Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta

Chương 247



Phía bên kia, tại một nhà hàng sang trọng gần khách sạn, trong một phòng bao rộng lớn, Dương Thiên đã cho bày biện đủ các món sơn hào hải vị, chỉ chờ nhóm "ông lớn" đến thưởng thức.

Nhưng đợi mãi, đợi đến mức sốt ruột, vẫn chẳng thấy một ai xuất hiện.

Dương Thiên nhíu mày, kiên nhẫn dần cạn. Khi anh ta sắp đứng dậy ra ngoài xem tình hình, thì cuối cùng, ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân.

Anh ta lập tức nở nụ cười, vội vàng đứng lên chuẩn bị chào đón. Nhưng ngay khi xoay người nhìn rõ người bước vào, nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ.

Chỉ có một người?

"Sao chỉ có mình cậu? Đội trưởng Thẩm và mọi người đâu?"

Người đến là Tiểu Tôn, một trợ lý trong đoàn phim. Cậu ta hơi do dự, rồi nhỏ giọng báo lại:

"Dương đạo... họ nói họ nhận tấm lòng của anh rồi, nhưng mai là ngày quay chính thức, họ cần đảm bảo tinh thần và thể lực, lỡ có sự cố gì thì không hay..."

Nói xong, Tiểu Tôn cẩn thận quan sát sắc mặt Dương Thiên, thầm hy vọng anh ta đừng giận lây sang mình.

Dương Thiên cau mày, trong lòng đầy bực bội, nhưng nghĩ kỹ thì thấy cũng có lý. Nếu anh ta đã bỏ ra số tiền lớn để mời họ đến, mà họ lại không giữ sức, hôm sau xảy ra chuyện thì chính anh ta mới là người chịu thiệt.

Anh ta thở dài, cố đè xuống cảm giác khó chịu. "Được rồi, được rồi. Thế còn An Lê và Cố Ninh đâu?"

Tiểu Tôn liếc nhìn Tiểu Trần đứng bên cạnh. Tiểu Trần nuốt nước bọt, chần chừ một lát mới lên tiếng:

"Họ... họ cũng không đến."

Dương Thiên sững người, rồi ngay lập tức trừng mắt:

"Cậu nói cái gì!? Sao bọn họ lại không đến?"

Nếu Thẩm Minh Vũ và những người khác từ chối còn có thể hiểu được, nhưng hai người kia thì sao?

Tiểu Tôn cẩn thận đáp:

"An Lê tiểu thư ban đầu đã đồng ý, nhưng sau khi nghe Cố Ninh nói không đi, cô ấy cũng đổi ý."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Dương Thiên tức đến bật cười:

"Cố Ninh? Cái cô streamer đó thật sự nghĩ mình là thuật sĩ ghê gớm lắm à?"

Trong lòng anh ta nghẹn một cục tức.

Ban ngày, ngay giữa sảnh khách sạn, Cố Ninh dám châm chọc mình trước mặt bao nhiêu người, giờ lại từ chối lời mời của mình, rốt cuộc có còn để Dương Thiên này vào mắt không?

"Hừ, đã thế thì nói với đội quay phim, ngày mai cắt một nửa cảnh quay của cô ta! Không biết điều thì đừng trách tôi không nể mặt!"

Anh ta nắm chặt ly rượu, hận không thể ném xuống đất.

Nếu không phải đã ký hợp đồng, anh ta đã đuổi Cố Ninh đi từ lâu!

Lúc này, ở một căn phòng khách sạn khác, Cố Ninh vừa mới tắm xong, mái tóc ẩm ướt xõa sau lưng. Vừa bước ra khỏi phòng tắm, cô bỗng hắt xì một cái.

Cô khẽ nhíu mày, nhẩm tính một chút, rồi bật cười đầy châm biếm.

"Dương Thiên có vẻ rất muốn chết nhỉ? Lại dám nói tôi không biết điều?"

Hừ, ngày mai xem ai mới là người không biết điều.

Cô ngồi xuống mép giường, chậm rãi lau tóc, rồi tiện tay cầm điện thoại, bấm số gọi cho Cố Trạch.

Chuông đổ mấy hồi mới có người bắt máy.

"Chị, khuya thế này rồi mà chị vẫn chưa ngủ à?"

Ở đầu dây bên kia, giọng của Cố Trạch có phần khàn khàn, rõ ràng là vừa làm việc mệt mỏi.

Cố Ninh dựa vào đầu giường, khẽ cười, giọng điệu nửa đùa nửa châm chọc:

"Xem ra em chăm chỉ lắm, giờ này vẫn còn bận?"

Cố Trạch bật cười, thoải mái đáp:

"Đương nhiên rồi, chị cho em nhiều tiền như vậy, em phải cố gắng chứ. Sau này còn mua biệt thự lớn cho chị nữa."


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com