Linh thể ác niệm né khỏi đòn tấn công của An Lê trong gang tấc, lập tức hóa thành một đám mây đen, nhanh chóng tản ra bỏ chạy.
Nhưng lúc này, nó đã bị thanh kiếm kỳ lạ kia làm tổn thương ý thức bản thể, không thể tiếp tục dây dưa với đám người này nữa. Nó phải tìm cho được con mồi mà nó đã nhắm tới. Chỉ cần hấp thụ ác niệm của kẻ đó, nó chắc chắn sẽ đột phá được giới hạn hiện tại.
Đến lúc ấy, nó có thể hoàn toàn thoát khỏi sự ràng buộc của linh chủ, trở thành một thực thể độc lập.
"Chủ nhân, có muốn đuổi theo không?"
Linh chủ thiện ác đứng cạnh Cố Ninh, dõi mắt theo đám mây đen đang lẩn trốn, giọng trầm xuống.
"Nó không thể chạy thoát được."
Cố Ninh đút tay vào túi, ánh mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Giọng anh lạnh lẽo đến mức khiến linh chủ thiện ác vô thức cảm thấy sống lưng lạnh buốt.
"Làm tổn thương đệ tử của tôi, cậu nghĩ nó có thể thoát sao?"
Linh chủ thiện ác im lặng.
Cố Ninh liếc hắn một cái, chợt hỏi: "Tôi nhớ cậu có thể hóa hình, đúng không?"
Linh chủ thiện ác thoáng sững người. "...Chủ nhân muốn làm gì?"
Cố Ninh bật cười, giọng điệu vừa lười nhác vừa quyến rũ: "Dĩ nhiên là muốn dạy cho đệ tử ngu ngốc của tôi cách dùng kiếm."
Linh chủ thiện ác ngay lập tức hiểu ý. Hắn không nói thêm gì, đôi cánh xám sau lưng khẽ rung lên, nhanh chóng bao bọc lấy cơ thể.
Ánh sáng trắng lóe lên trong thoáng chốc.
Khi cánh mở ra lần nữa, linh chủ thiện ác đã biến thành một thanh kiếm đen trắng. Cán kiếm kéo dài ra hai bên như cánh chim, một đen, một trắng, tương phản nhưng hòa hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Cố Ninh cầm lấy thanh kiếm, nhẹ nhàng vung thử vài đường. Lưỡi kiếm cắt qua không khí tạo thành những vệt sáng sắc bén. Cô khẽ nhếch môi, cười hài lòng.
"An Lê, Thẩm Minh Vũ…" Cố Ninh cúi đầu, nhìn về phía bệ nhảy bungee, nơi nhóm Thẩm Minh Vũ đang chạy đến. Trong mắt anh ánh lên vẻ tối tăm pha lẫn hứng thú. "Ta rất mong đợi xem các người sẽ đưa ra quyết định gì tiếp theo."
【Đám mây đen kia chạy rồi sao?】
【Có vẻ vậy. May quá, Bạch Bạch và chị Mộc đã an toàn rồi.】
【Nhưng hình như chị Mộc ngất rồi...】
【Chị Mộc gan dạ thật, nhưng vẫn sợ độ cao. Huống hồ vừa rồi họ còn bị treo lơ lửng như thế, người bình thường ai mà không sợ đến ngất chứ.】
【Đúng vậy, sắc mặt của Bạch Bạch cũng chẳng khá hơn. Anh ấy suýt bị bóp c.h.ế.t hai lần, còn bị rơi xuống nữa… thật đau lòng.】
【Khoan đã, Cố Ninh đâu rồi?!】
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
【Chết mất thôi, đến giờ vẫn không thấy bóng dáng Cố Ninh! Không lẽ thật sự ngã c.h.ế.t rồi?】
【Không thể nào! Tôi không tin cô ấy sẽ c.h.ế.t dễ dàng vậy!】
【Lầu trên nói cứ như quen biết với cô ấy vậy, sao chắc chắn thế?】
Tưởng Vân Phi ngồi trong văn phòng, ánh mắt dán chặt vào màn hình livestream. Từ khoảnh khắc Cố Ninh nhảy khỏi cầu bungee, hàng lông mày anh đã nhíu chặt, chưa từng giãn ra dù chỉ một chút.
Linh cảm của anh mách bảo rằng cô sẽ không sao, nhưng lạ một điều—bóng dáng Cố Ninh hoàn toàn biến mất khỏi khung hình. Sự mất tích đột ngột này khiến anh không khỏi suy đoán. Rất có thể chuyện này có liên quan đến tên đạo diễn đứng sau chương trình.
Trong khi đó, tại tổng căn cứ của Bộ phận Đặc biệt ở kinh đô, bầu không khí trong phòng họp vô cùng căng thẳng. Bùi Hiên cùng vài người khác ngồi xung quanh bàn họp, mắt dán vào màn hình livestream ngay trước mặt.
"Tiểu Thời đã gửi tín hiệu cầu cứu. Tôi đã để Trương Trung dẫn người đến đó ngay lập tức, nhưng đến giờ vẫn chưa rõ bên trong rốt cuộc có thứ gì."