Lâm Ngư
1
Sau lưng tiểu Hầu gia là thứ muội của ta — Lâm Khinh Vãn, đang rụt rè run rẩy.
Chu Cảnh Chỉ hay đến phủ ta chơi, lâu dần lại dây dưa với Lâm Khinh Vãn.
Lúc ta nổi giận giơ tay tát hắn, thì bất ngờ nhìn thấy mấy dòng chữ kỳ lạ xuất hiện như đang xem livestream.
Tay không kịp thu về, nên hạ luôn vào mặt mã phu bên cạnh.
Dù ta đã cố bớt lực rồi, mà sao má hắn vẫn ửng đỏ vậy?
Nhìn lại dòng chữ kia, nói hắn là Thái tử gia tương lai?
Hừ, nếu hắn là Thái tử, thì ta đây là Hoàng hậu luôn đấy!
Chu Cảnh Chỉ tức giận quát lớn:
“Lâm Ngư, ngươi đừng đươc một tấc lại tiến thêm một bước! Ngươi còn trông mong ta rước một nữ nhân hung dữ như ngươi vào cửa sao?”
Ta nhịn.
Lâm Khinh Vãn kéo nhẹ tay áo hắn, dịu dàng nói:
“Tiểu Hầu gia, ngài đừng nói tỷ tỷ như vậy… tỷ ấy chỉ là không thích muội thôi mà…”
Cái dáng điệu dẹo chảy nước ấy, quả là giống hệt nương nàng — một yêu tinh chuyên quyến rũ nam nhân!
Ta vẫn nhịn!
Nếu là lúc trước, ta đã sớm nổi cơn tam bành. Nhưng hôm nay ta chậm rãi thở dài, học y chang phong cách của nàng ta.
Kéo tay áo mã phu bên cạnh, dịu giọng hỏi:
“Tiểu mã phu, ngươi cũng thấy ta hung dữ lắm sao?”
Bình luận bay tiếp tục xuất hiện:
[Úi giời, nữ phụ không cứng nữa à?]
[Không ngờ nữ phụ dịu dàng thế này lại đáng yêu ghê...]
[Tầng trên mơ đi, Thái tử chắc chắn không thích kiểu đó đâu—]
Dòng chữ bị cắt ngang.
Lý do? Bởi vì… ánh mắt tên mã phu kia như đang ngâm mình trong xuân thủy, mê ly như bị bỏ bùa.
Hắn chỉ tỉnh lại trong thoáng chốc, rồi vội vàng quỳ xuống:
“Không... không hề gì, đại tiểu thư rất tốt.”
Bình luận:
[...]
[Trời má ơi! Tôi thề là chắc Thái tử sắp... nổ tung rồi á!]
Chu Cảnh Chỉ vừa kinh hãi vừa tức giận, hất tay Lâm Khinh Vãn ra:
“Lâm Ngư, ngươi lại giở trò gì nữa đây? Muốn chọc tức ta sao?”
Ta lắc đầu, nhẹ giọng đáp:
“Không đâu, ta chỉ tò mò xem... liệu có nam nhân nào không thích nữ nhân dịu dàng mềm mỏng không?”
Rồi mặt ta lập tức lạnh xuống:
“Ta không phải người như thế. Ta thích đánh người.”
Nói xong, ta cầm lấy roi ngựa trong tay mã phu, quất mạnh xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Sau đó lệnh cho gia nhân đóng chặt cửa.
“Nếu muội đã thích tiểu Hầu gia đến vậy... thì khỏi cần về Lâm phủ nữa.”
...
2
Ta quýnh quáng đi vòng quanh trong thư phòng.
Ý là Lâm thị ta sắp bị tịch biên gia sản ư?
Ta không còn làm đại tiểu thư được nữa ư?
Phải làm sao đây, phải làm sao bây giờ.
Cái tên Chu Cảnh Chỉ đó đúng là đoá hắc liên hoa nhẫn tâm.
Con sói mắt trắng Lâm Khinh Vãn ăn cây táo rào cây sung!
“Đại tiểu thư, món bánh sữa đã xong rồi ạ.”
Tên mã nô bước vào.
Trước giờ ta chưa từng để ý trong phủ lại có một nhân vật như thế.
Chỉ nhớ hình như hắn thường hay lượn lờ trước mặt ta, diện mạo cũng được, không đến nỗi chướng mắt.
Từ trước tới nay ta chưa từng nghiêm túc nhìn hắn lần nào, ta hơi nheo mắt lại, bắt đầu cẩn thận quan sát.
Thân hình hắn khá gầy yếu, nhưng ngũ quan lại không thể chê được, mang nét đẹp lay động lòng người.
Ta nếm một miếng bánh, hỏi: “Ngươi tên là gì?”
Hắn quỳ xuống: “Tiểu nhân là Giang Phong.”
Đâu phải quốc họ gì đâu!
Khoan đã, cho dù ta có học hành lười biếng đến đâu, thì cũng biết câu thơ Phong sông, lửa chài, đối giấc sầu.
“Ngươi?”
Lại nhớ đến mấy lời mập mờ trong bão bình luận kia, ta bắt đầu thấy nghi ngờ.
“Ngươi vào phủ từ khi nào?”
Hắn ngẩng đầu nhìn ta.
Trong mắt loé qua một chút mất mát: “Trước Tết ạ, là đại tiểu thư thu nhận ta vào phủ.”
Hả?
Là ta?
Ta vỗ nhẹ lên trán, cuối cùng cũng nhớ ra.
Trước Tết có một tên ăn mày bị bắt nạt dưới tửu lâu, khi đó ta đã uống chút rượu.
Chỉ nhớ, dù tên ăn mày bị đánh thê thảm nhưng mặt mũi lại cực kỳ ưa nhìn, ta bèn bảo người đưa về phủ.
Tỉnh rượu rồi, ta lại quên sạch chuyện ấy.
“Đại tiểu thư đã cứu ta, vậy sau này ta chính là người của đại tiểu thư.”
Ánh mắt Giang Phong nóng rực, nhìn ta chằm chằm không rời.
Bão bình luận lướt qua: [Không phải chứ? Thái tử gia hai mặt biến thân thành chó con trung thành sao?]
[Bạn bên trên nói sai rồi, bạn mà biết đêm nào thái tử gia cũng mơ giấc mơ kiểu gì, thì sẽ biết hắn chẳng giống chó con chút nào đâu.]
[Chuẩn đó, biến thái, cực kỳ biến thái…]
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com