phải là người không quan tâm đến sự sống ch-ết của muội, có lẽ là trong nhà thực sự không còn bạc tiền nữa."
"Vậy bạc tiền trong nhà đã đi đâu hết?" Liễu Tiêm Tiêm bất chợt nhìn về phía ta.
Ta ngẩn người, không trả lời được.
Rơi vào mắt Liễu Tiêm Tiêm, điều này trở thành ta đang thay Liễu Văn Xương và Liễu Ngạn Khoảnh tìm lý do để qua loa cho qua chuyện.
Vì thế nàng ta tin chắc họ có tiền nhưng không muốn ra tay giúp nàng ta.
Liễu Tiêm Tiêm một tay kéo một đứa con đang khóc hu hu, vừa chửi bới vừa rời đi.
Ta biết, nàng ta đã căm hận cha ca của nàng ta và Hồng Loan.
14
Lưu gia bán đi nhà cửa và của hồi môn của Liễu Tiêm Tiêm để trả hết nợ cờ bạc, hiện tại cả nhà, đã bán hết những người hầu trong phủ, thuê một tòa nhà nhỏ ba gian ở phía đông thành, rồi dọn vào đó.
Lưu gia không giống Liễu gia, nhân khẩu vô cùng rất đông đúc, một tòa nhà nhỏ ba gian, chỉ có thể miễn cưỡng chen chúc.
Nghe nói, Liễu Tiêm Tiêm và Lưu Văn Hãn và hai đứa con phải cùng ở một phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Việc nhà, cũng chỉ có thể là Liễu Tiêm Tiêm và nữ quyến trong nhà cùng tự tay làm.
Liễu Tiêm Tiêm trước đây cũng làm việc, nhưng từ khi Liễu Ngạn Khoảnh cưới ta, có thể nói là mười ngón tay không chạm nước, hiện tại lại phải trở về cuộc sống vất vả này, tâm trạng có thể tưởng tượng được.
Rất nhanh, đã đến sinh nhật của ta rồi, một ngày trước sinh nhật: "bệnh" của ta cuối cùng đã khỏi.
Người đến tham dự tiệc sinh nhật của ta ngoài bạn thân của ta, còn có Thượng thư phu nhân.
Ngoài ra, ta đặc biệt sắp xếp cho Lục Kiều đi mời Liễu Tiêm Tiêm.
Chỉ vài ngày không gặp, đôi tay của Liễu Tiêm Tiêm đã thô ráp hơn không ít, ánh mắt nhuốm màu u sầu.
Ta vừa nghĩ đây mới chỉ là bắt đầu, vừa tự mình dẫn nàng ta đến hậu viện, để thăm cha và nhị nương.
Sau đó nàng ta đã thấy Hồng Loan đội trên đầu đồ trang sức mới, Liễu Ngạn Khoảnh, Liễu Văn Xương và Liễu Toại mặc trên người quần áo lụa mới.
Nhìn thấy trong mắt Liễu Tiêm Tiêm sinh ra sự oán hận rõ ràng, lòng ta cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
Liễu Ngạn Khoảnh và những người khác một lòng nhớ đến việc đầu độc ta lát nữa, đã không chú ý đến sự thay đổi trong thần sắc của Liễu Tiêm Tiêm.
Ta kéo Liễu Tiêm Tiêm đến tiền viện, cùng ta tiếp đãi các phu nhân tiểu thư đến tham dự tiệc sinh nhật của ta.
Khi chào hỏi Thượng thư phu nhân, Thượng thư phu nhân cười tít mắt chúc mừng ta: "Thượng thư đại nhân nói với ta, Thánh thượng có ý thăng chức cho Liễu đại nhân, vận may của Liễu đại nhân nhà ngươi đã đến, không chừng sẽ kiếm được một đạo sắc phong cáo mệnh cho ngươi đấy."
"Quả nhiên ta đã cưới đúng người." Ta cố ý nói.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé! 📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Ánh mắt của Liễu Tiêm Tiêm chợt tối đi.
Ta biết nàng ta đang nghĩ gì, nàng ta đang nghĩ, ca của nàng ta sắp phát đạt, nhưng điều này chẳng liên quan gì đến nàng ta. Thời gian này nàng ta đã nhìn thấu lòng người, phú quý của Liễu gia nàng ta sẽ không được hưởng chút nào.
"Tẩu tử, ta có chuyện muốn nói với tẩu." Liễu Tiêm Tiêm nhỏ giọng nói với ta.
Ta cùng nàng ta đi đến một góc khuất, hỏi nàng ta: "Muội muốn nói gì?"