Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 322



Hoàng thượng hiện tại tuổi đã cao, thường xuyên bỗng nhiên nảy ra ý tưởng kỳ quặc, nghĩ cái gì làm cái đấy.

Nhất là phương diện hành hạ Hoàng tử, thật sự còn phiền hơn người đang yêu đương, sẽ nửa đêm đột nhiên muốn một con công, bắt nhi tử đi tóm về.

Vậy nên mấy Hoàng tử vội vã vào trong Hoàng cung.

Đại hoàng tử đang đóng cửa suy ngẫm, đến cả cơ hội bị hành hạ cũng không có

Không có phần của hắn ta.

Tiếp theo là Lão Ngũ, nhi tử của Trương phi, là tục gia của Phật môn, tặng quà cho người khác thường xuyên tặng kinh phật, còn tặng quà cho các huynh đệ cho Hoàng thượng cho trưởng bối, sẽ tặng kinh phật chép tay, keo kiệt muốn chết.

Lục hoàng tử văn võ song toàn, diện mạo anh tuấn, rất khí phách.

Thất hoàng tử từ nhỏ bị chế nhạo, mẫu phi tiện tịch không rõ, cảm giác tồn tại rất thấp.

Cửu hoàng tử là bằng hữu tốt của Mạnh Thanh Xà, cả ngày chỉ nghĩ ăn chơi vui vẻ.

Thập hoàng tử thể chất yếu, Hoàng thượng triệu kiến, hắn ta vừa khéo nhiễm phong hàn, không đến.

Thập Thất hoàng tử đang ở trong cung, tâm trí không đầy đủ, cũng không xuất hiện.

Vậy nên đến chính là Ngũ Lục Thất Cửu hoàng tử.

Ngũ hoàng tử ăn mặc thanh nhã, mặt tròn tròn, dáng vẻ rất hòa nhã.

Lục hoàng tử dáng vẻ rất quý phái, ăn mặc quý khí át người.

Thất hoàng tử ăn mặc rất điệu thấp, áo bào trắng nhạt, còn không phải đồ mới.

Cửu hoàng tử ăn mặc y phục mới nhất, cổ tay áo cổ áo vạt áo đều là màu sắc sặc sỡ.

Bốn Hoàng tử mỗi người có đặc điểm riêng.

Giang Trường Thiên đến Kinh Thành vẫn là lần đầu tiên gặp.

Thực tế các Hoàng tử mỗi một người đều rất thận trọng, sẽ không dễ dàng lộ mặt tiếp xúc với đại thần.

Trừ Cửu hoàng tử ra, Cửu hoàng tử thường xuyên ở các nơi ăn chơi giải trí gặp các đại thần.

Bốn Hoàng tử gặp Giang Nhị Lang thân nhi tử của Huệ Vân cô cô trong truyền thuyết, cũng cực kỳ tò mò.

Nghe danh không bằng gặp mặt.

Quả nhiên, diện mạo và phong độ của Giang Nhị Lang này giống như truyền thuyết, anh tuấn bất phàm, khiến người vừa gặp đã khuynh tâm.

Nghe nói gần đây Kinh Thành ra bảng mỹ nam mới.

Xếp đệ nhất vậy mà lại là cha của mấy hài tử, Giang Nhị Lang.

Bảng mỹ nữ mới nhất, xếp đệ nhất vẫn là Tuệ Vân công chúa, xếp hạng thứ hai là Thải Y quận chúa, xếp hạng thứ ba là Liễu tiên tử…

Tuệ Vân công chúa là truyền thuyết, Thải Y quận chúa là trung tâm của tin đồn thị phi, Liễu tiên tử là nhân chứng người từng gặp đều nói đẹp.

Mấy Hoàng tử không hiểu vì sao phụ hoàng đột nhiên gọi họ vào cung làm gì.

Thất hoàng tử biểu hiện ra dáng vẻ rất là căng thẳng, dù sao gia yến lần trước, Phụ hoàng trực tiếp bỏ rơi hắn ta.

Ngũ hoàng tử biểu hiện vô dục vô cầu, trên tay còn lần một chuỗi tràng hạt phật, đều đã bóng lên, đỏ au au.

