Livestream Đoán Mệnh: Dám Chọc Tôi? Đóng Cửa, Thả Quỷ!

Chương 8



"Cái gì?"

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc.

"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!" Lý Uyển kinh hô.

Bạn trai đối xử với cô ấy rất tốt, dịu dàng chu đáo, có cầu tất ứng, chuyện gì cũng để tâm, hai người ở bên nhau luôn ngọt ngào ân ái, sao có thể lừa dối mình được, cô ấy không tin.

Cô em họ thì hiền lành ít nói, mỗi lần cô ấy đến tìm bạn trai, cô ta đều tự giác bế con ra ngoài, nhiều lúc cô ta cũng chủ động tránh mặt, không hề có vẻ gì là có vấn đề.

Còn đứa bé, đều là họ hàng, trông có chút giống nhau cũng là chuyện thường tình, nên cô ấy chưa bao giờ nghi ngờ.

Tô Nhiên nói tiếp: "Thật ra họ cũng chẳng có tình cảm gì, chỉ là lợi ích giống nhau nên mới đến với nhau, vì vậy che giấu rất kỹ. Mục đích của hai người là lừa tiền của cô. Trong một hai ngày tới, bạn trai cô sẽ tìm cô bàn chuyện đầu tư dự án, tuy không nói thẳng là vay tiền, nhưng sẽ dẫn dắt cô chủ động đầu tư cho anh ta."

Tô Nhiên: "Bạn trai của cô thật sự không phải thứ tốt đẹp gì, anh ta tiếp cận cô ngay từ đầu đều đã có kế hoạch.

Kế hoạch của anh ta là, trước hôn nhân cố gắng hết sức lừa tiền của cô.

Nếu thuận lợi thì sang năm sẽ cưới cô, còn chi phí đám cưới, anh ta sẽ tìm đủ mọi lý do để thoái thác không bỏ ra một xu nào, bắt cô bỏ tiền.

Một ngày tốt lành

Chi phí sinh hoạt sau hôn nhân cũng do cô chi trả.

Đợi đến khi lừa hết tiền của cô, anh ta sẽ mua cho cô một hợp đồng bảo hiểm kếch xù, rồi tạo ra tai nạn khiến cô tử vong để lừa tiền bảo hiểm."

Lời của Tô Nhiên khiến bà chủ và ông cụ kinh ngạc đến sững sờ, cũng khiến Lý Uyển ở đầu dây bên kia sởn cả gai ốc.

Hai ngày trước bạn trai quả thực có nhắc qua, nói muốn cùng bạn bè đầu tư, nhưng lúc đó cô ấy bận, bạn trai cũng không nói nhiều.

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, bà chủ có chút sốt ruột: "Con gái à, chúng ta bây giờ biết cũng không muộn, mau chia tay với tên khốn đó đi, con không thể nhảy vào hố lửa được đâu."

"Uyển Uyển, nghe lời mẹ, không thể ở cùng loại cặn bã đó được, mau chia tay đi." Bà chủ sốt ruột vô cùng.

Ánh mắt ông cụ nhìn Tô Nhiên cũng khác hẳn, cảm thấy Tô Nhiên đối diện bỗng trở nên thần thánh hơn rất nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Được rồi mẹ, mẹ đừng lo, con biết phải làm gì rồi."

Lý Uyển vội vàng cúp máy, những lời của Tô Nhiên đã gây nên một cơn sóng dữ dội trong lòng cô ấy, mãi không thể lắng xuống.

Sau khi cúp điện thoại, bà chủ vô cùng kích động, nắm lấy tay Tô Nhiên luôn miệng nói: "Cô gái, hôm nay may mà có cháu nhắc nhở, nếu không con gái dì đã thật sự mắc bẫy của tên xấu xa đó rồi, may mà phát hiện sớm."

Nói rồi, bà đứng dậy ra quầy lấy năm trăm tệ: "Tiểu đại sư, chút tiền này là tấm lòng của dì, cháu nhất định phải nhận lấy, chuyện của con gái dì, thật sự cảm ơn cháu rất nhiều."

Tô Nhiên nhận lấy mấy tờ giấy đỏ au, vui vẻ nhét vào túi, nụ cười rạng rỡ lạ thường: "Gieo nhân lành gặt quả tốt, nếu dì không mời cháu ăn bánh bao, cũng sẽ không có chuyện sau này, tất cả đều là nhân quả."

Nói rồi, cô nghiêng đầu nhìn ông cụ: "Ông ơi, ông thua rồi nhé."

Ánh mắt ông cụ sớm đã từ không tin chuyển thành kính phục: "Lão già này nhận thua, tiền bánh bao ông trả. Con bé, à không, tiểu đại sư, cháu xem giúp ông với được không?"

Có tiền không kiếm là đồ ngốc, Tô Nhiên gật đầu: "Được ạ, năm trăm tệ."

Ông cụ lấy điện thoại ra: "Được, không vấn đề gì, ông kết bạn với cháu rồi chuyển khoản cho cháu."

Tô Nhiên lắc đầu: "Cháu không có điện thoại."

Ánh mắt ông cụ nhìn Tô Nhiên thoáng thêm vài phần thương cảm, con bé đáng thương ngay cả điện thoại cũng không có: "Vậy, số tài khoản ngân hàng cũng được."

"Cũng không có thẻ ngân hàng."

Ánh mắt ông cụ lại thêm vài phần thương xót, tội nghiệp quá, điện thoại không có, thẻ ngân hàng không có, chắc hẳn sống rất khổ sở.

"Thế này, cháu đợi chút, bên cạnh có máy ATM, ông đi rút tiền cho cháu."

"Vâng." Tô Nhiên đồng ý.

Ông cụ nhanh chóng quay lại, đưa năm trăm tệ vào tay Tô Nhiên.




Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com