Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 372



Không cần người gọi, cũng tự trở nên náo nhiệt.

Cả Kinh Thành cởi mở và ổn định.

Không chỉ có người bản địa, còn có rất nhiều người từ nơi khác đến, nhìn vào đều là vội đến Kinh Thành.

Bởi vì tân Hoàng lên ngôi mở khoa thi, người có tài học vấn từ khắp năm châu bốn bể đổ về Kinh Thành.

Trên đường không chỉ người nhiều, mà còn có đủ loại trò chơi, tạp kỹ.

Nhìn vào trên mặt mọi người đều treo nụ cười.

Phụ thân ôm hài tử lên cao, hài tử chỉ tay về phía nào, phụ thân đi về phía đó.

Đèn đuốc sáng trưng, lấp lánh rực rỡ.

Tuệ Vân công chúa lúc ban đầu còn hứng thú không thôi, rất nhanh đã cảm thấy không thích ứng được.

May mà đã đặt trước tửu lầu, có vị trí gần cửa sổ.

Cố ý không chọn nhã gian, mà là đại sảnh.

Việc kinh doanh của tử lầu này rất tốt, nghe nói đầu bếp là một trong những ngự trù ở Ngự Thiện Phòng trong cung, ăn cơm cũng phải xếp hàng. (Tạo thu nhập cho tư khố của Hoàng thượng)

Vị trí gần cửa sổ trong đại sảnh thực sự rất tốt, có thể ngồi, có thể ăn đồ ăn, có thể nhìn đoàn người tấp nập nhộn nhịp ở bên ngoài, tất nhiên chủ yếu là vị trí của tửu lầu này rất tốt.

Ngồi trong tửu lầu, Tuệ Vân công chúa thở phào nhẹ nhõm, bà ấy cũng rất sợ lạc mất Miên Miên và Tòng ca nhi, nhưng lại không kiềm chế được mà muốn tìm đường chết, vẫn muốn dẫn bọn nó đi cảm nhận không khí náo nhiệt.

Bà ấy cũng muốn bù đắp cảm giác tiếc nuối của chính mình cho các hài tử.

Nhưng rõ ràng, tiếc nuối này không nhiều lắm, bù đắp một chút xíu là được rồi.

Tòng ca nhi cũng thở phào nhẹ nhõm.

Quá nhiều người, quá nhiều rồi, khắp nơi cảm giác đều có thứ gì đó sắc bén, đúng thật là không thích ứng được, nhưng lại rất tươi sống.

Miên Miên rất vui vẻ.

Giống như đi dạo chợ đêm, nhiều người, chú ý không để đồ bị mất cắp, chính mình không bị mất cắp là được.

Bên ngoài cửa sổ chính là một bức tranh thời nhân gian thịnh thế.

Chen lấn xong, ngồi ở đây ăn điểm tâm, uống nước trà, vẫn là rất an nhàn.

Ngồi ở vị trí quan sát cảnh tuyệt vời nhất, nhìn ngựa xe nườm nượp, đèn đuốc sáng trưng ngoài cửa sổ.

Hôm nay hội chùa, ngoài nhiều người ra, còn có đủ các loại trò biểu diễn, và đội ngũ đón thần.

Còn có đội hình vuông của các chùa miếu lớn, cảm giác hơi giống lễ khai mạc đại hội thể thao.

Nhìn từng nhóm từng nhóm người đi qua, mỗi nhóm một đặc sắc, kích thích nhất chính là trò phun lửa gì đó.

Còn có hoà thượng của chùa miếu tụng kinh, tụng rất hay, như chấn động lòng người, suốt dọc đường đi tới, đường phố cũng yên tĩnh hơn một chút.

Tuệ Vân công chúa vô tình nhìn qua, nhìn gì cũng thấy thú vị, chỉ khi nhìn thấy đội ngũ hòa thượng tụng kinh, quay đầu lại, không nhìn nữa.

“Sau này đừng thích người mà nhìn một cái đã biết sẽ không thích cháu, phải thích người mà nhìn một cái là biết sẽ thích cháu. Tốt nhất là kiểu giống như cha nương cháu.”

Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu.

TBC

Nàng hiểu, Công chúa nãi nãi là đang cảm khái về việc chính mình tìm đường chết.

Dù sao đến Kinh Thành lâu như vậy, nàng đã biết bí mật không thể nói của Hoàng thất, khi còn trẻ Công chúa nãi nãi có yêu một người, là một hòa thượng.