Đôi tay của Ngũ hoàng tử cũng trắng trắng mềm mềm, mập mạp, rất thích hợp cầm chuỗi tràng hạt, rất đẹp.

Lục hoàng tử giữa ngày đông lạnh giá trong tay vẫn cầm một chiếc quạt giấy, rất ra vẻ, chiếc quạt giấy này có lời đề tự của Hoàng thượng, ai cũng không tiện nói cái gì.

Thất hoàng tử trong mấy Hoàng tử, dáng vẻ rất yên tĩnh rất rụt rè, vẫn không có độ tồn tại như mọi khi.

Cửu hoàng tử rất náo nhiệt, giọng nói cũng khá to.

Mấy Hoàng tử gặp Giang Nhị Lang trước.

Ngũ hoàng tử rất tự nhiên đưa ra lễ gặp mặt.

TBC

Tặng cho biểu đệ một quyển sách kinh.

"Ta tự tay chép, biểu đệ, những năm qua ngươi chịu khổ rồi, Phật ngã từ bi, tất cả đều có nhân quả, tương lai ngươi nhất định sẽ thuận lợi bình an." Ngũ hoàng tử bộ dáng nghiêm túc nói.

Giang Trường Thiên cực kỳ cảm động nhận lấy kinh Phật, nắm lấy tay của Ngũ biểu ca, dùng sức lắc mạnh, xúc động nói: "Ngũ ca, ta thích nhất là kinh Phật, huynh có lòng rồi, khi ta ở Kinh Châu, Trụ trì của Quy Chân Tự ở Kinh Châu vân luôn muốn nhận ta làm đệ tử tục gia, nói ta có duyên với Phật, trước đây không biết có ý nghĩa gì, bây giờ gặp Ngũ ca, vừa gặp như đã quen thân, hóa ra là như vậy."

Mặt Ngũ hoàng tử hơi giật giật... Không biết tại vì sao, cảm giác gặp được người mặt còn dày hơn cả mình, đột nhiên có cảm giác kỳ phùng địch thủ, chính mình còn không sánh bằng.

Nghiêm công công rất ít khi xuất cung.

Nhưng hễ xuất cung đều dẫn theo không ít người.

Đồ mang theo cũng rất nhiều.

Khi Hoàng thượng thích một người nào đó, sẽ phái lão Nghiêm đi truyền chỉ, đồng thời sẽ mang theo đủ loại lễ vật ban thưởng.

Còn Lưu công công mỗi lần xuất cung, đều là truyền chỉ quở trách, đen mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lão Lưu cảm thấy Hoàng thượng thiên vị.

Dựa vào cái gì mặt trắng lão Nghiêm làm, ông ta chỉ xứng làm mặt đen.

Chẳng qua Hoàng thượng đã sắp xếp như vậy, ông ta cũng chỉ dám oán thầm trong lòng, dù sao nếu như chọc Hoàng thượng không vui, cơ hội làm mặt đen cũng không còn.

Ai biết được một lần lộ mặt đơn giản, đằng sau có bao nhiêu nỗ lực.

Nghiêm công công dẫn theo một đội ngũ rầm rộ đến Mạnh gia.

Ban thưởng rất nhiều lễ vật, nhìn đã thấy rất nhiều.

Thải Y quận chúa tiếp chỉ, nghe xong lỗ tai ù ù.

Chẳng qua Ân Cô nói với nàng ấy, nguyên do Hoàng thượng ban thưởng, bởi tướng công và tổ phụ đều đang ở chiến trường, cần bọn họ bán mạng, cho nên mới ân thưởng không ngừng, thực ra chẳng liên quan gì đến nàng ấy, bảo nàng ấy tuyệt đối không được kiêu ngạo.

Giang Du biểu thị nàng ấy hiểu, đại chưởng quỹ trong huyện thành thỉnh thoảng sẽ tặng ít đồ cho cha nương thuộc hạ, để thể hiện hào phóng, sau đó bắt thuộc hạ làm việc chăm chỉ, cho dù thuộc hạ c.h.ế.t ngoài ý muốn, cha nương bọn họ cũng chẳng thể nói cái gì, chỉ có thể khóc, này chính là số phận.

Triều đình và tiệm nhỏ kia, thực ra đều như nhau, chỉ là một cái lớn, một cái nhỏ.

