Làm Công Nhân Nhà Máy Ở Thập Niên 60

Chương 178



 

Bản cải tiến?

Đỗ Tư Khổ thật sự là không có.

Năm trước trong xưởng mở rộng vài nghiệp vụ, căn bản không có dư thừa tinh lực đặt vào quạt điện. Chỉ lắp đặt quạt cánh lớn cần thiết phải dùng ở nhà xưởng của các phân xưởng.

Sau này, quạt điện này liền bị gác lại.

Không ngờ năm nay Sư Phó Thư lại xách (nhắc) đến cái ‘quạt điện’ này.

“Sư Phó Thư, anh muốn loại quạt điện như thế nào?” Đỗ Tư Khổ hỏi.

“Quạt cánh nhỏ.” Sư Phó Thư nghĩ nghĩ, “Quạt cánh lớn Phân Xưởng Hai chúng tôi đã chế tạo, đến lúc đó sẽ bán cho các nhà máy khác. Tuy nhiên, tôi cảm thấy quạt cánh lớn này dùng trong gia đình gió quá mạnh, công suất lại cao, không có lợi. Định hỏi bên cô có thể cho ra cỡ nhỏ không.”

Quạt điện làm bằng sắt cỡ nhỏ nhất chiếm ít diện tích, công suất nhỏ hơn một chút, thích hợp dùng trong gia đình.

Hơn nữa, sắp tới là mùa hè, nếu chế tạo ra, doanh số khẳng định tốt.

“Được, vậy tôi về làm gấp (đuổi công), cố gắng hai ngày này làm ra quạt điện cỡ nhỏ cho anh.” Đỗ Tư Khổ đồng ý.

“Vậy thì tốt quá, Tiểu Đỗ, cô chỉ cần lo thiết kế, phần còn lại giao cho chúng tôi, những cái khác cô không cần phải xen vào!”

________________________________________

Xưởng Máy Kéo, Nhà khách.

Trần mẫu không chịu ăn cơm.

Cô đã hai bữa không ăn, đồ ăn hôm qua đóng gói từ tiệm cơm về vốn dĩ cô nói là buổi tối hâm nóng ăn. Nhưng trên đường về cô cùng con trai trò chuyện liền phát sinh vấn đề.

Cô nói Đỗ Tư Khổ và con trai không hợp, bảo hắn nhanh chóng cắt đứt.

Bên đại đội có không ít cô gái tốt, ngoan ngoãn đoan chính (bộ dáng đoan chính), tuy rằng kém hơn cô gái họ Đỗ này một chút, nhưng mà chịu làm việc (có thể làm việc) a, lưng dày m.ô.n.g to (eo thô m.ô.n.g đại), dễ sinh nở (hảo sinh dưỡng)!

Trần mẫu ngàn vạn không ngờ, con trai luôn nghe lời lại không đồng ý.

Còn nói cái gì mà, hiện tại tự do yêu đương (luyến ái tự do).

Không thịnh hành ép duyên.

Trần mẫu tối sầm mặt (mắt tối sầm).

Con trai tuy nghe lời, nhưng trong lòng là người có chủ kiến, chuyện đã nhất định nhận định (xác định), sẽ không dễ dàng thay đổi. Cô làm mẹ này cũng không thay đổi được.

Trần mẫu không còn cách nào, c.ắ.n răng (tâm một hoành), buổi tối liền bắt đầu tuyệt thực.

Con trai một ngày không đồng ý, cô liền một ngày không ăn cơm.

Đến bây giờ, đã hai bữa, Trần mẫu đói đến hoa mắt chóng mặt (váng đầu hoa mắt), nhưng vẫn cứng rắn chịu đựng (ngạnh chống), thật sự đói không chịu được, liền uống hai ngụm nước.

Buổi trưa.

Lúc Đội trưởng Trần đến đưa cơm cho Trần mẫu, môi Trần mẫu đã trắng bệch.

Trần mẫu chỉ một câu: “Con cắt đứt với cô gái họ Đỗ kia đi.” Cô gái họ Đỗ kia nhìn liền không phải người lo việc nhà (sinh hoạt người).

Đội trưởng Trần: “Mẹ, người nói làm con đi nông thôn tìm một người kết hôn, cái hộ khẩu này không chuyển về được, sau này cô ấy ở đại đội là sống chung với mọi người, con chính là trên danh nghĩa có thêm một người vợ, có phải không?”

“Con sao có thể nói như vậy?” Trần mẫu trừng mắt nhìn con trai, “Sao lại là trên danh nghĩa, con có nghỉ phép liền về nhà, còn sợ người lạ không đẻ con trai?”

