Lặng Nghe Mưa, Lặng Yêu Em

Chương 13



Cô bé hào hứng chạy đến, còn Lâm Duệ Chu ngồi đối diện tôi thì quay đầu lại.

Ban đầu Diệp Nhan Nhan còn vui vẻ, nhưng vừa nhìn thấy Lâm Duệ Chu thì bước chân khựng lại, nụ cười cũng cứng đờ trên mặt.

"Cậu ơi!" Diệp Nhan Nhan tròn mắt nhìn anh đầy kinh ngạc: "Sao cậu lại ở đây? Sao cậu lại đi cùng cô Tang Dư?"

Tôi và Lâm Duệ Chu còn chưa kịp nói gì, Diệp Nhan Nhan đã nhìn qua nhìn lại giữa hai người, rồi đột ngột hét to:

"Hai người đang hẹn hò! Cậu ơi, trước kia ngày nào cậu cũng đưa đón cháu đi học piano, là để tán cô giáo của cháu đúng không?"

Tôi: "…"

Lâm Duệ Chu: "…"

Ba mẹ Diệp Nhan Nhan: "…"

Những người xung quanh: "…"

Mẹ Diệp Nhan Nhan vội vàng chạy tới bịt miệng con gái lại, cười gượng với tôi: "Xin lỗi cô Tang, con bé còn nhỏ không hiểu chuyện."

Lâm Duệ Chu nhìn chị gái mình, mặt đầy khó chịu: "Chị có thể dắt con gái chị đi được không?"

Chị gái anh tất nhiên biết chúng tôi đang làm gì, liếc qua hai đứa một lượt rồi nhanh chóng kéo con bé đi.

Vừa bị kéo đi, Diệp Nhan Nhan vừa gào lên: "Cô Tang, đừng quen cậu con nha! Cậu con không tốt đâu! Ở nhà cậu còn đánh con! Cậu còn nói nếu con làm cô mất mặt, cậu sẽ đánh gãy chân con nữa đó…"

Trước đây tôi có đi dạy thêm ở trung tâm âm nhạc, dạy khá nhiều bé nhỏ.

Diệp Nhan Nhan là học trò tôi dạy từ năm mười bảy tuổi.

Nghĩ đến chuyện Lâm Duệ Chu từng nói anh biết tôi từ lâu rồi, bây giờ tất cả đã xâu chuỗi lại với nhau.

Tôi nhìn anh: "Anh đừng nói là đã gặp em từ hồi em mười bảy tuổi nhé?"

Anh gắp cho tôi một miếng thịt: "Đoán đúng rồi."

Thì ra tôi được nam thần của trường âm thầm thầm thích suốt bao nhiêu năm.

Anh lại gắp thêm một miếng thịt nữa cho tôi: "Nên đừng nghi ngờ chuyện tôi theo đuổi em là thật hay giả nữa."

23

Mặc dù đã biết Lâm Duệ Chu từng gặp tôi ở tiệm đàn từ khi tôi mười bảy tuổi, nhưng ngoài điều đó ra, anh không nói thêm gì nữa.

Tối hôm đó, tôi nhắn tin cho Diệp Nhan Nhan, muốn hỏi thêm chuyện liên quan đến Lâm Duệ Chu.

Cô bé gửi lại một đoạn ghi âm:

“Cô Tang Dư, cậu của con là người xấu, đừng tin lời cậu.”

Trẻ con không nắm được trọng điểm, cũng chẳng chịu tiết lộ gì thêm.

Hôm sau, tôi dậy từ sáng sớm, đeo ba lô đi làm.

Bạn cùng phòng kéo rèm giường ra nhìn tôi:

“Tang Dư, cậu tìm được việc rồi à?”

“Ừ, làm ở công ty của đàn anh Lâm Duệ Chu, lương thế này nè.”

Tôi giơ tay ra làm dấu một con số, xoay người chuẩn bị ra ngoài, không ngờ lại đụng phải Kiều Lộ Lộ.

Hình như cô ta cả đêm không tẩy trang cũng chẳng ngủ, trông vô cùng tiều tụy.

Tôi không phải thánh mẫu gì, chỉ liếc qua một cái rồi đi thẳng.

Tôi vừa rời đi, phía sau lưng đã vang lên tiếng khóc của cô ta trong ký túc xá.

Ra khỏi cổng trường, tôi nhận được tin nhắn của bạn cùng phòng.

[Hahahah, nghe nói Kiều Lộ Lộ với Cố Thần cãi nhau đòi chia tay, cô ta còn tưởng là cậu phá hoại hai người họ.]

Không phân biệt nổi đúng sai nữa rồi. Rõ ràng là cô ta phản bội tình cảm của tôi trước.

Làm ở công ty của Lâm Duệ Chu khá suôn sẻ. Ai nấy đều làm đúng phần việc của mình, cũng không có nhiều mối quan hệ rắc rối giữa đồng nghiệp.

Chỉ có một điều khiến tôi hơi đau đầu: Hình như ai trong công ty cũng biết Lâm Duệ Chu đang theo đuổi tôi.

Lúc rảnh rỗi họ lại tò mò:

“Lâm Duệ Chu theo đuổi người ta kiểu gì vậy?”

Tôi vừa định than phiền thì ngẩng đầu lên đã thấy Lâm Duệ Chu xách hai túi lớn đầy trà sữa và trái cây đến làm đồ ăn xế cho cả phòng.

Các chị trong phòng nhìn nhau, hiểu ý:

“Hiểu rồi, theo đuổi người ta là phải chịu chi.”

Quan hệ giữa tôi và Lâm Duệ Chu cứ thế tiến triển một cách mập mờ. Hằng ngày tôi đến công ty anh làm, anh thì đưa đón tôi đi làm, tan ca.

Một ngày mưa, bạn trai của chị khoá trên đến đón chị tan ca. Tôi nhìn theo bóng họ rời đi, thì xe của Lâm Duệ Chu cũng vừa dừng lại trước mặt tôi.

Đến lúc đó tôi mới ngẩn ra… ngoài chuyện chưa nắm tay, chưa hôn nhau thì chúng tôi đâu khác gì đang yêu nhau?

Ngày nào cũng gặp, sáng tối đều bên nhau.

Mối quan hệ giữa tôi và Lâm Duệ Chu thì ổn định, còn Kiều Lộ Lộ và Cố Thần thì hoàn toàn đổ vỡ.

Kiều Lộ Lộ bắt đầu không về phòng ngủ, có khi về thì trông cũng rất bất ổn.

Hai bạn cùng phòng bảo là Cố Thần đã chia tay cô ta, mấy hôm nay cô ta đều đang níu kéo.

Tất nhiên tôi biết rõ, bởi vì Cố Thần lại bắt đầu làm phiền tôi.

Tôi vốn nghĩ rằng chỉ cần chặn số anh ta, cố gắng tránh về ký túc xá để khỏi gặp Kiều Lộ Lộ, thì cặp đôi điên này sẽ không làm phiền tôi nữa.