Nàng ấy ở cữ một tháng, người người ở trấn Ải Mã đều ở cùng một tháng.
Nàng ấy ở cữ ăn ngon uống thơm, chơi với oa nhi có tướng công bầu bạn.
Người khác ăn không uống không thơm, thấp thỏm lo sợ, chỉ sợ trong nhà đột nhiên bị Giang tư mã tra ra người phạm pháp, người cả nhà mất một nửa.
Cuối cùng ở cữ xong rồi.
Mọi người vui mừng ăn mừng điên cuồng!
Gõ trống khua chiêng, cùng nhau vui vẻ.
Trấn Ải Mã được những người này gọi riêng là trấn Nguyệt Tử, bởi vì bắt đầu từ tháng này, toàn bộ trấn đã xảy ra thay đổi cực lớn.
Biến thành hai phần, một phần là trọng điểm quân sự, một phần là trung tâm thương mại.
Giang tư mã nghiêm khắc trấn áp các loại tội phạm, mặc dù bây giờ mà nói, rất không thân thiện với một phần lớn người, nhưng xét về lâu dài, ngược lại là thúc đẩy phát triển thương mại.
Mà sau này, tin đồn về Đát Kỷ Tiểu Mạnh phu nhân càng nhiều hơn.
Nghe nói bởi vì nàng ấy ở cữ, không thể ra ngoài chơi, vì thế người của một thành trấn đều cùng nàng ấy không thể ra ngoài chơi... Đát Kỷ sống lại cũng không bằng.
Mặt Giang Du tròn hơn một vòng, trắng hơn mềm hơn.
Chuyện đầu tiên sau khi ở cữ cong, da da da, chính là muốn đi ăn canh thịt viên trong.
Trước khi sinh hài tử chỉ ăn được nửa bát, còn nửa bát chưa ăn, nhớ thương cả một tháng.
Còn may, mặc dù rất nhiều cửa hàng bên đường đều đổi tên, cửa hàng canh thịt viên trong trong vẫn còn đó.
Chẳng qua nhà vệ sinh liền kề gần đó di chuyển ra xa hơn một chút.
Bàn ghế sạch sẽ hơn rất nhiều, không ở bên đường nữa, mà là có một cửa hàng mặt tiền, bên đường cũng không có bày hàng lộn xộn.
TBC
Giang Du ngồi xuống, cuối cùng cũng được uống bát canh thịt viên bốc hơi nóng hổi.
Thịt viên chìm nổi, khói trắng uốn lượn.
Sinh hài tử xong, cũng được ăn thịt viên, hoàn hảo.
*
Kinh Thành năm nay.
Có hơi tiêu điều.
Cũng có chút thú vị.
Khu thành Tây kia, vốn dĩ cảm thấy sống ở bên cạnh thần nữ, dính thêm nhiều linh khí một chút, dương dương tự đắc, giá nhà cũng cao hơn một chút.
Khoảng thời gian trước một căn nhà ở bên cạnh nhà thần nữ, bán ra ngoài, giá cả còn cao hơn năm ngoái hẳn sáu phần, giá nhà ở khu thành Tây vốn đã cao, lại cao thêm sáu phần, kiếm bộn.
Nhưng kể từ sau khi Mạnh lão phu nhân dẫn người đổ đầy một thùng nước vàng lớn, tựa như đổ đi bộ lọc của thần nữ.
Hạ nhân nhà thần nữ dọn dẹp ba ngày ba đêm, mùi kia vẫn không thể tan đi.
Khi thần nữ vẻ vang, mọi người đều không dám nói gì, lo rằng nói rồi, chính mình cũng bị thần nữ nói một câu mệnh không tốt gì đó.
Nhưng một khi có người mở lời, chuyện tầm phào liền theo đến.
Đã có người nhìn không thuận mắt từ lâu.
Có một cô nương rõ ràng có vị hôn phu, kết quả khi thần nữ xem duyên phận cho một cô nương khác, lại nói rằng đối tượng kết duyên trời tác của cô nương nọ là người nam tử đó, chính là hôn phu của cô nương kia.