Nói đến mức Ân Cô cũng ngẩn người, đại cô nương này thỉnh thoảng thông minh, thỉnh thoảng lại không thông minh, cũng không hiểu rốt cuộc có thông minh hay không.

Nhận rất nhiều ban thưởng, Mạnh Thanh Xà biết Nghiêm công công là nghĩa phụ của nhi tức phụ, không tỵ hiềm.

Mặc dù trước đây ông ấy cũng từng theo người khác mắng chửi cẩu thái giám, nhưng lúc đó chẳng phải không quen cẩu thái giám sao.

Biết rồi thì không mắng như vậy nữa.

Mời người ở lại dùng bữa.

Nghiêm công công từ sau khi vào cung, cực hiếm khi ở bên ngoài.

Y cũng không từ chối.

Dù sao y nhận mệnh lệnh của Hoàng thượng, bảo y nhìn nhiều một chút.

Chính y cũng muốn xem xem Du Tỷ Nhi sống có tốt hay không.

Cũng có ý muốn chống lưng cho Du Tỷ Nhi.

Nếu như y có thể.

Ở bên ngoài danh tiếng của y không dễ nghe, nhưng mọi người đều phải cho y mặt mũi, khách sáo với y, không dám chọc y.

Có quyền không dùng, hết hạn thành phế.

Vất vả gian nan, leo đến bên người Hoàng thượng, không thể nào thật sự là chỉ vì lấy lòng Hoàng thượng được.

Nghiêm công công thể hiện sự kiêu ngạo thích hợp, nhưng vẫn ở lại.

Người khác cảm thấy hơi kỳ lạ.

Du Tỷ Nhi không cảm thấy.

Rất hưng phấn líu la líu lo nói chuyện với nghĩa phụ.

"Nghĩ phụ lần ở trước trong cung, cũng không dám nói nhiều, con ở nhà, cô bà cũng dặn con nói ít nói ít nói ít, doạ sợ con, may mà gặp cha, con không sợ nữa, cảm giác giống như về nhà."

"Nghĩa phụ, cha nói xem Hoàng cữu công mỗi ngày ăn tốt như thế, làm sao không béo lên được? Lần trước con đưa gà nướng vào cung, Hoàng cữu công có ăn không?"

Nghiêm công công:... Không ăn, Hoàng thượng chỉ là vì thể hiện ân sủng, rất thận trọng với đồ ăn. Các công công cung nữ khác ăn rồi, y cũng ăn rồi, rất ngon.

Nghiêm công công gật đầu.

"Con nấu rất vất vả, bọc bùn nướng, vì giữ kín hương thơm, còn không dám mở ra, chẳng qua đưa vào cung ước chừng đã nguội rồi. Hôm nay nghĩa phụ muốn ăn cái gì, con tự tay nấu, bây giờ con lợi hại lắm, biết nấu rất nhiều món."

Nghiêm công công cười nhẹ.

Trong đầu y thường xuyên nhớ tới món ngon nhất, là cháo rau dại ở thôn Khảm Nhi.

Chẳng qua bây giờ đều đã ăn qua sơn hào hải vị, hẳn là không ngon nữa, chỉ là nhớ lại, đó là món thơm nhất.

"Đúng rồi, nghĩa phụ, nương con đang ở chỗ con, cha đã lâu không gặp, con gọi nương qua."

Nụ cười nhẹ trên mặt Nghiêm công công bỗng nhiên hơi ngưng lại, tay trong ống tay áo rộng cũng hơi run rẩy.

Tần Lạc Hà sáng sớm đã qua đây.

Không ngờ có người trong cung đến.

Cũng không ngờ người đến lại là Tam Nhi.

Nàng ấy đang trông hai hài tử.

Hôm nay đến thăm hài tử, nàng ấy đặc biệt ăn mặc khá thanh lịch, cũng chính là váy vải màu xanh thẫm.

Tất nhiên khác với kiểu vải thô màu xanh thẫm trước kia, cùng là màu xanh thẫm, chất vải thì khác một trời một vực, hoa văn tinh tế tỉ mỉ trên vạt váy, độ đứng của chất vải, đều hoàn toàn khác nhau.

Tiền nuôi người đẹp.