Đội trưởng Trần nói: “Mẹ, có những lời con không muốn nói quá rõ ràng (quá minh bạch).”

Hắn nói, “Con bên này cho dù cắt đứt, cũng sẽ không nghe mọi người sắp xếp (an bài) về nhà tìm thêm một người vợ.”

Trần mẫu: “Bạch Hổ, con thay đổi rồi, sao con lại không nghe lời?”

Cô lau nước mắt khóc thét lên, “Mẹ vất vả lắm mới nuôi (lôi kéo) các con lớn, con đủ lông đủ cánh (cánh ngạnh), chê mẹ già này…” Dù thế nào, lần này cũng phải làm con trai nghe lời cô!

Lần này không nghe, về sau liền càng sẽ không nghe nữa.

Cô con dâu mới còn chưa vào cửa đâu, liền không nghe lời mẹ chồng nói, Trần mẫu không chấp nhận được cú sốc (đả kích) này.

Đội trưởng Trần đau đầu thật sự.

________________________________________

Xưởng Sửa chữa.

Qua mấy ngày, Đỗ Tư Khổ đưa bản thiết kế quạt cánh nhỏ cho Sư Phó Thư, Sư Phó Thư cùng Đỗ Tư Khổ trao đổi (lãnh giáo) về thiết kế trên bản vẽ, hiểu rõ tỷ lệ và tác dụng của các linh kiện xong, liền rời đi.

Chưa đến ba ngày, Phân Xưởng Hai liền mang hàng mẫu đến cho Đỗ Tư Khổ.

Cỡ lớn sửa thành cỡ nhỏ, kích cỡ thiết kế hoàn toàn không có khác biệt, cho nên rất nhanh liền làm ra.

“Kỹ sư Đỗ (Đỗ công), cô xem thế nào?”

Cánh quạt màu xanh lục, bên ngoài còn có một cái lồng bảo vệ (thiết cái lồng) đẹp mắt, phía trên còn in biểu tượng (tiêu chí) của Xưởng Sửa chữa.

Đỗ Tư Khổ nói: “Cắm điện thử xem.”

Xem tình hình vận hành, gió lớn không, tạp âm lớn nhỏ.

Quạt điện cắm vào nguồn điện.

Gió phần phật thổi, gió mát, còn rất mạnh. Rất thoải mái.

Đỗ Tư Khổ nói: “Có điều chỉnh tốc độ (đương vị điều tiết) không?” Bản thiết kế lần này cô đưa là có điều chỉnh tốc độ, tổng cộng ba mức, nếu không làm ra được, hai mức cũng có thể.

Người đứng đầu Phân Xưởng Hai lắc đầu (một thấp): “Cái này không có, tuy nhiên, Sư Phó Thư chúng tôi đã đang làm.”

Quạt điện có điều chỉnh tốc độ sẽ phiền toái hơn một chút.

Đỗ Tư Khổ: “Vậy cố lên.”

Phân Xưởng Hai đã làm xong quạt điện cố ý đưa cho Đỗ Tư Khổ một cái, ngoài ra đưa đến bên Xưởng trưởng, rất nhanh, Xưởng trưởng liền phê chuẩn Phân Xưởng Hai sản xuất quạt điện sắt cỡ nhỏ.

Đương nhiên, hạng mục quạt điện này Phân Xưởng Hai toàn quyền phụ trách, làm ra rồi bán đi (tiêu đi ra ngoài) như thế nào, thì Phân Xưởng Hai cũng phải tự mình nghĩ cách.

Giống như sản phẩm trước đây của Xưởng Sửa chữa, hợp tác với cửa hàng quốc doanh, hợp tác với Cung Tiêu Xã, bên này đưa hàng đi, bên kia phụ trách bán.

Đương nhiên.

Tuy rằng Đỗ Tư Khổ không chính thức tham gia, nhưng quạt điện này có một phần công lao của cô. Người Phân Xưởng Hai không quên, Xưởng trưởng càng nhớ rõ.

Vân Vũ

Bên Xưởng trưởng đã chuẩn bị trước cho Đỗ Tư Khổ. Chỉ chờ đồ vật ‘bên kia’ xuống, sau đó mới có thể trao cho Đỗ Tư Khổ.

________________________________________

Giữa tháng Bảy, nóng bức mùa hè.

Mặt trời phơi xuống đất nóng lên, gió trong không khí đều nóng bức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhiệt độ (độ ấm) của phân xưởng đặc biệt cao.

Mỗi phân xưởng lắp thêm hai cái quạt cánh lớn, mặc dù vậy, bên trong vẫn nóng, công nhân đều cắt lượt làm việc, hai tiếng nóng nhất buổi chiều, trong xưởng cho nghỉ trưa.