Vậy nên tổ phụ của nàng là một hòa thượng... Này đúng thực là rất thời thượng, không hổ là Tuệ Vân công chúa, người đi đầu xu hướng, quả nhiên rất biết cách tìm đường chết

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Dù sao yêu hận tình thù của Tuệ Vân công chúa cũng có thể viết thành một cuốn sách.

Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu, có một loại yêu đương mù quáng chỉ thích thách thức, ai không thích chính mình thì mình thích người đó, cơ bản là một kiểu yêu mù quáng khó hiểu nhất, còn được gọi là thể Thánh thể tình yêu.

Tòng ca nhi lặng lẽ bóc quả kiên đặt trước mặt Miên Miên, quả kiên xếp thành một hình tròn, tiện thể lấy chén trà nước mà Miên Miên chỉ uống một ngụm rồi không uống nữa đi , đổi một chén khác.

Mấy người cứ ngồi ăn ăn uống uống, Tuệ Vân công chúa cảm thấy lại là một ngày rất có ý nghĩa, dẫn hài tử đi xem náo nhiệt, tiện thể giáo dục tư tưởng cho hài tử, đáng được nhi tử khen một hồi.

Đang nghĩ vậy, đột nhiên cảm giác có người đang nhìn mình, bà ấy ngẩng đầu nhìn qua, hình như trong đám người có một khuôn mặt quen thuộc.

Người đó đến c.h.ế.t cũng khó quên, như ở trong mơ bỗng nhiên tỉnh lại.

Tuệ Vân công chúa chỉ nhìn thấy một bóng người, sau đó biến mất.

Nhìn lại chỉ thấy ánh đèn le lói.

Quả nhiên, bà ấy cười tự giễu.

Quá khứ không thể nhắc lại, vừa mở miệng đã mất hồn, suýt chút nữa thì cho rằng chính mình trở về mấy chục năm trước.

Lúc đó cũng chỉ vì ở trong đám người nhìn người kia nhiều một cái.

Từ đó không thể vãn hồi, nửa đời không an yên.

Công chúa cười tự giễu, không còn vẻ ngây thơ của thời thiếu nữ nữa, nhưng vẻ đẹp không thay đổi, điểm xuyết thêm năm tháng.



Ngày thứ hai.

Cả thiên hạ đều xôn xao một tin tức.

Phật tử lấy chân Phật trở về, tổng cộng lấy về 344 cuốn kinh Phật, 130 hạt xá lợi của Như Lai, tượng Phật khắc gỗ, tượng Phật chạm vàng, tượng Phật khắc bạc.

Tân Hoàng mới lên ngôi đích thân tiếp đón sứ đoàn lấy kinh.

Còn làm yến tiệc trong cung.

Mới biết phật tử Tĩnh Tuyệt trên đường trở về, đã viên tịch.

Các vị cao tăng trong sứ đoàn tụng kinh ngay trong Hoàng cung, người nghe như say như mê.

Cao tăng nhìn thấy Tòng ca nhi, kinh ngạc ngất trời, hỏi Tòng ca nhi có bằng lòng trở thành Phật tử thế hệ tiếp theo không.

Phật tử tương đương với Thái tử, Hoàng đế trong Phật môn.

Tòng ca nhi từ chối.

Sau đó sứ đoàn để lại rất nhiều thư tịch, bản đồ, tư liệu quý giá, nhẹ nhàng rời đi.

Triều đình trưng bày kinh Phật, xá lợi, tượng Phật trên tháp Trường An, để người đời chiêm ngưỡng.

Một ngày nọ Tuệ Vân công chúa lại lén dẫn Miên Miên ra khỏi cung chơi, đi qua tháp Trường An, nhìn thấy du khách như mắc cửi, xếp hàng bái lày, hương khói thịnh vượng, tò mò lên tháp xem.

Kết quả nhìn thấy ba tượng Phật trên tháp đều có hình thái khác nhau, biểu cảm sinh động, như giận như trách, lại như vui như cười, nhìn kỹ sẽ phát hiện tượng Phật cực kỳ giống Tuệ Vân công chúa, cũng cừ kỳ giống Miên Miên, kéo miệng của Bồ Tát cũng khẽ nở nụ cười dịu dàng.



Phổ độ chúng sinh, cuối cùng vẫn không phổ độ được chính mình.

Nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma.

Thiếu niên vì cầu Phật mà từ bỏ nữ tử mình yêu, du lịch khắp thiên hạ, cuối cùng phát hiện, hoad ta nữ tử mình yêu đã là Phật trong lòng từ sớm.

Vậy nên trên đường về Tây Thiên, mỗi một vị Bồ Tát đều có diện mạo mới.

HOÀN