Làm Trà Xanh Hả? Chuyện Dễ Mà

Chương 6



Khóe miệng tôi hơi cong lên, trong chỗ bọn họ không nhìn thấy, tôi để lộ một nụ cười lạnh nhạt.

 

"Đúng vậy." Tôi hồn nhiên lên tiếng, giọng điệu ngây thơ nhưng đầy vẻ khó hiểu: "Chị ấy vốn không phải con ruột của nhà tôi, chỉ là bị bế nhầm với tôi, là con của nhà khác mà thôi."

 

"Chị ấy chẳng phải con ruột của ba mẹ tôi, cũng không phải chị gái ruột của tôi. Tôi thay chị ấy chịu khổ bao nhiêu năm như vậy, sao chị ấy lại có thể ghét tôi được chứ?"

 

Tôi nghiêng đầu, giọng đầy khó hiểu: "Chị ấy phải thương tôi mới đúng, nếu không có tôi, người chịu khổ bao năm qua chính là chị ấy rồi."

 

Sau khi tôi nói xong, cả không gian chìm trong im lặng c.h.ế.t chóc.

 

Mọi người đều trợn tròn mắt. Triệu Nguyệt sau cơn kinh ngạc, lập tức bước tới đẩy tôi một cái:

 

"Mày nói cái gì? Lý Tĩnh Thư không phải con ruột nhà mày? Sao có thể được?"

 

Tôi từ tốn vuốt lại mái tóc bị bọn họ làm rối, nhẹ nhàng đáp: "Tại sao không thể?"

 

"Chị ấy giống ba mẹ tôi lắm sao? Hay là giống anh trai tôi?"

 

Triệu Nguyệt bình tĩnh lại, chăm chú quan sát tôi.

 

Cô gái vừa mới kéo tóc tôi nhíu mày, nhỏ giọng nói: "Chắc là vậy, nhìn cô ta kìa, đôi mắt giống hệt anh Cảnh Trạch."

 

"Nhưng Lý Tĩnh Thư thì hơi khác, nhìn không giống ai trong nhà họ Lý..."

 

Vừa nãy còn là Tĩnh Thư, giờ đã trở thành Lý Tĩnh Thư rồi.

 

Triệu Nguyệt cắn nhẹ răng, do dự một lát, rồi thái độ đối với tôi cũng khách sáo hơn trước.

 

Cô ta hiểu rằng, nếu Lý Tĩnh Thư không phải con ruột nhà họ Lý, thì có nghĩa là Lý gia sẽ không cho cô ta nhiều quyền thừa kế.

 

Kết quả tốt nhất có thể chỉ là cho một ít sính lễ rồi gả đi.

 

Sau này cô ta sẽ không còn xứng đáng để ở lại trong giới này, cũng không có giá trị lợi dụng nữa.

 

Tình bạn giả tạo nhanh chóng bị thu lại, Triệu Nguyệt nở một nụ cười gượng gạo, miễn cưỡng nói:

 

"Em gái à, lúc nãy chỉ là hiểu lầm thôi, tụi chị chỉ đùa giỡn với em thôi."

 

"Không sao đâu, tụi chị không làm phiền em về nhà nữa, đi đi."

 

……

 

Tin đồn bao giờ cũng lan truyền nhanh chóng, chưa đến chiều, tin tức về thân thế của Lý Tĩnh Thư đã ầm ĩ trong lớp.

 

Có người nói cô ta là con ngoài giá thú, có người lại nói cô ta là đứa trẻ nhặt được ngoài đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Nhiều người hơn thì lại nói về phiên bản "mèo hoang đổi con", rằng lúc trước ba mẹ cô ta nhìn thấy nhà tôi có tiền, muốn con gái ruột của họ được hưởng thụ, nên đã cố tình đổi chúng tôi cho nhau.

 

Lý Tĩnh Thư căn bản không phải con ruột nhà họ Lý, kẻ trộm hèn hạ này lại còn muốn đẩy thiên kim thật của nhà họ Lý ra ngoài!

 

Tất cả mọi người nhìn Lý Tĩnh Thư bằng ánh mắt khác hẳn, gương mặt cô ta không giống ai trong nhà đã trở thành chứng cứ thép.

 

Các bạn học đều bàn tán nhỏ to về cô ta, lời nói đầy khinh miệt.

 

Đặc biệt là những cô gái trước đây không hợp với cô ta, giờ không hề che giấu chút nào:

 

"Nghe nói rồi, chính ba mẹ cô ta đã đổi cô ta với Lý Tĩnh Nhiên, cô ta sống sung sướng bao nhiêu năm nay, trong khi con gái ruột nhà họ Lý phải chịu khổ bao nhiêu năm ngoài kia, cô ta lại còn muốn đẩy người ta ra ngoài!"

 

"Thật là ghê tởm, chắc chắn là di truyền rồi? Ba mẹ cô ta thế nào, cô ta lại chẳng như thế đấy..."

 

"Vậy cô ta chỉ là một đứa nghèo từ miền núi thôi hả? Cậu nghĩ nhà họ Lý bao giờ mới đuổi cô ta đi?"

 

……

 

Ngay cả thầy cô nhìn cô ta cũng mang theo chút ghê tởm và khinh bỉ.

 

Lý Tĩnh Thư từ trước tới nay luôn là trung tâm của sự chú ý, lúc nào cũng được vây quanh.

 

Cô ta chưa bao giờ phải chịu đựng sự sỉ nhục như vậy.

 

Về nhà ăn cơm, cô ta khóc chạy vào từ ngoài, mặt mũi méo mó như quái vật, vừa thấy tôi đã lao tới định xé tôi ra:

 

"Mày! Chính là mày, chính là mày nói với người khác tao không phải con ruột của ba mẹ sao?"

 

Ba tôi đặt đũa xuống, nhíu mày nói: "Làm cái gì vậy? Con nhìn xem con có giống mấy đứa chợ búa thất học không?!"

 

Lý Tĩnh Thư òa khóc, ôm chặt lấy mẹ tôi mà gào lên:

 

"Mẹ, nó nói với người khác con không phải con ruột của mẹ, mẹ có biết bây giờ bọn họ nói gì về con không?"

 

"Chúng nói con không giống ba mẹ, nói con ghê tởm, nói mẹ sẽ đuổi con đi, nó muốn mẹ đuổi con đi, mẹ!"

 

Mẹ tôi giật mình, không kìm được mà chất vấn tôi:

 

"Tĩnh Nhiên, không phải đã bảo con ra ngoài nói Tĩnh Thư là chị ruột của con sao?"

 

"Những năm qua, ba mẹ đã xem Tĩnh Thư như con ruột rồi, chúng ta... chúng ta sẽ không đuổi con đi đâu, con, con..."

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Mẹ cũng không nỡ trách tôi, chỉ nhìn tôi một cách không đồng tình, nhíu mày lại.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com