Anh tận mắt thấy cô tan biến. Hồn phách bị xé vụn giữa trời đất, không còn lấy một cơ hội nào để cứu vãn.
Nhưng...
Dạ Minh chợt siết chặt điện thoại, bấm một dãy số.
"A Nhất, chuẩn bị máy bay ngay lập tức."
Giọng anh trầm thấp, mang theo ý chí không thể lay chuyển.
"Chủ nhân, ngài muốn về nước?"
"Phải. Và điều tra cho ta người phụ nữ có khuôn mặt giống hệt A Nghiên."
Bên kia, Á Nhất không dám chậm trễ, vội vã nhận lệnh.
Dạ Minh cúp máy, xoay người rời khỏi phòng. Khoảnh khắc cánh cửa khép lại, trong mắt anh chỉ còn lại một mục tiêu duy nhất—tìm ra sự thật.
...
Ở một nơi khác, Cố Ninh đang chờ xem kịch vui, bỗng dưng khựng lại. Dường như có thứ gì đó trong không khí khiến cô cảm nhận được một mối nguy hiểm mơ hồ.
Cô ngẩng đầu, nhìn xa xăm, đáy mắt thoáng qua một tia suy tư.
"Nhanh hơn ta tưởng... Nếu vậy, không thể ngồi chờ c.h.ế.t được rồi."
Nói xong, cô khẽ đặt tay lên ngực, giọng nói thì thầm như tự nhắc nhở mình.
"Tất cả chỉ là một giấc mơ, cần gì phải cố chấp."
...
Cùng lúc đó, ở đài nhảy bungee.
Thẩm Minh Vũ cùng những người khác rốt cuộc cũng kéo lê được Dương Thiên lên đến nơi. Cầu thang cao ngất khiến mấy người bọn họ thở không ra hơi.
Dương Thiên cùng Lưu Hạo, Lý Nghị mặt đỏ gay, tay bám c.h.ặ.t đ.ầ.u gối thở dốc.
"Trời ạ... các người là quái vật à? Chạy kiểu gì mà như đi đầu thai thế!"
Dù mệt lả, họ vẫn không dám lơi lỏng. Bầu không khí trong công viên này quá nguy hiểm, chỉ một chút sơ suất cũng có thể trả giá bằng mạng sống.
Phía trước, Bạch Cảnh Xuyên đang bảo vệ Tô Mộc, còn An Lê đứng bên cạnh, sắc mặt có vẻ không tốt.
Bùi Thời lập tức bước tới, cúi xuống kiểm tra tình hình.
"Mọi người không sao chứ?"
Bạch Cảnh Xuyên lắc đầu.
"Tôi không sao. Nhưng Tô Mộc ngất xỉu rồi, anh có cách nào làm cô ấy tỉnh lại không?"
Bùi Thời nhìn thoáng qua, gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
"Yên tâm, đã vào đây thì chúng tôi sẽ bảo vệ mọi người."
Nói rồi, anh lấy từ trong túi áo ra một bình sứ trắng, mở nắp, đưa sát mũi Tô Mộc và lắc nhẹ.
Bùi Thời chớp mắt, lặng lẽ cất bình sứ đi, lòng thầm nghĩ—đúng là phụ nữ khó chiều thật!
【Tâm trạng căng thẳng của tôi hoàn toàn bị chị Mộc đập nát rồi!】
【Đúng vậy! Tôi suýt cười đến ngất với câu "ngửi phân" đó! Chị Mộc, chị hài hước như vậy thì làm sao có thể tiếp tục con đường nữ nhi hài hước được nữa!】
【Nhưng mà… người của bộ phận đặc biệt ai cũng đẹp trai thế này sao? Người đàn ông dẫn đầu kia hoàn toàn là mẫu hình lý tưởng của tôi!】
【Không đúng, tôi thấy anh chàng tên Bùi Thời mới đỉnh nhất! Dịu dàng, chu đáo, đúng chuẩn người tình trong mộng!】
【Chậc chậc, tôi vẫn thích anh Bạch Bạch! Một lòng chung thủy, không thay đổi!】
...
"Đại tiểu thư Tô Mộc, cô không sao chứ? Có cần tạm dừng livestream để kiểm tra không?"
Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^
Dương Thiên thấy Tô Mộc tỉnh lại, lập tức bước tới, giọng điệu đầy vẻ lo lắng giả tạo.
Tô Mộc nghe thấy giọng hắn, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần. Cô suýt chút nữa thì mất mạng rồi!
Trước khi ngất đi, cô lờ mờ thấy thanh kiếm băng của Bạch Cảnh Xuyên xuất hiện kịp lúc, cứu cô một mạng. Nhưng... tại sao Dương Thiên lại có mặt ở đây?
Sự khó chịu dâng tràn trong lòng. Nhìn gương mặt giả dối của Dương Thiên, lửa giận trong cô bùng lên ngay lập tức.
Tô Mộc hoàn toàn quên mất mình vẫn đang đứng trên đài nhảy cao trăm mét, cũng quên luôn chứng sợ độ cao của bản thân.
Cô đột ngột đứng phắt dậy, mắt nhìn chằm chằm Dương Thiên, miệng mở ra là một chuỗi những từ ngữ đầy… màu sắc.