Kết quả không biết như thế nào, dù sao nam tử đó vậy mà huỷ hôn, cưới cô nương nọ.
Dường như tiên đoán đúng một đoạn hôn sự, đồng thời cũng phá hủy một cọc hôn sự.
Hễ là người được hưởng lợi từ danh dự, sự phỉ báng luôn luôn đi theo mà đến.
Người đố kỵ cũng không ít.
Bên người quyền quý trong Kinh vốn dĩ có đủ loại nghề nghiệp thần côn, Giang Uyển không dưng hiện thế, đồng nghĩa với việc cướp chén cơm của bọn họ.
Nghe nói Hoàng thượng cũng đã chuẩn bị triệu kiến Liễu nữ thần, lại không ngờ Mạnh lão phu nhân đổ một thùng nước vàng lớn xuống, không có sau đó nữa.
Hơn nữa Liễu nữ thần còn trở thành chuyện cười.
Sau đó lại truyền ra tin đồn, Liễu Đồng đích tử Liễu gia bởi nghĩa muội Liễu nữ thần này, muốn sống muốn c.h.ế.t không kết hôn, còn chạy đến trước mặt vị hôn thê là Đổng cô nương, quỳ xuống cầu Đổng cô nương thành toàn cho hắn ta…
Đổng cô nương hủy hôn, cũng trở thành trò cười ở Kinh Thành.
Thế nhưng thần nữ quả không hổ là thần nữ, không ngờ lại ngoài ý muốn cứu được độc đinh của Đại hoàng tử.
Đại hoàng tử hiện nay là Hoàng tử ứng cử viên có tiếng hô lớn nhất trở thành Thái tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Không chiếm đích, nhưng chiếm trưởng, bản thân Đại hoàng tử cũng anh dũng đẹp trai, dáng người cao lớn dũng mãnh, tính cách hào sảng, rất được người khác ngưỡng mộ.
Chính là hắn ta có hài tử rất muộn, trước kia đều là cô nương, cuối cùng cũng sinh được một nhi tử, có nhi tử cũng là một trong những điều kiện khiến hắn ta thành ứng cử viên có tiếng hô lớn trở thành Thái tử, dù sao nếu không có người nối dõi, căn bản không có duyên với vị trí Thái tử.
Cho nên Đại hoàng tử cực kỳ cảm kích Liễu tiên tử, nhất là Đại hoàng tử phi, tự mình mời Liễu tiên tử làm khách quý, hướng gió ở Kinh Thành lại vì đó mà thay đổi.
Lời đồn đại nhanh chóng lắng xuống.
Lời đồn đại đều mọc đôi cánh thế lực, sợ ngươi mạnh nạt ngươi yếu.
Ngày này.
Ở cổng thành có rất nhiều người xếp hàng.
Lão tốt gió bụi dặm trường cũng xếp hàng trong đội ngũ.
Ông ấy cầm lệnh bài của Mạnh gia, đang ở trong đội ngũ VIP quyền quý, nhưng quyền quý ở Kinh Thành quá nhiều, cho dù là đường ưu tiên của VIP, vẫn phải xếp hàng một lúc.
Đã tốt hơn đường thông thường rất nhiều, đường thông thường vào thành chậm rì rì, đôi khi có thể xếp hàng một hai canh giờ.
Lão tốt đợi khoảng chừng nửa canh giờ, cuối cùng cũng thông qua kiểm tra, vào Kinh Thành, sau đó chạy nước đại đến Mạnh phủ.
Mạnh phu nhân mặc dù đã tỉnh lại, nhưng không biết tại vì sao, thỉnh thoảng có hơi hồ đồ, nàng ấy nằm mơ bị dọa tới, nàng ấy mơ thấy nhi tử c.h.ế.t trận, nhi tức phụ treo cổ tự tử, sợ đến mức nàng ấy không dám nhắm mắt.
Nàng ấy vẫn không dám nói, nói ra sợ người khác lo lắng.
Chỉ là nhịn trong lòng, bản thân lại rất khó chịu.
Nhìn vào tinh thần không được tốt như trước.
