Lần Thứ 77 Anh Ấy Bỏ Rơi Tôi

Chương 15



Trình Tùng trở nên kích động: “Ai cơ? Sinh Sinh, em không thể dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, anh nói cho em biết, đàn ông…”

“Người đó chính là bản thân em.” Tôi nở nụ cười: “Trước khi gặp được người tiếp theo mà em thích, em phải học cách yêu chính mình trước đã.”

Trình Tùng đầu tiên thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi nghe tôi nói đến “người tiếp theo mà em thích”, mặt anh ta lại lạnh đi, anh định nói gì đó, nhưng điện thoại không đúng lúc lại reo lên.

Anh liếc nhìn điện thoại, mặt mày khó coi.

“Là Chu Tịnh đúng không? Không ngờ chúng ta ly hôn rồi mà cuộc trò chuyện cũng có thể bị cô ấy cắt ngang.” Tôi đã hoàn toàn buông bỏ, cười và đùa với Trình Tùng.

“Sinh Sinh, anh đã ly hôn với cô ấy rồi, từ lâu đã không liên lạc nữa, là cô ấy luôn quấy rầy anh, anh…” Trình Tùng liên tục tắt máy, nhưng Chu Tịnh lại gọi đến lần nữa.

Cuối cùng, Trình Tùng vẫn nhấc máy.

Giọng của Chu Tịnh rất lớn, tôi nghe rõ cô ta nói: “Trạch Dật mất tích rồi! Anh mau đến đây!”

Trình Tùng nhìn tôi, do dự vài giây, cuối cùng vẫn đứng dậy và chạy ra ngoài.

Đấy! Nếu lúc đó tôi không chọn ly hôn, sẽ không chỉ có lần thứ 78, thứ 79, mà còn lần thứ 100, thứ 200…

Sau đó, trong lúc đi tập gym, ông chủ phòng gym lại buôn chuyện với tôi.

Chu Tịnh đưa Chu Trạch Dật đi công viên giải trí, chỉ lơ là một chút mà Chu Trạch Dật đã biến mất, đến giờ vẫn chưa tìm thấy.

Chu Tịnh đổ lỗi cho Trình Tùng: “Nếu không phải anh đòi ly hôn với tôi, tôi sao có thể một mình đưa con đi chơi, sao có thể để mất con!”

Trình Tùng thì đổ lỗi cho Chu Tịnh: “Cô đưa con ra ngoài, tại sao không trông nó cẩn thận!”

Họ đổ lỗi cho nhau, thậm chí Chu Tịnh còn gặp vấn đề về tâm lý.

Tôi không quan tâm đến chuyện của họ nữa, bắt đầu nộp đơn vào một trường đại học ở Tây Ban Nha, dự định đi du học một, hai năm ngành thiết kế mà tôi yêu thích.

Tôi định sống ở châu u một thời gian, tận hưởng ánh nắng mặt trời trên các hòn đảo Nam u.

Chúng ta chỉ là những sinh vật nhỏ bé trong vũ trụ, như hạt bụi giữa biển cả bao la.

77 lần thất vọng mà Trình Tùng mang lại từng khiến thế giới của tôi chìm trong bóng tối.

Nhưng sau khi nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn, tôi mới nhận ra, khi đặt sự tồn tại nhỏ bé của mình vào vũ trụ và đại dương bao la, thì tất cả những chuyện đó có là gì đâu?

HẾT.