Livestream Đoán Mệnh: Thiên Đạo Chính Là Đệ Đệ Của Ta

Chương 253



Cố Ninh sững người, ánh mắt khẽ lóe lên tia kinh ngạc.

"Cô vừa nói gì cơ?"

Cô không chắc mình có nghe nhầm không. An Lê đang làm cái quái gì vậy?

An Lê căng thẳng, bàn tay vô thức siết chặt vạt áo. Cô cắn môi, sau đó hít sâu, nhỏ giọng lặp lại:

"Tôi... tôi muốn bái cô làm thầy."

Cố Ninh khẽ nheo mắt.

Từ lúc bước chân vào phòng đến giờ, An Lê đã có vẻ bồn chồn, nhưng cô không ngờ lại nghe được một câu như vậy.

Cô cười khẽ, tựa người vào sofa, giọng điệu vừa thú vị vừa chế giễu:

"Tại sao?"

An Lê vẫn cúi đầu, không dám nhìn vào mắt cô, nhưng giọng điệu lại vô cùng nghiêm túc:

"Vì tôi biết cô rất mạnh. Tôi muốn bái cô làm thầy, học hỏi từ cô!"

"Thật sự là vậy sao?"

Cố Ninh nhướng mày, nụ cười trong mắt càng rõ ràng hơn.

Cô không khỏi suy nghĩ:

An Lê thực sự muốn bái sư, hay chỉ là một cách thăm dò thân phận của cô?

"Em... em..."

"Đừng có mà ấp úng."

Cố Ninh đột nhiên ngắt lời, ánh mắt trở nên sắc bén như dao, từng lời nói vang lên rõ ràng và lạnh lùng:

"Cô nghĩ tôi không rõ nội tình của em sao?"

"Đừng tưởng có lá bài tẩy trong tay thì có thể tùy tiện đắc tội người khác."

"An Lê à, An Lê, người thông minh thì phải biết tự lượng sức mình."

"Đừng dại dột mà thăm dò một kẻ cô sẽ không bao giờ hiểu được."

Từng câu, từng chữ đều mang theo sức ép vô hình.

Không chỉ dành cho An Lê.

Không gian trong phòng dường như trở nên nặng nề.

An Lê lập tức giật mình, vô thức ngẩng đầu lên, trong mắt ánh lên vẻ khiếp sợ.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Chẳng lẽ... Cố Ninh biết rồi?

Biết bí mật của cô?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Biết về hệ thống?

Ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, An Lê đã lập tức tự phủ nhận.

Không thể nào!

Hệ thống là lá bài tẩy lớn nhất của cô.

Không ai có thể phát hiện ra nó!

Chắc chắn là do Cố Ninh nghi ngờ mục đích bái sư, nên mới cố ý cảnh cáo cô như vậy.

Nhất định là vậy!

An Lê vội cười gượng, cố gắng tỏ vẻ thoải mái, lảng sang chuyện khác:

"À, ha ha, em chỉ đùa thôi! Đùa thôi mà, chị Cố Ninh đừng tin!"

"Em còn có việc, em đi trước nhé! Tạm biệt, gặp lại sau!"

Nói xong, An Lê xoay người chạy ra ngoài, gần như là bỏ trốn, không dám quay đầu lại.

Trong phòng, Cố Ninh lặng lẽ nhìn theo bóng lưng cô ta rời đi.

Đáy mắt cô thoáng qua một tia châm chọc, khóe môi khẽ nhếch lên.

Hy vọng những lời vừa rồi có thể khiến "thứ đó" ít nhiều kiêng dè.

Miễn là nó không gây rắc rối trên Trái Đất này, cô có thể nhắm mắt làm ngơ.

Nhưng nếu không… xin lỗi, đừng trách cô ra tay.

Trở về phòng, An Lê thở phào nhẹ nhõm, sau đó vội vàng hỏi hệ thống.

“Hệ thống, cô ấy có biết sự tồn tại của cậu không?”

Một lúc lâu sau, hệ thống mới đáp lại, giọng điệu mang theo vẻ cảnh giác.

“Xin chủ nhân cẩn trọng, bạn đã bị theo dõi.”

Nó cảm thấy khó chịu. Những lời vừa rồi của Cố Ninh rõ ràng không nhắm vào An Lê, mà là nhắm vào nó.

Không còn nghi ngờ gì nữa, cô ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của nó!

Không được, nó phải báo cáo ngay lập tức! Tuyệt đối không thể để Cố Ninh phá hỏng kế hoạch của chủ nhân!

Hệ thống định gửi đi một tín hiệu khẩn cấp, nhưng ngay lúc đó, nó nhận được tin từ bên trên.

“001, thông tin bạn gửi đã được chủ nhân xem xét. Người phụ nữ đó không thể giữ lại, phải loại bỏ. Hãy tìm cơ hội kéo cô ấy vào phó bản, mọi việc còn lại cứ để chủ nhân lo liệu.”

Một dòng lệnh lạnh lùng, ngắn gọn nhưng đầy sát khí.

Hệ thống trầm mặc vài giây, rồi đáp lời bằng giọng vô cảm.

“001 đã nhận lệnh, mọi việc tuân theo chủ nhân.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com