Đợi đến khi lão tốt chạy như bay về đến nhà, gió bụi dặm trường, mặt mang đầy vui mừng.
"Phu nhân, lão gia, lão phu nhân, đại hỉ, thiếu phu nhân sinh rồi, một thai hai bảo, sinh được hai vị tiểu thiếu gia."
Lão tốt thậm chí còn không kịp uống một ngụm nước, nói chuyện phun nước bọt khô.
Thế nhưng Mạnh phu nhân nghe được lời này, lập tức ngồi mạnh dậy.
"Thật sự sinh rồi? Còn là thai đôi? Hai nhi tử? Ha ha ha ha ha!"
"Một hơi sinh hai? Không hổ là nhi của ta, gấp hai lần tư thế oai hùng của ta." Mạnh Thanh Xà cũng ha ha cười lớn.
Mạnh lão phu nhân mắt đỏ hoe, đột nhiên rơi nước mắt.
Bà ấy đã đầu đầy tóc trắng.
Ngày đó bà ấy mặc lễ phục cáo mệnh nặng nề, trước mặt người Kinh Thành đến trước cửa nhà Liễu thần tiên gì đó đổ nước vàng, trên mặt Mạnh lão phu nhân treo nụ cười, trong lòng lại bi thương không gì bằng.
"Tướng quân trăm trận chết, tướng sĩ mười năm về."
Lão đầu nhà bà ấy còn chưa trở về, cũng có thể không bao giờ trở về nữa.
Kẻ hề nhảy nhót cũng dám nhả lời hạ tiện lên đầu bọn họ.
Mạnh lão phu nhân biết được tin tốt, lập tức muốn đến từ đường thắp hương quỳ bái tổ tiên.
Tổ tiên phù hộ, Mạnh gia có người nối dõi rồi, một lần được hai, sau này không cần phải lo lắng nữa, mắt thấy người Mạnh gia điêu tàn, không thể tiếp nối.
Mạnh lão phu nhân đầu đầy tóc trắng, hận không được quỳ bái bài vị của tổ tiên, khóc lớn một trận.
Còn muốn đi lục lọi trong nhà kho của mình, bà ấy muốn tặng quà cho tôn tức phụ.
Mà Mạnh phu nhân nghe được tin tức này, đột nhiên cảm thấy cả người không đau không bệnh, không tai không họa, cả người nhẹ nhõm.
Cũng muốn lục lọi trong nhà kho của mình, hận không thể chuyển hết mọi thứ cho nhi tức phụ.
Tiểu Du Nhi một thai vậy mà lại được hai nhi, sau này, nhi tức phụ muốn cái gì cho cái đấy, thậm chí mang nàng ấy lên thờ rồi hậu hạ cũng được, quá phấn đấu.
Nếu không phải lão tốt báo tin nói bọn họ đã đi về Kinh Thành, chỉ là phải ở cữ trước, Mạnh phu nhân và Mạnh lão phu nhân hận không thể chạy xuyên đêm đến Kinh Châu.
"Thiếu phu nhân suýt chút nữa bị hại, có người hạ độc, may mà thiếu phu nhân nhanh trí, nhận ra được, nhưng cũng vì thế bị dọa cho sinh sớm, nhưng cũng nhờ đó được phúc, sinh hai tiểu tử bụ bẫm, nếu không để thêm một khoảng thời gian nữa, hài tử lớn quá, sẽ khó sinh."
Lão tốt hoà hoãn một hơi, uống nước trà làm ướt cổ họng, tiếp tục miêu tả cảnh tượng lúc đó.
Người nghe xong trong lòng sợ hết hồn lạc phách.
"Vậy sau đó thì sao?" Mạnh lão phu nhân lo lắng hỏi.
"Có bắt được người hạ độc không?" Mạnh Thanh Xà hỏi.
"Phải băm vằm thành trăm nghìn mảnh." Mạnh phu nhân mắng.
"Tiểu nhị đưa thức ăn tự sát rồi."
Mạnh phu nhân cau mày, "Vậy chẳng phải c.h.ế.t không chứng cứ, lại còn đang trên đường."
Mạnh lão phu nhân cũng thấy uất ức.