Tuy nhiên, vì giường hữu cơ (giường lò xo) của phân xưởng và một số máy móc thiết bị, vẫn cần phải có người trực ban.

Vì trời nóng, nguồn tiêu thụ quạt cánh lớn do Phân Xưởng Hai chế tạo tương đối tốt, một số nhà máy trong thành phố (bổn thị) nghe nói bên này có quạt cánh lớn giảm nhiệt độ phân xưởng (phân xưởng độ ấm đại thiết phiến) sau, tranh nhau đến đặt hàng.

Lúc này đang là lúc cần dùng.

Tháng Bảy còn chưa qua hết, đơn đặt hàng quạt cánh lớn của Phân Xưởng Hai đã xếp hàng đến tháng Tám.

Chủ nhiệm phân xưởng trực tiếp tìm lãnh đạo xưởng, chỉ hai chữ: Thiếu người!

Phân Xưởng Hai không chỉ sản xuất quạt cánh lớn, còn có quạt điện sắt cỡ nhỏ cung cấp cho cửa hàng, cuối tháng Bảy, đã đưa đi 30 chiếc.

Lúc này mới đưa đi, đến đầu tháng Tám, cửa hàng bên kia liền bán hết sạch, thúc giục bên này nhanh chóng bổ sung hàng.

________________________________________

Tháng Tám.

Đỗ Tư Khổ được Xưởng trưởng gọi vào văn phòng, Xưởng trưởng đưa cho Đỗ Tư Khổ một thứ, “Tiểu Đỗ, những năm nay cô cống hiến cho xưởng, chúng tôi đều thấy rõ (xem ở trong mắt). Cô được bình chọn là công nhân tiên tiến trong xưởng, cô vào xưởng cũng đã hai ba năm, lần này trong xưởng quyết định đề cử (đôi tiến) cô đi học đại học.”

Vào đại học?

Đỗ Tư Khổ vừa mừng vừa sợ, cô không ngờ, thời buổi này còn có thể vào đại học.

Cô nghĩ là chờ đến khoảng thời gian năm 76 này kết thúc, cô tham gia thi đại học, tự mình thi đậu đại học. Rốt cuộc khi đó cô cũng mới 29 tuổi, còn chưa đến 30 đâu.

Hiện tại trong xưởng đề cử, có thể đi học sớm một chút, thì không còn gì tốt hơn.

Đỗ Tư Khổ: “Xưởng trưởng, vậy công việc của cháu làm sao bây giờ?”

“Chức vị giữ lại, học xong vẫn trở về xưởng chúng ta, tiếp tục đi làm.” Xưởng trưởng nói.

Như vậy quá tốt.

Tuy nhiên, Đỗ Tư Khổ còn có một vấn đề, “Xưởng trưởng, vậy học phí và sinh hoạt phí làm sao bây giờ?” Nếu cô đi học, thì sẽ không có thu nhập.

Vậy sinh hoạt phí làm sao bây giờ?

Nhà họ Đỗ là tuyệt đối sẽ không hỗ trợ, cô vô cùng khẳng định, đương nhiên, nếu mà tìm Tam ca, Tam ca có thể sẽ viện trợ một ít…

Số tiền tiết kiệm của cô, đủ cho sinh hoạt phí mấy năm nay không?

Đỗ Tư Khổ có chút lo lắng.

Xưởng trưởng nghe lời này đều cười: “Đại học là miễn học phí, học phí, phí ăn ở (dừng chân phí), phí sách vở đều miễn hoàn toàn (toàn miễn). Cô không cần lo lắng chuyện trường học, còn về sinh hoạt phí, trường học có trợ cấp cơ bản, mỗi tháng bao nhiêu tiền thì xem các trường học.” Nói đến đây, Xưởng trưởng lại nói, “Tuy rằng cô đến xưởng chúng ta còn chưa đến 5 năm, tuy nhiên, tôi đã xin cho cô vừa học vừa hưởng lương (mang tân đi học). Đương nhiên, tiền lương này khẳng định là sẽ ít hơn (thiếu một chút) so với hiện tại.”

Vừa học vừa hưởng lương.

Học phí miễn hoàn toàn, trường học còn có trợ cấp.

Đây chính là giải quyết những vấn đề Đỗ Tư Khổ lo lắng nhất, “Xưởng trưởng, quá cảm tạ người!”

Phúc lợi của trường học và trong xưởng đều thật quá tốt.

Đi học thế mà không tốn tiền, còn có tiền nhận, Đỗ Tư Khổ cả đời chưa từng gặp được chuyện tốt như vậy.

“Trước đừng vui mừng quá sớm,” Xưởng trưởng chỉ vào thứ đưa cho Đỗ Tư Khổ, “Cô còn không ít thứ cần phải điền vào đâu. 《 Phiếu Đề cử Quần chúng 》 trong xưởng đã giúp cô giải quyết, tự cô viết một bản 《 Bản trình bày Cá nhân Xin ứng tuyển 》.”

Xưởng trưởng lại nói.

《 Phiếu Phê duyệt Đơn vị Đề cử 》 này khẳng định là không có vấn đề, nhưng mà, đồ vật giao cho bên trường học xong, bên trường học còn có phúc thẩm (xét duyệt lại).

Như là 《 Phiếu Thẩm tra Trình độ Văn hóa 》 《 Phiếu Thẩm tra Chính trị Nhập học 》 những cái này đều cần.

Đỗ Tư Khổ vừa nghe vừa nhớ.

Xưởng trưởng nói: “Cô tốt nghiệp cấp ba (cao trung), lại là gia đình công nhân, cái này khẳng định là không có vấn đề.”

Đỗ Tư Khổ gật đầu, “Xưởng trưởng, cháu nhớ trường học đều là tháng Chín khai giảng.”

“Đúng vậy, cô nhanh chóng chuẩn bị đi.” Xưởng trưởng nói, “Ở trước khi khai giảng đem những đồ vật cần thiết chuẩn bị cho đầy đủ (tề).”

Còn về trường học, ở Thủ đô bên kia, là một trường học rất tốt.

Xưởng trưởng đã tốn một phen công phu, dùng cả tình cảm (nhân tình), mới thuận lợi lấy được danh ngạch đề cử Đại học Công Nông Binh của trường học kia.

“Vâng, Xưởng trưởng.” Thời gian có chút gấp.

Đỗ Tư Khổ cầm phiếu đang định nhanh chóng đi, bỗng nhiên lại nhớ đến chuyện Hội chợ Quảng Châu (quảng giao sẽ), vì thế xoay người, “Xưởng trưởng, cháu đã gọi điện thoại hỏi qua, Hội chợ Quảng Châu mùa thu sẽ vào giữa tháng Mười đến tháng Mười Một. Ngày cụ thể bên kia còn chưa có xuống, nếu cháu đi học, chuyện bên Hội chợ Quảng Châu này…”

“Yên tâm, có Bao nhỏ (Phó Xưởng trưởng Bao) ở,” Xưởng trưởng nói, “Đúng rồi, lát nữa cô đi nói với hắn một tiếng.”

Xuất khẩu nệm đã xong xuôi, Phó Xưởng trưởng Bao hiện tại về Xưởng Sửa chữa.

Đương nhiên, thỉnh thoảng hắn vẫn phải đi Xưởng Gia cụ xem xét tình hình.

Rất nhanh.

Đỗ Tư Khổ rời khỏi văn phòng Xưởng trưởng, đi đến chỗ Phó Xưởng trưởng Bao, vừa lúc Phó Xưởng trưởng Bao đang ở, Đỗ Tư Khổ liền nói về thời gian Hội chợ Quảng Châu mùa thu.

Cụ thể, còn phải đợi tháng Mười mới biết được.

“Tiểu Đỗ, đi Đại học bên kia, học tập thật tốt.” Phó Xưởng trưởng Bao nói, “Hoạt động của Đại học nên tham gia vẫn phải tham gia, hòa hợp với tập thể, biết không.”

Đỗ Tư Khổ gật gật đầu.

Hai người lại nói đến vấn đề chế tạo bản thứ ba của nệm lò xo, bản này còn đang tiếp tục nâng cấp, Đỗ Tư Khổ nếu đi Đại học, một đi là hai ba năm. Bản cải tiến thứ ba này liền phải giao cho Phó Xưởng trưởng Bao.

Hai người trò chuyện (liêu) một cái là cả buổi chiều.

Gần đến tan tầm mới nói xong.

“Tiểu Đỗ, chuyện đề cử vào đại học này, cô giữ kín (khẩu phong khẩn một ít), không cần nói ra bên ngoài.” Phó Xưởng trưởng Bao là vì lợi ích của Đỗ Tư Khổ, “Chuyện này lỡ lời (nói lỡ miệng), dễ sinh biến cố, biết không.”

“Cháu biết.” Đỗ Tư Khổ biết.

Trước khi danh ngạch vào đại học cuối cùng được duyệt (không có xuống dưới), nhất định phải bảo mật.

Đỗ Tư Khổ rời khỏi văn phòng xong, đi đến căng tin ăn cơm, sau đó liền trở về nhà ngang, bắt đầu viết đơn xin.